“Mùng 6 tháng sáu, đại hung, cẩn thận bị đánh lén..”
Bầu trời cực kỳ âm u, mây đen dày đặc treo trên đỉnh rừng rậm, khiến mầm non xanh mướt giữa hè cũng ánh lên màu đen, phút chốc từng cơn gió lạnh thổi qua, mưa gió ùn ùn ập đến.
Lê Ly dựa lưng vào cây đại thụ, nửa nằm trong gian cỏ hong, một con nhện to bằng bàn tay bị gió thổi đến lắc lư trước mặt nàng đã nửa ngày.
Nàng vốn định hất con nhện đi, nhưng tay phải cầm kiếm lại như bị kiếm gọt bỏ, từ bả vai đến đầu ngón tay đều không có chút cảm giác nào.
“Chậc.”
Lại quên rồi, tay phải của nàng đã bị phế đi.
Con nhện kia cũng không bò về phía Lê Ly, mà bò về phía phiến đá xanh đang ở trước mặt.
Đây đã từng là vật báu ở cửa của Thiên Sơn Tông, nghe nói trên đó có khắc vô số lĩnh ngộ tâm đắc của các kiếm tu, nếu là có khách đến thăm thì tất nhiên sẽ cố ý dành ra hai ngày để lĩnh ngộ kiếm ý ở trong đó.
Nhưng vì đám kiếm tu không có việc gì liền thích luận bàn với người ta, cho nên nếu không có chuyện lớn thì cũng không ai đến bái phỏng tông môn của người ta, vì thế cơ hội để quan sát phiến đá này để lĩnh ngộ cũng càng ít.
Hiện tại phiến đá này đã sớm chia năm xẻ bảy, chữ viết mờ nhạt trên đó vẫn còn, cũng có thể nhìn ra vài chữ được khắc mơ hồ...
“Y tu ở cách vách đúng là quá lương thiện, rõ ràng bọn họ có thể lấy hai mươi linh thạch, nhưng vẫn cho ta một viên đan cầm máu.”
“Ta nguyện ý đánh đổi cuộc sống trăm năm góa bụa của sư huynh nhà ta đổi một miếng hàn tinh khiết, cầu xin đó!”
“Không cần tình thầy trò, không cần tình thầy trò, không cần tình thầy trò!”
...
Quả nhiên đây đều là những suy nghĩ cất giấu sâu nhất trong lòng các kiếm tu, thật sự rất chân thật.
Lê Ly cong khóe miệng cười, nàng nắm chặt cục đá bén nhọn trong tay trái, tiếp tục khắc bốn chữ trên phiến đá xanh mà mình chưa khắc xong.
“Không nên phi thăng ---”
“Mùng 6 tháng sáu, đại hung, cẩn thận đánh lén, không nên phi thăng.”
Mấy chữ này trông quả thực chẳng ra gì, không có chút khí chất tiên phong đạo cốt nào.
Có thể thấy được khi Lê Ly khắc mấy chữ này không dùng chút kỹ xảo nào, tất cả đều chứa đầy bài học từ máu và nước mắt của nàng, cũng tuyệt đối là điều sâu nhất mà nàng hiểu được.
Dù sao thì nếu nói hiện tại Tu chân giới ai có tư cách bàn luận kinh nghiệm phi thăng nhất thì ngoại trừ Lê Ly, không còn có người khác.