Pháo Hôi Không Phụng Bồi

Chương 35: Chớ ném đá giấu tay (2)

Đoạn nội dung phát sóng trực tiếp của cậu cũng đã sớm được đăng lên trên mạng, hơn nữa không ít cư dân mạng đã đem đoạn video này cắt gọn lại với đoạn phỏng vấn của Thường Nhất Minh trước đó.

[Ha ha ha cái video này ta có thể nhìn ra, Mục Tinh thật sự rất phiền MR.]

[Lão fan hâm mộ Tinh Tinh biểu thị nhìn rất thích, ta theo tới từ lúc hắn còn ở MRC, khi đó hắn bị bôi đen thảm thiết biết bao, những đồng đội được gọi là "thân như huynh đệ" này, có một người đứng ra nói chuyện thay hắn? Bây giờ nhìn Tinh Tinh đang hot, cọ nhiệt độ nhanh hơn bất kỳ ai.]

[Trời mẹ ơi, dễ hớp dễ tan là một câu nói dễ nghe nhất, cho nên trong lòng Mục Tinh đã sớm mắng qua mấy người này không biết bao nhiêu lần.]

[Nửa vòng tròn người trong đó có thể đoán được, trước kia khi Mục Tinh còn ở trong đoàn, ba người khác căn bản là khinh thường hắn, còn thân như huynh đệ, ta thấy là kẻ thù còn tạm được!]

Đợi đến buổi chiều khi Mục Tinh mở phòng phát sóng trực tiếp ra, trên mạng đã chuyển hóa từ người ăn dưa qua đường thành antifan của Thường Nhất Minh, bắt đầu mắng chửi hắn.

"Hả?" Mục Tinh vừa mới liếc mắt nhìn màn hình liền nở nụ cười, "Buổi sáng còn đang cảm khái tôi và ca ca các ngươi huynh đệ tình thâm, lúc này liền bắt đầu mắng ta không có lương tâm bạch nhãn lang rồi? Các người không thể có chút tư tưởng của mình sao?"

Vốn người xem còn lo lắng hắn bị ảnh hưởng chuẩn bị giúp hắn tặng quà lập tức thả lỏng.

Bọn họ buông lỏng, đám anti liền mất hứng.

Lúc này hái quả hồng cũng không vội, Mục Tinh dù bận vẫn ung dung bắt đầu xem màn hình công cộng.

"Mục Tinh nóng giận liền trở mặt không nhận người, lòng dạ tiểu nhân?"

Mục Tinh nghiêm trang bình luận: "Nói sai, trước kia khi tôi không có tức giận, cũng trở mặt với bọn họ. Chỉ là những chuyện này sẽ không để cho các ngươi nhìn thấy mà thôi. Lần này nếu không phải các ngươi muốn lôi kéo tình huynh đệ của tôi cùng MRC, tôi cũng sẽ không nhịn không được."

"Không ngờ tôi là loại người không niệm tình cũ này”

Mục Tinh lắc đầu: "Không phải tôi không niệm tình xưa, mà là tôi cùng ca ca của các ngươi cho tới bây giờ đều chưa từng có tình cảm. Không thích tôi là tự do của ngươi. Cũng như tất cả fan hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp của tô, các người đều có thể không thích tôi. Thích quả hồng của Tiểu Khê Thôn chúng tôi là được rồi."

"Còn có một chuỗi lớn bình luận chửi mắng tôi này." Mục Tinh chân thành đề nghị, "Đừng mắng tôi, vô dụng. Tôi nếu có thể bị ngươi mắng tức giận, coi như tôi thua."

...

[Ha ha ha ha, streamer lại cứng như vậy sao?]

[Lần đầu tiên thấy được cái miệng ác độc của Tinh Tinh, yêu rồi yêu rồi.]

[Cái gì? Đây chính là streamer chỉ biết bán quả hồng mỗi ngày đó sao? Nói, hôm nay có phải ngươi bị thay người rồi không?]

[Sẽ mắng người yêu sao.]

"Tóm lại." Mục Tinh cuối cùng nói, "Từ giây phút tôicùng Chúng tinh giải ước, tôi cùng cái công ty này, cùng với tất cả những người cùng chuyện liên quan đến cái công ty này, đều không có bất cứ quan hệ nào. Các ngươi làm cái gì cũng không cần nhắc tới tôi."

"Nói đến đây thôi."

Nói xong Mục Tinh này cũng không còn đề cập qua chuyện này ở phòng phát sóng trực tiếp, hắn dựa theo trước đó đã nói, sau khi chuyện ở thôn Tiểu Khê kết thúc, liên hệ với Uông cục trưởng, rất nhanh liền ngồi xe rời khỏi thôn Tiểu Khê, đến một cái trấn khác ở huyện Tân Thành.

Bên này có một căn cứ trồng táo rất lớn, cũng có một mảng rừng hồng lớn.

Đồng hương tới đón cậu nhìn thấy Mục Tinh vẻ mặt kích động: "Mục Tinh streamer, ta biết ngươi, ngươi bán quả hồng trực tiếp, cả nhà chúng ta đều đang xem."

"Đại minh tinh như ngươi lại đồng ý bán hàng miễn phí giúp chúng ta, chúng ta cũng không biết phải cảm tạ ngươi như thế nào!"

Vị đại thúc này nhìn hơn bốn mươi tuổi, khớp xương vai hai tay đen nhánh thô to, hiển nhiên quanh năm làm việc rất vất vả, vừa nhìn thấy Mục Tinh cùng Lưu Học liền muốn giúp bọn hắn xách đồ.

Mục Tinh lắc đầu: "Không có việc gì, không nặng, chúng tôi tự mình nói là được. Đại thúc, yêu cầu của tôi hẳn là ngài cũng nghe nói rồi chứ?"

Đại thúc vội vàng nói: "Biết rõ biết rõ, ngươi chừng nào thì đến xem sản phẩm của chúng ta?"

"Bây giờ cùng đi."

Cậ đi theo đại thúc vào rừng cây, tự tay hái mấy quả trên cây nếm thử, lại đi vào trong kho nhìn một chút trái cây hái xuống, xác định đều là trái tốt, mới gật gật đầu.

Vẻ mặt cậu rất trịnh trọng: "Hy vọng ngài hiểu, tôi rất cảm kích fan hâm mộ tin tưởng mình, cho nên càng không thể phụ lòng tin của bọn họ."

Đại thúc vỗ vỗ ngực: "Đương nhiên là hiểu rồi, người nông dân chúng tôi đều nói lương tâm, cũng sẽ không bán thứ kém cỏi cho người ta."

Hơn nữa, trong lòng của hắn rõ ràng, Mục Tinh đến giúp mình lần này, bọn họ càng phải nắm chắc chất lượng, thừa thế xông lên đánh ra thị trường lớn.

Như vậy mới là kế lâu dài.

.........