Pháo Hôi Không Phụng Bồi

Chương 16: Diện mạo Tinh Tinh (1)

Nhoáng một cái đã qua.

[Mẹ nó, nghe nói hôm nay người mới Vân Đóa còn đẹp trai hơn cả streamer nổi tiếng, trước khi vào đây tôi còn nghĩ có thể đẹp trai bao nhiêu, sau khi vào xem: Quả nhiên là đại soái ca.]

[Tôi vào là muốn mắng chửi người, nhưng nhìn thấy Mục Tinh lại có chút mắng không ra miệng, hơn nữa có chút nghi hoặc, trước kia Mục Tinh, có đẹp mắt như vậy sao?]

[Nghi hoặc +1, trước kia tôi tâm địa sắt đá như thế nào, mới có thể mắng phế vật với khuôn mặt như vậy?]

[Ô ô ô muội muội thấy khuôn mặt ca ca mặt thật mềm, thật muốn bóp.]

[Tôi sai rồi, trước đó còn cười nhạo ngươi mở mỹ nhan, hiện tại xem ra, đâu chỉ là mở mỹ nhan, nửa năm qua ngươi đi chỉnh dung đi?]

[Thứ tốt phải chia sẻ với nhau, đại sư phẫu thuật thẩm mỹ tốt như vậy không thể một mình độc chiếm được.]

[Hừ, ngươi nói ngươi quen biết bác sĩ tốt như vậy không sửa soạn sớm một chút, nếu sớm một năm chỉnh thành như vậy, antifan của ngươi cũng sẽ không nhiều như vậy đúng không?]

[Có vài người không nên quá đáng, thật sự coi chúng tôi không có một chút fan hâm mộ nào sao? Nói phẫu thuật thẩm mỹ chính mình đi xem video hai năm trước của cậu ấy, không giống y như đúc hiện tại sao?]

[fan hâm mộ Mục Tinh ở đây, cũng không thể nói giống nhau như đúc, hiện tại Tinh Tinh rõ ràng đã trưởng thành, càng đẹp mắt hơn, chua chết đám anti]

...

Mục Tinh vừa mới nhận mũ rơm từ trong tay thợ quay phim, thợ quay phim là cậu ta tạm thời "Thuê" từ điểm chuyển phát nhanh trên trấn, lúc ấy cậu đi lấy thiết bị chụp ảnh thuận miệng hỏi một chút trên thị trấn có người biết dùng máy ảnh hay không, tiểu ca trẻ tuổi chuyên chuyển phát nhanh Mao Toại tự tiến cử, nói mình có rảnh có thể hỗ trợ, cho đến khi Mục Tinh tuyển được người.

Mục Tinh nhìn thoáng qua nhân số phòng phát sóng trực tiếp, nhân số quan sát online thế mà trong khoảng thời gian ngắn đột phá bốn mươi vạn, nhân số còn đang nhanh chóng tăng lên.

Lại nhìn bình luận, lại cãi nhau.

Thấy có người tung tin đồn mình chỉnh sửa dung mạo, cậu nhịn không được phản bác: "Có một số người xem mắng tôi năng lực nghiệp vụ kém, tôi nhận, bởi vì trước kia tôi biểu hiện sân khấu quả thật không tốt. Nhưng ngươi bịa đặt tôi chỉnh dung thì quá đáng, tuy tôi cảm thấy tôi bộ dạng không phải cố ý để cho tôi hài lòng, nhưng nói một câu từ nhỏ đẹp trai đến lớn là không có vấn đề."

[...]

[...]

[...]

[Kể chuyện cười: X vân cảm thấy tiền không quan trọng.]

[Kể chuyện cười: Mục Tinh cảm thấy mình lớn lên không hợp thẩm mỹ của hắn]

[Khai bình phong vào, đây là phát sóng trực tiếp gì vậy? Đậu xanh, chủ kênh đẹp trai quá!]

Mục Tinh vừa vặn thấy một màn này, vội vàng trả lời: "Hôm nay mở phát sóng trực tiếp, cho mọi người nhìn ngắm quê hương của tôi, cũng mang khán giả nhìn phong cảnh trong núi lớn."

Cậu nói xong dẫn đầu đi về phía trước, vừa đi vừa nói: "Con đường này là đường lên núi, tôi ở trong nhà hơn nửa năm, buổi sáng mỗi ngày đều sẽ đi lên núi một chút, nơi này rất đẹp, không khí cũng tốt."

Một mảnh bình luận nghi hoặc.

[Thật sự phát sóng trực tiếp quê nhà?]

[Mê hoặc, tôi cho rằng dẫn chương trình phải biểu diễn nhan sắc một chút, biểu diễn tài nghệ, lại lơ đãng kể ra một chút chuyện không dễ của mình. Ngươi thế mà không đi theo kịch bản? (Đầu chó)]

[Lầu trên, tôi nghi ngờ cậu mấy hôm trước có "Nữ minh tinh mặt trắng" (đầu chó).

Nhưng dần dần, khu bình luận an tĩnh hơn không ít.

Hôm nay thời tiết rất tốt, ánh nắng từ phía chân trời chiếu xuống, xuyên qua tầng tầng rừng rậm, hạ xuống từng đạo quang ảnh như mộng ảo.

Trên mặt đất đã trải lên một lớp lá vàng, giẫm lên có thể nghe được tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt, trong bụi cỏ lộn xộn không biết điểm xuyết hoa dại màu tím gì, còn có thể nghe được tiếng chim hót vô quy luật từ phương hướng nào truyền tới.

Thời gian vào giờ khắc này trở nên yên tĩnh lại tốt đẹp.

[Nơi này thật xinh đẹp a.]

[Nhìn thấy cảnh này bỗng nhiên có chút cảm khái, tôi chính là từ trong núi lớn đi ra, ở bên ngoài mười mấy năm. Khi còn bé mỗi ngày đều lên núi, cảm thấy chỗ nào cũng vui, chỗ nào cũng đẹp. Hiện tại mấy năm trở về một chuyến, lái xe, vội vàng đi, vội vàng trở về, đã lâu không chậm rãi đi lên núi như vậy.]

Vừa lúc này, Mục Tinh đi ở phía trước dừng bước lại: "Nơi này có một cây quýt, chúng tôi hái một quả xuống nếm thử."

Hắn hái quả quýt, bóc ra, thịt quả bên trong là màu vàng nhợt nhạt.

Mục Tinh lột ra một cánh ném vào trong miệng, chua đến ngũ quan nhăn thành một đoàn: "Aizzz thật không quen, chua quá chua quá."

[Ha ha ha ha, trong nháy mắt đó nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, tôi lấy thế sét đánh không kịp chặn sáu bảy tấm đồ án, các tỷ muội tôi làm đúng không?]

[Vẻ mặt của trai đẹp có ăn chua vẫn đẹp trai a]

[Vừa mới nói là phẫu thuật thẩm mỹ ra ngoài nhìn xem? Ngũ quan phẫu thuật thẩm mỹ của nhà ngươi có thể nhăn thành dạng này?]