Tôi Dựa Vào Tay Nghề Trang Điểm Và Tạo Hình Để Khuấy Đảo Giới Giải Trí

Chương 29

Ngày hôm đó, các thực tập sinh ít nhiều gì cũng tăng thêm một lượng fan. Còn những gương mặt ấn tượng trong MV, super topic và fanclub của họ đã âm thầm được thành lập.

Ngày hôm đó, bảng xếp hạng giải trí Tinh bác gần như là bữa tiệc của Nhĩ Tinh.

"Lật ngược thế cờ rồi!" Đạo diễn kích động nói, "Cuối cùng cũng có người khen ngợi thẩm mỹ của tôi rồi hehehe..."

Kỳ Yến Ngưng liếc nhìn ông ấy, khóe miệng nhếch lên một nụ cười đầy ẩn ý.

Lăng Thương Châu và Kỳ Yến Ngưng nhìn nhau, cười xấu xa lên tiếng: "Yêu áo màu hồng phấn, quần xanh lục và dép lê của anh Lận chứ gì?"

Đạo diễn hừ lạnh một tiếng, không muốn đôi co với hai người trẻ tuổi này.

Ông ấy tiếp tục lẩm bẩm: "Thật tốt quá, chương trình đã hồi sinh, trước đó tôi còn tưởng khoản đầu tư của giải trí Thần Tinh sẽ đổ sông đổ bể rồi."

"Nhưng mà, bây giờ mọi chuyện đã tốt lên rồi!" Đạo diễn Lận lớn giọng nói, "Tôi mời mọi người đi ăn khuya nhé!"

"Xin lỗi, đạo diễn Lận. Tôi không có thói quen ăn khuya." Kỳ Yến Ngưng lắc đầu, xoa xoa ấn đường.

Lăng Thương Châu nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của y, nhỏ giọng quan tâm hỏi: "Vậy anh về nghỉ ngơi nhé? Để tôi đưa đạo diễn Lận đi ăn khuya."

"Cảm ơn." Kỳ Yến Ngưng ngẩng đầu, "Cậu không ăn à?"

"Tôi á?" Đôi mắt hoa đào xinh đẹp của Lăng Thương Châu cong lên thành hình trăng non, "Trùng hợp ghê, tôi cũng không có thói quen ăn khuya."

Hắn đứng dậy, kéo đạo diễn đi: "Vậy chúng tôi đi đây, nói chuyện trên Fetion nhé?"

Vừa nói, hắn đã sải bước đến cửa, đưa tay vẫy chào Kỳ Yến Ngưng, tự nhiên rời đi.

Dưới thân hình thấp bé của đạo diễn, Lăng Thương Châu trông càng thêm cao ráo.

Hắn mặc một bộ vest kiểu ve xếch, dáng rộng, kiểu dáng gần giống với bộ mà Kỳ Yến Ngưng đã chọn cho hắn lần trước. Tóc hắn cũng được vuốt ngược ra sau, để lộ gương mặt điển trai.

Ngoại trừ màu sắc của bộ vest khác nhau, Lăng Thương Châu y gặp lần này gần như không khác biệt gì so với lần chia tay trước.

Kỳ Yến Ngưng gõ nhẹ ngón tay lên ốp lưng điện thoại, nhìn chằm chằm vào cánh cửa trống không, khẽ cười.

*

Buổi công diễn ngày hôm sau diễn ra đúng như lịch trình.

Để đảm bảo cho slogan mọi thứ đều dựa vào thực lực của chương trình, sân khấu công diễn đều là hát live trực tiếp.

Lúc này, còn một tiếng nữa là đến giờ công diễn buổi tối, trước cửa đã có những khán giả may mắn rút thăm trúng vé xếp hàng, còn các nhân viên công tác tại hiện trường đang kiểm tra thiết bị và mạng xem có vấn đề gì không.

Phòng livestream đã được mở, lúc này đang chiếu luân phiên MV ca khúc chủ đề và ảnh chính thức của các thực tập sinh trên màn hình lớn của sân khấu.

Ở hậu trường, các thực tập sinh đã trang điểm xong, đang chờ lên sân khấu.

Buổi công diễn lần này, họ sẽ lần lượt biểu diễn ca khúc của nhóm mình, cuối cùng là màn trình diễn tập thể ca khúc chủ đề. Vì vậy, nhóm biểu diễn cuối cùng là nhóm có thời gian thay trang phục gấp rút nhất.

Mà trong buổi bốc thăm tối hôm qua, nhóm bốc thăm biểu diễn cuối cùng, không ai khác chính là nhóm do Lý Khánh phụ trách.

Hai nhóm do Kỳ Yến Ngưng phụ trách xếp hạng thứ tư, tức là lên sân khấu thứ hai từ dưới lên, là một thứ hạng rất tốt.

Lúc này, y đang ở hậu trường, kiểm tra lại trang điểm tạo hình của mười người trong hai nhóm lần cuối.

Lần này, tạo hình của nhóm A là phối màu đen trắng xanh, còn nhóm B là phối màu đen bạc đỏ, hai nhóm mỗi nhóm đều có nét đẹp riêng, Kỳ Yến Ngưng dành tâm huyết như nhau, vì vậy về mặt trang điểm tạo hình không phân biệt cao thấp.

Nhưng mà...

Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Uất Minh Triết. Nhóm A lộ rõ vẻ mặt phức tạp, còn nhóm B thì ẩn chứa niềm tự hào.

Phần trình diễn của nhóm A kết thúc rất nhanh, Kỳ Yến Ngưng có thể nghe thấy tiếng vỗ tay và tiếng reo hò nồng nhiệt từ phía dưới sân khấu.

Tiếp theo là đến lượt nhóm B lên sân khấu. Các thực tập sinh đứng im lặng trong bóng tối.

Ánh đèn bật sáng, âm nhạc vang lên, Uất Minh Triết cất giọng rap mở màn.

Cậu ta bước ra từ bóng tối, mái tóc đỏ rực như thiêu đốt cả sân khấu!

Tiếng trống dồn dập vang lên, cậu ta vừa hát vừa lắc lư theo điệu nhạc. Khi phần trình diễn của cậu ta đi đến hồi kết, cậu ta nhướng mày đầy vẻ bất cần đời, sau đó, nhếch miệng cười.

Giống như một con hổ trẻ tuổi đang nhe nanh vuốt, tràn đầy vẻ hoang dại nguy hiểm!

Khán đài im phăng phắc.

Tiếp theo đó, là tiếng hét cuồng nhiệt vang dội khắp nơi!!