Sáng sớm hôm sau, các thực tập sinh vừa đến phòng luyện tập thì nghe thấy quản lý đến thông báo.
"Ngày mai sẽ chụp lại ảnh chính thức và quay MV ca khúc chủ đề, mọi người chuẩn bị đi."
Các thực tập sinh lập tức xôn xao, trời biết họ muốn xóa bỏ hình ảnh chính thức trông như thanh niên bất hảo và MV giống quảng cáo bảo hiểm khỏi tâm trí của mọi người đến mức nào!
Ngày hôm đó, các thực tập sinh đều tập luyện chăm chỉ hơn bao giờ hết. Ngay cả những thực tập sinh đã buông xuôi cũng vực dậy tinh thần.
Không biết là ai đã đặt may lại đồng phục, cứu vớt thẩm mỹ của tổ chương trình, mong là người đó có thể giữ vững phong độ!
Phục thù ngay tại đây!
Các thực tập sinh nghĩ, trên mặt đều hiện lên vẻ hung dữ!
Còn Kỳ Yến Ngưng lúc này đang trao đổi với tổ stylist về phong cách trang điểm cho MV ca khúc chủ đề.
Đạo diễn đã chọn xong địa điểm quay lại, dưới sự can thiệp âm thầm của Kỳ Yến Ngưng, những lựa chọn ban đầu của đạo diễn như nhà máy bỏ hoang, sân khấu ánh sáng, biển hoa sặc sỡ đều bị loại bỏ, chỉ còn lại bãi cỏ, sân thượng và sân khấu.
Kỳ Yến Ngưng cần phải phối hợp với những địa điểm này để tạo ra phong cách trang điểm phù hợp.
"Đều tiết chế lại một chút." Kỳ Yến Ngưng nhìn mấy bản thiết kế trang điểm mà stylist đưa ra, khẽ cau mày.
Các stylist khác thì còn đỡ, không có gì nổi bật. Nhưng có lẽ vì không phục Kỳ Yến Ngưng hoặc là muốn làm gì đó hoành tráng, hai stylist không phục y và trợ lý của họ đã thiết kế hơi quá đà.
Có người dùng phấn má hồng quá đậm, có người dùng kem nền bóng, có người thì chuốt mi cong vυ't...
Thoạt nhìn thì rất xinh đẹp, nhưng lại che mất đi nét đặc trưng của mỗi người, không phù hợp với sân khấu có nhiều người như vậy. Hơn nữa, một người trang điểm như vậy thì có thể gọi là tinh xảo đáng yêu, nhưng nếu tất cả mọi người đều như vậy...
Thì sẽ trở nên lòe loẹt và sến súa.
"Cất hết những ý tưởng khoe kỹ thuật của các người đi." Kỳ Yến Ngưng ngồi thẳng lưng, nheo mắt nhìn stylist có vẻ mặt không phục, "Chỉ cần nhấn nhá đường nét và lông mày, tăng thêm sắc đỏ cho môi và má."
"Các người không phục tôi cũng được, nhưng đừng biến các thực tập sinh thành công cụ để các người khoe mẽ với tôi."
"Đừng có đem tương lai của bọn họ ra làm trò đùa."
Ánh mắt Kỳ Yến Ngưng lướt qua từng người một, thấy hai stylist cùng trợ lý của họ cúi gằm mặt không dám nói lời nào, y khẽ cười lạnh.
Rõ ràng mấy người này cố ý.
Nếu không được chọn thì họ cũng chẳng mất gì, nhưng nếu Kỳ Yến Ngưng đưa ra quyết định sai lầm, chọn những bản trang điểm này, thì chương trình sẽ lại phải đối mặt với làn sóng chỉ trích trên mạng, còn Kỳ Yến Ngưng sẽ bị xem là thất trách nghiêm trọng.
Dùng tiền đồ của người khác để hãm hại y, thật sự không có đạo đức nghề nghiệp.
Trong lòng Kỳ Yến Ngưng âm thầm ghi nhớ chuyện này, nhưng trên mặt vẫn không để lộ chút cảm xúc.
"Được rồi, tan họp." Kỳ Yến Ngưng liếc nhìn mọi người lần cuối, sau đó rời đi.
"Anh Kỳ, đợi em với!" Lý Cẩm Thi mạnh dạn trừng mắt nhìn mấy stylist kia một cái, rồi đuổi theo Kỳ Yến Ngưng.
Những người còn lại nhìn nhau, không biết nên nói gì, đành tự giải tán, ai về chỗ nấy nghỉ ngơi.
Dù sao sáng mai phải trang điểm cho cả trăm thực tập sinh, quả là một trận chiến cam go!
*
Năm giờ sáng hôm sau, Tiêu Anh Dật theo sự hướng dẫn của quản lý bầu chọn, đi tới một phòng trang điểm tạo hình. Vừa bước vào cửa, cậu ấy đã cảm nhận được bầu không khí kỳ lạ.
Cậu dừng bước, nhìn vào trong phòng.
Chỉ thấy một người đàn ông đẹp trai với đôi mắt phượng đang ngồi ở góc phòng, lười biếng cầm một cuốn tạp chí thời trang lật xem.
Những người còn lại đều có vẻ mặt khác nhau. Ánh mắt hai stylist khó chịu nhìn người đàn ông, còn ba người trông giống trợ lý stylist thì lại nhìn hai stylist kia với vẻ mặt phẫn nộ.
Hai stylist này, một người là A Khánh vốn đã có thành kiến rất lớn với Kỳ Yến Ngưng, người còn lại là stylist mới thân thiết với A Khánh mấy ngày nay.
Còn Tiêu Lặc vốn chơi chung với A Khánh, thì giờ đã âm thầm khâm phục Kỳ Yến Ngưng.
Tiêu Anh Dật lên tiếng, phá vỡ sự im lặng trong phòng: "Các thầy các cô ơi, có thể trang điểm được chưa ạ?"
"Tất nhiên rồi. A Dật cậu lại đây với tôi." A Khánh cười nói, ân cần dẫn cậu ấy về phía bàn trang điểm của mình.
Cậu ấy có chút do dự ngồi xuống. A Khánh lập tức bắt tay vào làm, hoàn toàn phớt lờ thực tập sinh khác vừa bước vào sau Tiêu Anh Dật.
"Chào các thầy các cô ạ! Còn, còn em thì sao ạ?" Một giọng nói rụt rè vang lên.
Tiêu Anh Dật nhìn sang, thấy thực tập sinh xếp hạng hơn chín mươi trong chương trình đang đứng ở cửa, luống cuống tay chân, còn A Khánh và stylist còn lại thì liếc mắt nhìn rồi phớt lờ cậu ta.
Tiêu Anh Dật nhíu mày.
Nhưng chưa kịp lên tiếng thì một giọng nói chậm rãi vang lên.
"Tiểu Thi, em làm cho cậu ấy đi." Kỳ Yến Ngưng đang lật xem tạp chí khẽ ngẩng đầu, liếc mắt nhìn, cười như không cười nói.