Tôi Dựa Vào Tay Nghề Trang Điểm Và Tạo Hình Để Khuấy Đảo Giới Giải Trí

Chương 10

Ánh mắt của Kỳ Yến Ngưng cẩn thận lướt qua người Lăng Thương Châu, như thể có thể nhìn thấu từng thớ thịt của hắn qua lớp quần áo.

Điều này khiến Lăng Thương Châu vốn đang đứng thả lỏng bỗng chốc căng thẳng. Đôi môi mỏng của hắn khẽ mím lại, vành tai đỏ ửng như sắp rỉ máu.

"Thả lỏng." Đầu ngón tay lạnh lẽo của Kỳ Yến Ngưng đặt lên cánh tay trần trụi do xắn tay áo lên của Lăng Thương Châu. Y cảm nhận được cơ bắp săn chắc dưới tay mình căng cứng một lúc, rồi mới thả lỏng.

Kỳ Yến Ngưng nhếch môi, ánh mắt cười như không cười lướt qua gò má đã hơi ửng hồng của Lăng Thương Châu, nhìn thẳng vào mắt hắn.

Lăng Thương Châu không né tránh, đón lấy ánh mắt của Kỳ Yến Ngưng.

Vẻ mặt hắn lộ ra chút xấu hổ, nhưng ẩn giấu trong sự dịu dàng là ánh mắt mang theo sự xâm lược không thể kìm nén.

Kỳ Yến Ngưng nhướng mày.

Thú vị.

Y dời mắt, quay sang nhìn đạo diễn: "Trang phục và đạo cụ ở đâu?"

Nãy giờ bởi vì bầu không khí kỳ lạ giữa hai người nên đạo diễn không dám hé răng nói câu nào, lúc này như được tha tội, ân cần chỉ đường cho Kỳ Yến Ngưng: "Bên đó là khu vực trang phục đợt đầu tổ chương trình đã mua, bên kia là phụ kiện, đồ trang điểm các loại."

Kỳ Yến Ngưng nhìn theo hướng tay ông ấy.

Khu vực trang phục treo đầy đủ các loại quần áo, nhìn không có gì nổi bật, thậm chí có phần rẻ tiền. Nhưng chỉ cần liếc mắt một cái, y đã phát hiện ra vài bộ trang phục từng xuất hiện trong các video trình diễn thời trang y xem gần đây.

Khu vực phụ kiện thì có vẻ khá khẩm hơn, ít nhất là được sắp xếp gọn gàng. Nhưng phụ kiện của các thương hiệu lớn lại bị nhét vào những ô nhỏ hẹp.

Kỳ Yến Ngưng cau mày.

Người stylist trước...

Làm cách nào có thể dùng những thứ tốt như vậy, phối ra được hiệu ứng thảm họa như trong chương trình chứ?

Đạo diễn đứng bên cạnh cười khổ giải thích.

Vì chương trình lần này có kinh phí dồi dào, nên ông ấy cũng phân bổ cho tổ stylist một khoản ngân sách rất lớn, stylist trước đã cầm số tiền lớn này, mua sắm rất nhiều trang phục và phụ kiện hàng hiệu, tiêu sạch toàn bộ số tiền.

Chính vì vậy, đến sân khấu ca khúc chủ đề đầu tiên, tổ stylist đã cạn kiệt ngân sách, chỉ có thể lấy những bộ trang phục rẻ tiền và kiểu dáng kỳ quặc để đối phó, mới dẫn đến sự cố sân khấu bị cả mạng chế giễu.

Đây cũng là do ông ấy quá tin tưởng stylist trước.

Kỳ Yến Ngưng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, y không vội nói gì, mà cẩn thận quan sát tất cả trang phục trong phòng.

Trọng tâm là tìm trang phục kiểu vest.

Hôm nay mặc dù Lăng Thương Châu chỉ ăn mặc giản dị mặc một bộ đồ bình thường, trông như một sinh viên đại học, nhưng Kỳ Yến Ngưng đã tinh ý nhận ra khí chất bề trên toát ra từ hắn.

Khí chất như vậy, kết hợp với vest là phù hợp nhất.

Sau một hồi quan sát, y lấy ra từ một đống quần áo một bộ vest màu xám khói, một chiếc áo sơ mi đen và một chiếc cà vạt đen.

"Đi thay đồ." Kỳ Yến Ngưng ném bộ quần áo vào lòng Lăng Thương Châu, thản nhiên ra lệnh.

Lăng Thương Châu nhìn bộ vest, ánh mắt thoáng hiện vẻ ngạc nhiên.

Đây chính là phong cách quần áo hắn thích mặc khi đến công ty! Có vẻ như hắn và stylist này cũng có gu thẩm mỹ giống nhau.

Hắn khẽ mỉm cười, ngoan ngoãn cầm quần áo đi vào phòng thử đồ.

Trong lúc chờ hắn thay đồ, Kỳ Yến Ngưng tiện tay lấy ra một chiếc kính không gọng từ đống phụ kiện, ném lên bàn.

Rồi lại lấy một chai xịt tạo kiểu tóc từ đống đồ trang điểm trên bàn.

Sau khi y hoàn thành một loạt động tác, Lăng Thương Châu bước ra khỏi phòng thử đồ.

Ánh mắt đạo diễn sáng rực, Kỳ Yến Ngưng cũng nheo mắt lại.

Quả nhiên, bộ vest này rất phù hợp.

Áo vest ve nhọn có phom dáng rộng, nhưng với bờ vai rộng và phẳng, dáng người cao ráo cùng cơ bắp vừa vặn của Lăng Thương Châu, hắn đã thể hiện hoàn hảo kiểu dáng gọn gàng của bộ vest.

Chiếc áo sơ mi đen cài cúc đến tận cổ, cà vạt đen được thắt gọn gàng.

Mặc dù là hai màu đen kết hợp, nhưng sự khác biệt về chất liệu khiến set đồ không hề đơn điệu, mà trung hòa nét trẻ trung của màu sắc bộ vest, khiến tổng thể trở nên chững chạc nhưng lại không kém phần sắc bén.

"Lại đây ngồi." Kỳ Yến Ngưng có chút hài lòng với hiệu ứng của bộ trang phục trên người Lăng Thương Châu, ngay cả giọng nói cũng trở nên dịu dàng hơn một chút.

Lăng Thương Châu sải bước đi tới, lưu loát ngồi xuống, yên lặng nhìn mình... và Kỳ Yến Ngưng trong gương.

Kỳ Yến Ngưng nhìn hắn qua gương, nở một nụ cười khó hiểu, sau đó mới cúi đầu tạo kiểu tóc cho Lăng Thương Châu.

Tóc của Lăng Thương Châu dày và hơi cứng, trông rất bồng bềnh. Có lẽ vì đây không phải là một sự kiện trang trọng, hắn không tạo kiểu tóc, mái tóc buông xuống một cách tự nhiên.

Kỳ Yến Ngưng có phần lúng túng dùng xịt tạo kiểu tóc vuốt ngược phần tóc mái của hắn ra sau, để lộ đôi lông mày sắc bén.