Tôi Dựa Vào Tay Nghề Trang Điểm Và Tạo Hình Để Khuấy Đảo Giới Giải Trí

Chương 8

Nguyên chủ thậm chí còn định sáng sớm ngày hôm sau sẽ nói chuyện này cho người anh em tốt La Hoành của mình biết, nhưng cậu ấy không ngờ rằng, người anh em tốt mà cậu ấy vẫn luôn xem trọng, lại đang giở trò sau lưng mình...

Nhìn vào chiếc gương trên bàn, Kỳ Yến Ngưng thở dài một hơi.

Nguyên chủ thực sự là một người tốt bụng và nỗ lực, nhưng lại luôn bị người khác hãm hại, tức chết.

Yên tâm, những kẻ rác rưởi đó, tôi sẽ thay cậu xử lý hết.

Kỳ Yến Ngưng cong ngón tay gõ nhẹ lên gương, nhướn mày nói thầm.

*

Sau khi cau mày ăn xong bữa sáng đã nguội lạnh, Kỳ Yến Ngưng thu dọn hành lý của mình. Hôm nay y sẽ rời khỏi cái nơi đã hại chết nguyên chủ này.

Trước khi đi, y để lại cho người bạn tóc xoăn một tờ giấy nhắn, trên đó là nét chữ rồng bay phượng múa:

[Có thể tiếp tục trang điểm theo kiểu này, cho đến khi nào cậu lọt vào top 5, sau đó tiếp tục tìm Lộ Lộ trang điểm tạo hình. Có việc gì thì nhắn tin cho tôi.]

Đặt bút xuống chặn lại giấy nhắn, y kéo hành lý, xoay người rời đi.

Hoàn toàn không biết sau khi Bùi Hoán thấy y đã rời đi sẽ thất vọng và hoang mang như thế nào, Kỳ Yến Ngưng trở về căn hộ của mình.

Nhìn căn hộ nhỏ hẹp này, Kỳ Yến Ngưng không hài lòng lắm.

Từ khi trở thành Đại tổng quản Thượng Y Cục, đã nhiều năm rồi y chưa từng ở trong căn nhà nhỏ bé như vậy.

Nhưng vì căn nhà này có đầy đủ tiện nghi, sử dụng rất tiện lợi, nên Kỳ Yến Ngưng đành nhịn.

Y ném hành lý ở phòng khách, lên tầng tắm rửa.

Vừa rồi khuân vác cái vali nặng trịch, y đã đổ mồ hôi đầm đìa, không thể nào chịu đựng thêm được sự nhớp nháp trên người nữa!

Nửa tháng tiếp theo, Kỳ Yến Ngưng ở lì trong căn hộ, không đi đâu cả, ngay cả ăn cơm cũng gọi đồ ăn bên ngoài. Ngày nào y cũng ôm chiếc máy tính bảng, tìm hiểu về thế giới này.

Sáng hôm đó, Kỳ Yến Ngưng nhận được một cuộc gọi từ người chị gái ở cô nhi viện của mình.

"A Ngưng, em có ổn không?" Một giọng nữ dịu dàng và lo lắng vang lên.

"Em ổn." Kỳ Yến Ngưng khẽ động, tạm dừng video trình diễn thời trang đang phát, đặt bút xuống và tập trung trả lời câu hỏi của chị gái nguyên chủ.

"Mấy ngày nay em đừng xem tin tức trên mạng, chị và mọi người ở cô nhi viện đều tin tưởng em không phải loại người như vậy."

"Sao bọn họ có thể nói em như vậy chứ?"

Giọng Kỳ Du, tức chị gái, mang theo sự phẫn nộ không thể kìm nén được.

"Chị Tiểu Ngư*." Kỳ Yến Ngưng nghe thấy sự lo lắng chân thành và tức giận trong giọng nói của đối phương, nét mặt dịu lại, giọng nói y mang theo ý cười nhẹ nhàng, "Em thật sự không sao, lời nói của họ không thể làm tổn thương em được."

*Du (瑜) và Ngư (鱼) có pinyin giống nhau, đều đọc là yú hết á.

Dường như nhận ra từ giọng điệu thoải mái của Kỳ Yến Ngưng rằng trạng thái của y thực sự tốt như những gì y nói, Kỳ Du thở phào nhẹ nhõm, giọng nói cũng mang theo ý cười.

"Vậy thì tốt. Nếu em không sao thì về thăm mẹ viện trưởng đi, bà ấy rất lo lắng cho em, nhưng sợ ảnh hưởng đến tâm trạng của em nên không dám gọi cho em..."

Kỳ Yến Ngưng xoay xoay cây bút, im lặng lắng nghe Kỳ Du lải nhải, hoàn toàn không hề tỏ ra mất kiên nhẫn.

"... Được rồi, chỉ nói vậy thôi, chị phải đi làm đây." Kỳ Du nói xong, im lặng một lúc, rồi lại có chút do dự lên tiếng, "A Ngưng."

"Bây giờ em định tiếp tục nghỉ ngơi hay là..."

Kỳ Yến Ngưng nhướng mày: "Em thật sự không sao, đã định đi tìm việc rồi."

"Vậy thì tốt quá." Kỳ Du nói, "Hiện tại tổ chương trình của chị đang tuyển stylist, chị nhớ trước đây em học đại học ngành thiết kế thời trang, cũng từng làm stylist coser một thời gian, em có muốn thử không?"

"Tất nhiên, nếu em không muốn đến thì cũng không sao, dù sao chuyên ngành cũng không hẳn là đúng chuyên môn, chị sẽ tìm việc ở công ty thiết kế cho em..."

Kỳ Yến Ngưng có chút bất đắc dĩ ngắt lời: "Được rồi, em sẽ đi."

"Em cảm ơn chị, chị Tiểu Ngư."

Giọng Kỳ Du vui vẻ lên: "Không có gì, vậy ngày mai chị đến đón em đi phỏng vấn nhé! Chín giờ sáng có được không?"

"Được." Kỳ Yến Ngưng trả lời.

Cúp điện thoại, y tiếp tục phát video trình diễn thời trang, vừa xem vừa ghi chép.

Nhìn sang bên cạnh, những ngày này xấp giấy ghi chép của Kỳ Yến Ngưng đã dày bằng một ngón tay.

Chín giờ sáng hôm sau, Kỳ Yến Ngưng xuống dưới, liền nhìn thấy Kỳ Du đang dựa người vào cửa xe: "Em ăn sáng chưa?"

Kỳ Yến Ngưng gật đầu.

Kỳ Du mở cửa xe cho y: "Hôm nay phỏng vấn em là đạo diễn và nhà đầu tư của tổ chương trình, bọn họ rất coi trọng việc tuyển dụng lần này."

Nói xong, cô ấy lại sợ Kỳ Yến Ngưng áp lực quá lớn, bổ sung thêm nói: "Tuy nhiên, cho dù không được chọn làm stylist, chị cũng có thể sắp xếp cho em một vị trí trợ lý, dù sao em cũng chưa có kinh nghiệm, đi theo học hỏi các thầy cô cũng tốt."

Kỳ Yến Ngưng không tỏ ý kiến.

"Đi thôi, xuất phát." Y thản nhiên nói.

---