Giọng hát của Bùi Hoán trong trẻo, lúc này mang theo chút run rẩy, kết hợp với phong cách trang điểm vừa ngây thơ vừa quyến rũ, giống như thiếu niên trong hồi ức đang cầu xin sự yêu thương.
Huấn luyện viên vũ đạo càng say sưa theo dõi màn trình diễn, ông thốt lên khen ngợi: "Không ngờ Bùi Hoán nhỏ con, nhưng kỹ thuật vũ đạo lại giỏi như vậy!"
Phòng điều khiển trung tâm cũng trong tình trạng hỗn loạn.
Màn trình diễn trên sân khấu mới diễn ra được nửa phút, đạo diễn đã nhận ra tiềm năng trở thành một sân khấu đỉnh cao của màn trình diễn này, vì vậy, vốn là người bình tĩnh điều khiển mọi việc, ông ta cũng không thể ngồi yên, nhảy dựng lên giành lấy công việc của giám đốc chương trình, chỉ huy mọi người quay cuồng.
"Nhanh lên! Máy quay số 1, hướng về phía Bùi Hoán, quay cận mặt!"
"Số 3, động tác tiếp theo nhất định phải quay được dải ruy băng trên cánh tay của Bùi Hoán!"
"Máy quay số 6, số 8, đều quay Bùi Hoán, hai người còn lại không quan trọng! Nhanh tay lên! Nhiệm vụ bây giờ của mấy người là ghi lại tất cả các động tác của Bùi Hoán, dù chỉ là một sợi tóc cũng không được bỏ sót!"
Giám đốc chương trình và các nhân viên khác phối hợp với lời nói của đạo diễn, bản thân họ cũng vô cùng phấn khích. Ban đầu bọn họ không đặt nhiều hy vọng vào màn trình diễn này, nhưng ngay lúc này, họ như nhìn thấy sự ra đời của một sân khấu đỉnh cao!
Nhiệm vụ hiện tại của họ là ghi lại đủ tư liệu.
Tập này có bùng nổ hay không là phụ thuộc vào lần này!
Ánh mắt đạo diễn lóe lên tia sáng, liên tục nói với trợ lý đạo diễn bên cạnh: "Cậu thấy chưa? Điểm bùng nổ đến rồi! Trailer tập sau hôm nay cắt ra đăng lên luôn! Đẩy mạnh vào, tôi muốn tất cả những ai mở Weibo hôm nay đều phải xem được đoạn sân khấu đỉnh cao này!"
Còn lúc này tại khu vực chờ của các thực tập sinh, bầu không khí lại trầm lặng đến ngột ngạt.
Tất cả họ đều nhìn thấy màn trình diễn của Bùi Hoán, dù họ có không muốn thừa nhận đi chăng nữa, thì cũng phải nhận ra sự ấn tượng của màn trình diễn này.
Giống như một viên ngọc bích thô ráp ban đầu được mài giũa tinh xảo bằng phương pháp thích hợp nhất, thể hiện trạng thái tự nhiên và đẹp đẽ.
Các thực tập sinh hoàn toàn không ngờ rằng, khi chương trình đã đi được một nửa chặng đường, họ lại được chứng kiến một con hắc mã xuất hiện.
Bùi Hoán, thực tập sinh trước đây họ chưa từng chú ý đến, bỗng nhiên trở thành đối thủ đáng gờm của họ.
Những thực tập sinh có mối quan hệ tốt với Bùi Hoán vẫn giữ được vẻ ngoài, vỗ tay tán thưởng, nhưng những người không quen biết thì không thể giữ được vẻ mặt bình tĩnh.
La Hoành và nhóm bạn của anh ta im lặng. Bọn họ luôn coi thường Bùi Hoán, nhưng ngay hôm này, màn trình diễn của Bùi Hoán lại tốt hơn bất kỳ ai trong số họ.
Đặc biệt là La Hoành.
Hôm nay màn trình diễn của anh ta có thể nói là thất thường.
Tất cả là do câu nói của Kỳ Yến Ngưng! Khiến anh ta sau khi lên sân khấu không thể tập trung được, hát lạc nhịp, nhảy cũng sai động tác.
Chết tiệt!
Kỳ Yến Ngưng, tôi sẽ khiến cậu không bao giờ ngóc đầu lên được nữa!
La Hoành nghiến răng nghiến lợi nghĩ.
Các thực tập sinh khác thực sự trầm mặc, cho dù có tự dối bản thân, họ cũng không thể nói màn trình diễn hôm nay của Bùi Hoán kém hơn La Hoành.
Đặc biệt là Mạc Hợp, gần như công khai lo lắng nhìn La Hoành, suýt chút nữa khiến nụ cười gượng gạo trên mặt La Hoành không thể duy trì được nữa.
Sân khấu [Ánh Trăng] kết thúc, kết quả bình chọn nhanh chóng được công bố.
Bùi Hoán, thực tập sinh vô danh, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, đã giành được số phiếu bầu chỉ kém La Hoành ứng cử viên vị trí center, đúng một phiếu.
Phải biết rằng, ít nhất một phần ba khán giả có mặt ở đây là fan hâm mộ của La Hoành, việc Bùi Hoán có thể nhận được số phiếu bầu như vậy đã nói lên rất nhiều điều.
Ánh mắt các thực tập sinh dù ít hay nhiều cũng nhìn về phía La Hoành.
La Hoành siết chặt nắm tay, cố gắng bỏ qua những ánh mắt hả hê đang nhìn mình.
Nhưng khóe miệng cứng đờ vẫn tố cáo cảm xúc của anh ta.
Rõ ràng trước đó anh ta đã nhìn thấy tạo hình của tất cả mọi người, cũng âm thầm quan sát trình độ ca hát và vũ đạo của họ, đều không bằng anh ta, điều này khiến anh ta rất yên tâm.
Nhưng chết tiệt! Tên Bùi Hoán hướng nội đến mức tự kỷ đó, khi nào thì lén lút thay đổi tạo hình!
Anh ta dùng sức ấn các đốt ngón tay, thoạt nhìn trông có vẻ bình tĩnh, nhưng thực chất lại như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than.
Lúc này trên sân khấu, Bùi Hoán đứng ngây người tại chỗ.
Khi biểu diễn, cậu ấy mơ hồ nhớ mỗi khi đến phần của mình, từ phía dưới khán đài lại vang lên tiếng hét rất lớn, cậu ấy cứ tưởng là do lớp trang điểm trên mặt mình có vấn đề nên hơi bất an.
Nhưng không ngờ, bản thân lại nhận được số phiếu cao thứ hai toàn sân?
Vẻ mặt cậu ấy ngơ ngác, ngược lại khiến tiếng hét của khán giả bên dưới càng thêm lớn.
"Vợ ơi! Cục cưng ơi!"
"Bùi Hoán! Anh đẹp trai quá!"
"Bùi Hoán! Cho em cắn một cái đi!"