Tôi Dựa Vào Tay Nghề Trang Điểm Và Tạo Hình Để Khuấy Đảo Giới Giải Trí

Chương 1

"Sắp lên sân khấu rồi, Kỳ Yến Ngưng thế mà lại ngủ trong phòng hóa trang?"

"Anh ta đâu có được lên sân khấu, đành phải tự sa ngã thôi!"

"Hơn nữa anh ta sợ gì chứ, người ta đã bám được đạo diễn rồi mà."

"Quả nhiên khác với những người không có chỗ dựa như chúng ta, thảo nào hát hò nhảy nhót đều kém cỏi mà vẫn nổi tiếng lọt vào top cao, không biết sau lưng đã làm gì rồi!"

"Tiếc quá đi, bám víu đạo diễn cũng vô dụng, chẳng phải đã bị loại khỏi cuộc thi rồi sao?"

"Không từ thủ đoạn cuối cùng vẫn là nhận kết cục như vậy, đáng đời!"

Ồn ào quá. Một đám đàn ông léo nhéo nói móc nói mỉa, còn ồn ào hơn cả hậu cung của Cảnh Đức Đế.

Kỳ Yến Ngưng không kiên nhẫn nhíu mày khó chịu.

Đầu óc y rối bời, không thể hiểu nổi những người này đang nói gì. Nhưng kẻ nào dám ảnh hưởng đến giấc ngủ của y, đều đã bị đày vào góc xó xỉnh nào đó trong cung để dưỡng lão chờ chết rồi.

"Im lặng hết đi!" Một giọng nam khác vang lên, thanh âm tuy trong trẻo nhưng lại mang theo sự giả tạo nồng đậm.

Người này rõ ràng có chút uy tín, đám đông im lặng.

"Đừng nói Kỳ Yến Ngưng như vậy, anh ấy bị dư luận ép phải rời khỏi cuộc thi, đừng chọc vào nỗi đau của anh ấy nữa."

Giọng nói giả mù sa mưa vang lên, tỏ vẻ lo lắng, nhưng trong tai Kỳ Yến Ngưng, ý tứ hả hê kia gần như không che giấu nổi.

"Kỳ Yến Ngưng, tỉnh tỉnh!" Giọng nam trong trẻo kia tiến lại gần, đưa tay muốn lay Kỳ Yến Ngưng.

Kỳ Yến Ngưng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhưng cảm nhận được có người đến gần, theo bản năng bắt lấy bàn tay kia, nhanh chóng vặn một cái ——

"A! Buông ra! Đau quá!" Tiếng hét kinh hãi đau đớn vang lên.

Xung quanh trở nên hỗn loạn.

"Kỳ Yến Ngưng, sao anh lại đánh người!"

"Đúng vậy, anh đã bị loại rồi, A Hoành còn phải lên sân khấu!"

...

Âm thanh hỗn loạn này cuối cùng cũng khiến Kỳ Yến Ngưng tỉnh táo lại, y mở mắt, trước mắt là khung cảnh xa lạ và những con người xa lạ.

Đây là một căn phòng không lớn, bên trong đâu đâu cũng là những tấm gương soi rõ từng đường nét. Trước gương là vô số bóng đèn sáng chói, khiến căn phòng sáng đến chói mắt.

Vô số ký ức tràn vào trong đầu, đầu Kỳ Yến Ngưng đau như búa bổ. Y nhíu mày, vẻ mặt có chút cáu kỉnh vì cơn đau.

Ký ức nhanh chóng được tiếp nhận.

À, y đã chết.

Kỳ Yến Ngưng nheo mắt.

Cũng không biết sau khi y đỡ nhát dao kia cho Cảnh Đức Đế, thì Vạn Thọ yến kia kết thúc như thế nào. Vạn Thọ yến xuất hiện thích khách, hoàng đế chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình, Ung triều một thời gian sau đó chắc chắn sẽ có biến động lớn.

Nhưng những điều đó, đều không còn liên quan gì đến Kỳ Yến Ngưng hiện tại nữa.

Hiện tại y chỉ là một "Thần tượng" tham gia chương trình tuyển chọn, vốn dĩ đã bị đánh giá thấp vì năng lực kém cỏi, lại còn bị chụp được ảnh ra vào phòng đạo diễn, nhất thời dư luận bùng nổ, vô số lời đồn đoán và ác ý ập đến.

Y bị cả mạng xã hội tẩy chay, yêu cầu rời khỏi chương trình. Mà ngay trong đêm trước buổi biểu diễn, y bị đạo diễn đuổi khỏi đoàn với lý do phá hoại danh tiếng chương trình.

Đối mặt với lời oán trách của đồng đội, ánh mắt kỳ thị của những người khác, nguyên chủ có miệng mà không thể giải thích, ngay lúc y muốn cố gắng giành lấy cơ hội cuối cùng để được lên sân khấu, thì lời chế giễu của nhân viên công tác ekip chương trình đã trở thành giọt nước tràn ly.

Nguyên chủ không chịu nổi áp lực quá lớn, tim đập dồn dập chết đi.

Kỳ Yến Ngưng nheo mắt.

Nguyên chủ ngây thơ, căn bản không nhận ra đây là một cái bẫy, chỉ biết tức giận. Còn Kỳ Yến Ngưng – Đại tổng quản lại là người trải qua bao gió tanh mưa máu thay đổi triều đại, không cần phải suy nghĩ kỹ, cũng biết kẻ hãm hại nguyên chủ chính là tên đàn ông giả tạo đang ôm tay rêи ɾỉ trước mặt này.

Nguyên chủ trước đây vậy mà lại luôn cho rằng tên A Hoành này là người bạn duy nhất của mình trong chương trình này...

Ngây thơ đến nực cười.

"Đã làm người ta bị thương mà cũng không xin lỗi? Đúng là trẻ mồ côi không có giáo dục!"