Cô có hơi bất ngờ, vì cô biết mình chỉ tự học mà thôi, chưa bao giờ luyện tập hệ thống các đề thi nâng cao, bài kiểm tra giữa kỳ lần này cũng chỉ là một sự cố.
Nhưng điều này không phải là kết thúc, vì tiết học tiếp theo, điểm Văn của Lâm Hà Y đã được công bố, lần này điểm cao đến mức khϊếp sợ, 142 điểm, Văn và Anh không giống nhau, tính chất chủ quan trong việc chấm bài Văn rất khắt khe, cũng không có mấy người có thể đạt được hơn 140 điểm kể cả họ có từng đi thi cấp tỉnh.
Có lẽ vì bài kiểm tra giữa kỳ lần này khá dễ, cộng với sự nương tay của giáo viên khi chấm bài, mới khiến cho điểm số của cô đạt được con số khϊếp sợ như vậy. Giáo viên môn Văn thậm chí còn đưa bài làm của cô lên làm bài mẫu.
Cô thấy hơi ngại ngùng, vì cô nhận ra toàn bộ bạn cùng lớp dường như đang nhìn mình, từng ánh mắt kia khiến cô cảm thấy bản thân mình như đứng đống lửa như ngồi đống than.
"Thực ra loại bài văn cổ này tôi không khuyến khích các em viết, các em không có trình độ cao như vậy. Tôi ra đề như thế là để muốn các em học hỏi cách nhìn nhận của người khác, cũng như xem cách người ta làm câu hỏi này như thế nào, chỉ cần giải được đề này theo cách riêng của mình, thì các em đã vượt xa Đường Bá Hổ không biết bao nhiêu lần..."
Chưa để giáo viên nói hết, Từ Tiên Xuyên đã dẫn đầu đứng lên vỗ tay: "Lớp trưởng tuyệt vời nhất!!!"
Sau đó, các bạn xung quanh cũng bắt đầu vỗ tay, thậm chí có một số nam sinh còn huýt sáo, Lâm Hà Y thật sự ngại ngùng đến mức đầu không có chỗ chôn: "Đừng vỗ nữa..."
"Đừng ngại ngùng chứ." Từ Tiên Xuyên quay đầu lại, lại cười với cô để lộ ra chiếc răng nanh nhỏ: "Cậu giỏi thế mà sao không thể khen? Cậu thậm chí còn viết được văn cổ, tôi nhìn còn không hiểu đâu."
Sau đó, anh đột nhiên nghiêm túc nói với cô: "Không phải may mắn, không phải sự cố, cậu thật sự rất giỏi đấy."
………..
Tất nhiên, cho dù điểm Anh và Văn của cô có cao đến mức nào, thì điểm số các môn học khác của cô thật sự thảm hại, Vật lý và Hóa học đều không đạt, sau khi chấm điểm Sinh học cũng chỉ khoảng bảy mươi điểm, Toán học cũng chỉ khoảng chín mươi điểm, vừa vượt qua mức điểm qua môn.
Mà điểm số các môn học này của Tiểu Từ hoàn toàn vượt mặt cô.
Từ Tiên Xuyên nhìn xem điểm số của mình một chút, sau đó thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Nếu điểm môn học khác của cậu cũng tốt như vậy, thì không để người thường như tôi có cơ hội sống mất."