Chiếc xe điện màu trắng lướt qua bên cạnh xe tải, sau khi đột nhiên thay đổi hướng lại sách đâm thẳng vào một cái cây ngã ở bên đường.
“A a a a quẹo trái quẹo trái! Anh vẫn nên để em lái đi!”
[Kỹ thuật lái xe này, tấm tắc, có thể so sánh với khi ta chơi xe đua đồ chơi.
[Nhãi con! Nhãi con! Ngươi kiềm chế một chút a! Trái tim của mama không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ này.]
[Lên xe của chủ bá, một dây sảng tới trời cao.]
[Con đường rách nát này cũng có thể lái xe?]
Chiếc xe điện màu trắng nhanh chóng chạy trên đường quốc lộ, Tô Tử An đã từ bỏ Việt bung dù.
Một tay cậu ta cầm dù, một tay ôm Lấy eo Dạ Du, chuẩn bị khi xảy ra ngoài ý muốn liền ôm lấy Dạ Du nhảy khỏi xe.
Cũng may cậu ta có thể hồi tưởng thời gian, chị còn không phải chết ngay tại chỗ, đều có thể cứu về lại .
Cách vị trí của viên tinh hạch được chọn ngày càng gần, trong lòng Dạ Du cũng dâng lên khát vọng mãnh liệt.
Thông qua tinh thần lực nhìn thấy tinh hạch lớn bằng một viên đậu phộng, toàn thân đều là màu đen, tản ra một năng lượng rất lớn.
Cậu nhất định phải lấy được viên tinh hạch kia.
Cho dù trên đường gặp phải dị năng giả khác hoặc zombie có dị năng, Dạ Du đều làm lơ bọn họ, tăng tốc xe điện đến mức nhanh nhất.
Một giờ sau.
Xe điện dừng trước cửa vườn bách thú.
Khi Tô Tử An xuống xe chân đã mềm.
Một chiếc xe điện, chạy tốc độ trăm km mỗi giờ, còn suýt đâm phải chướng ngại vật trên đường vô số lần, đúng là khảo nghiệm năng lực thừa nhận tâm lý của người khác.
Ánh sáng đỏ trong mắt Dạ Du lưu chuyển, tinh thần lực khuếch tán, bao phủ toàn bộ khu vườn.
Vườn bách thú hoang dại rất lớn, bên trong ngoại trừ viên tinh hạch lớn bằng hạt đậu phộng tồn tại, bên trong đó còn có rất nhiều thực vật và động vật biến dị.
“Rống —— rống ——”
Khi Dạ Du đang dùng tinh thần lực tỏa định viên tinh hạch lớn nhất kia, trong khu vườn truyền ra mấy tiếng sư tử gầm.
Tô Tử An run lên, lập tức chạy đến bên người Dạ Du, cảnh giác mà nhìn về phía vườn bách thú.
Trong vườn tràn ngập sương đen, nhìn qua âm trầm đến cực điểm.
“Anh, nơi này nhìn qua rất Kỳ Lạ.”
[Quen là được rồi, chung cư bị hoa tường vi bò đầy, trường học giống như bị quỷ đánh tường, ở mạt thế lấy đâu ra nơi bình thường?]
[Đừng hoảng hốt, chủ bá chính là hệ thực vật hệ, ở đây không có gì khác, chỉ có cây cối là nhiều.]
[Nhãi con nhà ta một quyền có thể đánh bay mèo lớn.]
[Tiếp theo ta có thể xem phát sóng trực tiếp tham quan vườn bách thú ở khu trò chơi sao? Hưng phấn mà xoa xoa tay.]