Dị năng giả hẳn là có phân cấp bậc giống như zombie.
Mới vừa thức tỉnh dị năng,vcó cấp bậc thấp nhất.
Khả năng chuyển vết thương này, ở thời điểm cấp thấp nhất, xử lý đều phiền toái như vậy. Sẽ khó giải quyết như thế nào nếu là dị năng cấp bậc cao hơn?
Sau khi Tiếu Nhân kiêu ngạo bán thảm xong, baj thảm vô dụng lại tiếp tục mắng.
Cứ như vậy qua lại mấy phút, trên vai Tiếu Nhân xuất hiện một vết thương, nhưng hắn chưa thể lập tức bình phục.
Khuôn mặt vốn đã tái nhợt của Tiếu Nhân hoàn toàn không còn chút huyết sắc nào.
Anh ta... không thể sử dụng dị năng nữa.
"Có cần tôi cho cậu chết thống khoái không?" Dạ Du lấy ra con dao gọt trái cây mà cậy mang theo từ ký túc xá.
"Không, cứu, cứu tôi a a a –-"
Tiếu Nhân hét lên thảm thiết.
Lúc trước Tiếu Nhân có thể chữa lành vết thương, anh ta rất ít khi kêu lên đau đớn, vẫn có thể tự mình thao thao bất tuyệt, như thể người bị cắn hoàn toàn không phải anh ta.
Sau một vết cắn của zombie, Tiếu Nhân đã không còn khả năng nói chuyện nữa.
Chưa đầy nửa phút, Tiếu Nhân dường như thực sự nhận ra mình đã vô vọng, anh ta khó khăn nhìn về phía Dạ Du, môi mấp máy nhưng lại không phát ra được âm thanh nào.
Dạ Du hiểu ý anh ta, anh ta nói "Gϊếŧ tôi."
Dạ Du không có hứng thú nhìn người khác giãy giụa thống khổ.
Cậu lúc trước thờ ơ lạnh nhạt đứng xem, chỉ muốn biết giới hạn dị năng của Tiếu Nhân, nhưng giờ cậu đã có câu trả lời.
Dạ Du bước tới, con dao trái cây được bao vây tinh thần lực, ngay lập tức hoàn toàn đi vào trong não của Tiếu Nhân.
Tiếu Nhân trên mặt đất vô hồn.
“Rống-" Dạ Du gầm lên một tiếng.
Một số zombie xung quanh cậu, cùng với gần một ngàn zombie bên ngoài khu rừng dần dần rút lui.
Dạ Du lấy tinh hạch trong đầu Tiếu Nhân ra.
Những hạt tinh hạch màu xám khói có kích thước bằng hạt gạo, trông không khác gì những tinh hạch trong đầu zombie.
[Ô ô ô, tất cả đều là mosaic, tôi muốn xem tinh hạch.]
[Hiện tại nhãi con đã có bao nhiêu tinh hạch?]
[Một zombie nước, một thiên đường đột biến màu xanh lam, cộng với cái này, nhãi con đã có va viên trong một ngày, thực sự là quá không dễ dàng.]
[Đang nói cái gì vớ vẩn vậy? Tuy rằng thiên đường đột biến yếu ớt, nhưng tinh hạch của nó lại to bằng cả hạt đậu đỏ! ]
[Đúng vậy, cỡ hạt đậu đỏ phải có bài mặt.]
[“Các người nhìn nhãi con zombie này trong ngực tôi gửi tặng một hộp macaron cho bá chủ “Dạ Du”: là biết ta đã chuẩn bị lượng thức ăn dự trữ mới của nhãi con Khang Khang lớn đến mức nào ~]