Khi Dạ Du rơi xuống, từng đoạn dây hoa tường vi quấn trên đùi cậu đều bị đứt đoạn, lần lượt bị gãy và tách ra khỏi cành.
Dạ Du rơi vào một bụi hoa tường vi, những chiếc gai sắc nhọn đã xé toạc quần áo của cậu.
Dạ Du cũng không cảm thấy đau đớn, vì vậy cậu cũng không quan tâm đến vết thương trên người
Cậu chủ động chui vào bụi hoa nơi có chứa thân cây chính của hoa tường vi, để cánh và lá của hoa tường vi đã bị biến dị che nắng cho bản thân.
Dùng mắt thường có thể nhìn thấy rõ sự phát triển nhanh chóng của thân cây hoa.
Mặc dù có thể nhìn được, nhưng tốc độ cũng khá chậm, mỗi giây chỉ có thể tăng thêm vài centimet, nhưng ở dưới bóng của Dạ Du còn có thể nhanh hơn một chút.
Dạ Du cầm theo một con dao và tiến đến thân cây chính của hoa tường vi.
Thân cây hoa tường vi biến dị này, ước chừng khoảng 1 mét, so với thân cây bình thường thì dày hơn rất nhiều.
Dạ Du cầm con dao bằng cả hai tay, chém một nhát.
Trong tay hắn bây giờ không phải là con dao gọt hoa quả, mà là một con dao dùng để chặt xương trong phòng bếp.
Soạt------
Cán dao dừng lại ở trên thân cây hoa tường vi biến dị, còn nửa lưỡi dao đã chìm trong thân cây.
Còn có mấy dây móc gai nhảy múa điên cuồng, mơ hồ còn nghe thấy một tiếng thét giận dữ.
Lúc này đàn zombie cũng gầm lên và tiến lại gần.
Trong tay bọn zombie còn cầm các loại dao khác nhau, thậm chí còn có một số zombie già cầm cưa điện, vô cùng khí thế.
Dạ Du khống chế đám zombie, sau đó đi rửa sạch những cành tường vi.
Cậu vươn tay lấy chiếc cưa điện, nhắm vào vết đao đang nhanh chóng lành lại, khởi động cưa điện.
Tiếng cưa, tiếng chặt, tiếng zombie gầm rú, tiếng cành cây đung đưa và đứt gãy, có rất nhiều âm thanh trộn lẫn vào nhau.
Những cư dân vẫn còn đang ẩn náu trong khu rừng, đều cuộn tròn người lại và run rẩy khi nghe thấy những tiếng động rùng rợn.
Một lúc sau, có một cậu bé nhìn thấy có ánh sáng chiếu đến.
Những dây leo của hoa tường vi dày đặc, che kín đi ánh sáng của cửa sổ và phòng ngủ đang dần rút lui.
“Cha, mẹ, mọi người nhìn xem.” Cậu bé hào hứng nắm lấy tay cha mẹ của mình.
Đôi vợ chồng mệt mỏi liếc nhìn nhau một cái, người đàn ông cầm lấy cây gậy bóng chày ở bên cạnh, cẩn thận đứng dậy đi tới chỗ cửa sổ.
Ông nhìn xuống.
Giây tiếp theo, vẻ mặt của ông đã trở nên vô vùng kinh ngạc.
“Quái vật đã rời đi rồi sao?” Người phụ nữ đến bên cạnh, nắm chặt lấy tay ông một cách vô cùng lo lắng.
“Đám zombie đó...... Chặt cây, chặt cây hoa tường vi.” Người đàn ông hoảng hốt nói, gần như không dám tưởng tượng những cảnh tượng mình đã nhìn thấy.
Ba ngày trước vào ban đêm, nguyệt thực toàn phần dâng lên, khu chung cư này đã bị cắt mạng và mất điện, tín hiệu cũng biến mất.
Ngay sau đó, có rất nhiều người đã phát điên, biến thành những con quái vật không có ký ức, không có lý trí, chỉ còn lại bản năng ăn thịt. Bọn chúng ăn thịt sống, động vật, và cả con người.