Tiểu Thiếu Gia Vạn Người Ngại Là Bình Hoa Trong Show Giải Trí

Chương 21

Lâm Kiều ra khỏi xe tìm một vòng, hỏi được rằng có thể tháo ra, mới nhắn tin cho Tạ Bắc Kha. Tạ Bắc Kha báo lại cho Hoài Niên, cậu mới vui vẻ bắt tay tháo ra ngay.

Cậu hào hứng gỡ vài miếng kim loại gần nhất, da thịt lập tức đỏ lên, Tạ Bắc Kha liếc nhìn, chỉ cảm thấy không nhìn nổi, bèn giữ chặt cổ tay Hoài Niên, kéo ra một bên. Tay còn lại giúp cậu gỡ nốt những miếng kim loại còn lại.

Lực đạo rất nhẹ nhàng.

Hoài Niên biết Tạ Bắc Kha có ý tốt, nhưng cậu lại không thoải mái với thái độ của anh ấy.

“Để tôi tự làm.”

“Cậu tự làm á? Định xé toạc cả da mình ra hay gì mà tự làm?”

Thấy Hoài Niên còn muốn chống cự, Tạ Bắc Kha bèn khóa chặt hai tay cậu lại, giơ cao qua đầu. May mà buổi phát sóng trực tiếp đã dừng từ lâu, nếu không cảnh này mà được quay lại thì Tạ Bắc Kha và Hoài Niên chắc chắn sẽ bị người ta gán ghép với nhau.

“Trời ơi! Mấy người đang làm gì đấy?!” Cửa xe cứu thương bị kéo ra, giọng nam quen thuộc vang lên.

Hoài Niên bị Tạ Bắc Kha che mất tầm nhìn, không thấy được người đến. Nhưng cậu nhận ra giọng nói này.

“Lý Cách?!”

“Là tôi đây!!”

Hoài Niên vui mừng: “Cứu tôi! Cứu tôi với!”

Lý Cách tiến tới kéo mạnh cánh tay Tạ Bắc Kha. Anh ta quá yếu đuối, kéo mãi mà Tạ Bắc Kha không hề lay chuyển.

Gỡ nốt miếng kim loại cuối cùng trên ngực, Tạ Bắc Kha đứng thẳng dậy, quay đầu nhìn: “Anh là ai?”

Lý Cách cảnh giác: “Tôi là quản lý của Hoài Niên!”

Anh ta chen vào giữa Hoài Niên và Tạ Bắc Kha, ngẩng đầu lên, như gà mẹ bảo vệ con, cố gắng chắn tầm nhìn của Tạ Bắc Kha. Tạ Bắc Kha cao hơn, Lý Cách kiễng chân cũng không che được.

Tạ Bắc Kha mỉa mai: “Bây giờ mới biết bảo vệ sao? Đưa người đến tham gia chương trình mà không kiểm tra trước à? Với tình trạng sức khỏe của cậu ấy nếu gặp chuyện gì trong chương trình thì người chết là ai hả?”

Hoài Niên không vui, ngồi bật dậy, trừng mắt nhìn Tạ Bắc Kha: “Ai chết hả?”

Người này không biết nói chuyện tử tế hay gì hả trời?

Lý Cách vỗ vai Hoài Niên, quay sang nói với Tạ Bắc Kha: “Anh Tạ nói đúng, cảm ơn đã nhắc nhở. Tôi còn vài chuyện muốn nói riêng với Hoài Niên, không biết anh Tạ có thể cho chúng tôi chút không gian riêng không ạ.”

Tạ Bắc Kha: “Lần sau muốn đuổi tôi đi thì nói thẳng luôn ha, không cần vòng vo thế đâu.”

Anh ấy không thèm nhìn thêm, mở cửa xe bước ra ngoài.

Cửa vừa đóng lại, Lý Cách lo lắng nhìn Hoài Niên, kiểm tra cậu từ đầu đến chân, quan tâm hỏi: “Không sao chứ? Anh ta có làm gì cậu không?”

Hoài Niên: “Không.”

“Tôi vừa mở cửa đã thấy anh ta đè cậu xuống, trời ơi, sợ chết mất.”

Hoài Niên cảm thấy ánh mắt của Lý Cách có chút kỳ lạ: “Anh nghĩ gì vậy?”

Lý Cách: “Cậu không nghĩ sao?!”

Hoài Niên không hiểu: “Nghĩ gì?”

Lý Cách: “...”

Từ khi nào mà cái tên nhóc này lại bắt đầu thích giả vờ ngây thơ rồi.

Thôi vậy.

“Hoài Niên, chương trình này tạm dừng một chút, tôi đã thương lượng với đạo diễn rồi, đưa cậu đến bệnh viện kiểm tra toàn diện, xác nhận tình trạng sức khỏe, sau đó mới đưa cậu trở lại.”

“Giờ này còn bệnh viện nào mở cửa không? Hôm nay có kiểm tra xong không?”

Nếu cậu bỏ lỡ buổi ghi hình sau đó, không biết hệ thống sẽ hành hạ cậu thế nào nữa.

Nhận thấy sự lo lắng của Hoài Niên, Lý Cách cười trấn an: “Yên tâm, chắc chắn được. Trước khi đến đây tôi đã báo với Kỳ tổng rồi, Kỳ tổng đã liên hệ với bệnh viện tư nhân, trong vòng hai giờ sẽ xong thôi.”

“Thực ra hôm qua cậu ngất xỉu vào bệnh viện cấp cứu đã kiểm tra qua rồi, không phát hiện vấn đề gì. Tôi tưởng không sao, ai ngờ hôm nay lại xảy ra chuyện. Sợ chết mất! Nhanh chóng chạy đến đây! Tốt nhất là kiểm tra thêm lần nữa, để cậu yên tâm, tôi cũng an lòng, các nhân viên trong tổ chương trình cũng vậy.”

Hoài Niên đồng ý.

Sau khi từ biệt tổ chương trình, cậu cùng Lý Cách đến bệnh viện. Kiểm tra xong, bác sĩ ngỡ ngàng: “Kết quả kiểm tra cho thấy, cơ thể của Hoài Niên không có gì đáng ngại cả.”