Khi Dị Hình Bị Trói Buộc Vào Hệ Thống Cứu Thế

Chương 9

Trong khi đó, cái lỗ trên thân cây đã được đám tơ đen chen nhau xông lên bịt kín, hoàn toàn không để lại dấu vết!

"Tiếp tục tấn công!" Đám chỉ huy ra lệnh.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Tiếng bắn pháo vang lên liên tục từ khắp nơi trong các thành phố.

Cùng lúc đó, nguyên nhân gây ra tiếng nổ bên ngoài cửa sổ. Dị hình bình tĩnh thưởng thức một ly rượu đỏ. (Lo gì? Dù sao mình cũng chẳng thể chết vì vụ nổ)

Hệ thống 2d14 nghe tiếng ầm ầm ngoài cửa sổ, có chút sợ hãi hỏi: "Kí chủ đại đại! Bên ngoài bị làm sao thế? Chúng ta có nên hỏi người trong khách sạn không?"

"Thật ra, tôi vốn không có dị năng." Thiếu niên tóc đen không để ý đến câu hỏi của hệ thống, chuyển sang chuyện khác.

Hệ thống 2d14: "Hả? Nhưng tôi kiểm tra thấy có mà!"

Thiếu niên tóc đen: "Độ chính xác kiểm tra đo lường của cậu cần được nâng cấp. Mặc dù tôi không có dị năng nhưng lại có một vài năng lực khác."

Hệ thống 2d14 phấn khích hỏi: "Là cái gì vậy, kí chủ đại đại?"

Thiếu niên tóc đen nghe vậy, cậu mỉm cười đặt ly rượu trong tay xuống.

Sau đó, cậu bước chậm đến trước, cửa sổ sát đất, vươn tay, "soạt" một tiếng kéo tấm rèm đã hai ngày không nhúc nhích. Hai mắt nhìn thẳng vào khung cảnh địa ngục bên ngoài, nói với hệ thống:

"Cậu tự xem đi."

Hệ thống 2d14 thành phố bị vô số dây leo màu đen ngọ nguậy chiếm cứ, nó hoảng sợ hét lên: "A a a! Kí chủ đại đại! Chúng ta mau chạy đi! Trong gói quà tân thủ có một chiếc áo cứu sinh khẩn cấp..."

Thiếu niên tóc đen: "Đừng hoảng ~" Rồi mỉm cười: "Những thứ đó chỉ là một phần cơ thể của tôi thôi."

Hệ thống 2d14 không dám tin: "Kí chủ đại đại, cậu nói gì?!"

Thiếu niên tóc đen: "Chúng đều là tay chân của tôi, cậu xem." Vừa nói vừa chuyển ánh mắt chỉ huy đám dây leo màu đen khiến chúng đồng loạt ngừng việc đang làm, nâng đầu lên tiến đến gần cửa sổ sau đó lắc lắc cơ thể tỏ vẻ chào hỏi.

Hệ thống 2d14: "..."

Thiếu niên tóc đen nhếch khóe miệng, lộ ra nụ cười xấu xa, đầy lòng mong đợi phản ứng của hệ thống.

Chốc lát sau, hệ thống 2d14 mới lắp ba lắp bắp nói:

"Oa! Kí, kí chủ đại đại thật lợi hại!"

Nụ cười trên mặt thiếu niên tóc đen hơi cứng lại: "..." Tại sao cái hệ thống ngốc nghếch này không bị mình dọa sợ khóc!

Hai mắt hệ thống 2d14 lấp lánh ánh sao: "Kí chủ đại đại có dị năng hệ xúc tu đúng không?"

Thiếu niên tóc đen: "Đó không phải dị năng, đó là... Được rồi." Mình khổ cực chuẩn bị trò đùa bất ngờ này suốt hai ngày, tại sao không có một chút hiệu quả gì!

Dị hình bực mình xoay người rời xa ô cửa, đi vào phòng. Hệ thống 2d14 vẫn chưa hết phấn khích, không ngừng lải nhải trong đầu cậu:

"Hóa ra dị năng của kí chủ đại đại lợi hại như vậy! Kí chủ đại đại, cậu có thể điều khiển cùng lúc nhiều xúc tu thế này, vậy chẳng phải đã lan đến nửa thành phố rồi sao? Hóa ra kí chủ đại đại chính là người cứu thế cấp lão làng trong truyền thuyết! Không chừng chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ bước vào hàng ngũ người cứu thế cấp B đó! Kí chủ đại đại bây giờ cậu đang dọn dẹp ô nhiễm sao..."

Dị hình chán nản ngã vật ra giường, dùng gối ôm đầu, kêu gào trong lòng: "Ở đây có bệnh nhân tâm thần trốn trại! Ai tới bắt nó về đi!"

Hệ thống 2d14 còn đang đắm chìm trong tưởng tượng con đường tương lai rộng mở: "Dựa theo hiệu suất làm việc của kí chủ đại đại, chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ chỉ trong vòng một năm!"

Dị hình: "Cho tôi thêm 3 tiếng!"

Các nơi khác trên thế giới.

Trước ảnh hưởng của tâm trạng thái nôn nóng mong chờ, dây leo màu đen lại đẩy nhanh tốc độ!

Mỗi khi chúng nó thu hồi một cành cây, bầu trời lại có thêm một vệt sáng xanh. Theo thời gian dần trôi qua, bầu trời đã thay đổi một cách đáng kinh ngạc đến mức trong vắt. Từ đường phố bên dưới, người ta chỉ cần ngước là có thể nhìn thấy, những sợi dây leo màu đen lớn như cây bắp cải đang từ từ rút đi những nhánh cây đen thui của chúng, để lộ ra vùng trời vốn bị bụi mù che phủ.

Sau đó, cây dây leo màu đen to oành ở trên trời giữ vai trò tiếp tế thu hồi nhánh cây cuối cùng, hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn!

Để tiết kiệm thời gian, nó trực tiếp thả tự do, rơi thẳng xuống đất!

Ầm! Thân thể cao lớn của nó lập tức bị ngã thành chất lỏng màu đen, "hắc thủy" chảy dọc theo đường phố cuồn cuộn hướng tới bãi tập kết rác!

Đám binh lính và chỉ huy dọc đường nhìn đất đá bị cuốn theo chất lỏng màu đen ầm ầm tràn đến, tất cả đều cuống quít hạ vũ khí, bỏ chạy sang các tòa cao ốc hai bên! Binh lính chạy chậm bị đống tương đen nuốt chửng nhưng ngay sau đó được cây mây quấn lấy nhấc lên, ném qua một bên.

Cảnh tượng kinh tâm động phách giống hệt nhau diễn ra liên tục ở các khu vực thành phố trên khắp thế giới!