Khi Dị Hình Bị Trói Buộc Vào Hệ Thống Cứu Thế

Chương 4: Thế giới ô nhiễm 4

Một tiếng sau dị hình ai oán mở mắt ra: Hóa ra khi cơ thể nhân loại uống nhiều cà phê quá sẽ bị mất ngủ! Thế là cậu trở mình, ôm tablet mới vừa mua bắt đầu chơi trò chơi...

Rạng sáng 5 giờ 06 phút.

Một bên khác của hành tinh, sâu dưới đáy biển, hai sợi tơ đen mặt đối mặt, đυ.ng đυ.ng nhau sau đó hòa làm một thể.

Thiếu niên tóc đen đang chơi trò chơi đột nhiên ném tablet sang một bên, ngồi dậy, vui mừng xúc động: "Cuối cùng mình cũng ôm trọn toàn bộ thế giới!"

Phía bên kia hành tinh, tơ nhỏ chạy tới càng lúc càng nhiều, chia ra hợp vào nhau tạo thành hai sợi dây dài màu đen to bằng một con mãng xà. Sau đó ngọ nguậy biến thành hai bàn tay đen to lớn, trịnh trọng bắt tay nhau một cách kỳ lạ, thậm chí còn hơi lắc lắc để tỏ vẻ chúc mừng.

Hệ thống 2d14 mơ màng hỏi: "Kí chủ đại đại, cậu nói gì thế?"

"Không có gì."

Dị hình nằm trở lại giường, bắt đầu tiếp tục chơi game như không có chuyện gì xảy ra, khóe miệng hơi nhếch lên, cười không ra tiếng, nhẹ giọng nói: "Bắt đầu đi!"

Trong nháy mắt, vô số tơ nhỏ màu đen bao phủ toàn bộ hành tinh cùng tháo lớp ngụy trang. Bắt đầu xoay quanh các loại rác rưởi một cách không chút kiêng kỵ. Theo tiến độ hấp thu chất hữu cơ ô nhiễm, đám tơ nhỏ dần dần to lên, sinh trưởng giống như gân lá màu đen to lớn, đồng thời vươn nhánh cắm rễ xuống đất. Thậm chí tơ đen còn dư sức tản ra bay về phía bầu trời bị hạt bụi li ti màu đen bao phủ.

Ở một góc nào đó trong thành phố, một cô gái uống cả đêm trong quán rượu, say khướt đi ra ngoài. Cô ta mang giày cao gót, lúc bước đi cảm thấy nhựa đường có gì đó rất quái dị, như thể cô đang bước trên một miếng cao su. Đột nhiên gót giày của cô ta như bị giữ lại, bất ngờ mất thăng bằng. Rầm! Té ngã trên đất.

Cô gái nằm trên đất giơ tay lau thứ gì đó bẩn thỉu dính trên mặt, sau đó vô thức nương theo đèn đường nhìn xuống: Hơn mười con sâu nhỏ xíu màu đen uốn éo trong lòng bàn tay!

Dáng dấp của mấy con sâu đó vô cùng kỳ lạ, một đầu khác của cơ thể kéo dài xen lẫn trong vô số đồng bọn bên dưới mặt đất, nhiều đến mức như thể vô cùng vô tận!

"A a a a a!!!!!" Cô gái hoảng sợ la hét điên cuồng, lăn một vòng bò dậy rồi hung hãn nhấc giày cao gót giẫm xuống đất chừng mấy lần, sau đó vừa chạy vừa cuồng loạn kêu gào: "Cứu mạng! Cứu mạng!"

40 phút sau, tia sáng mặt trời vàng chói đầu tiên của buổi sáng xuyên qua tầng tầng lớp lớp sương mù, biến thành quầng sáng màu trắng mông lung trãi xuống mặt đất. Những tòa nhà trong thành phố như được phủ thêm một lớp vải đen, thật ra đó chính là ảo giác được tạo thành từ các sợi tơ nhỏ lưa thưa màu đen phủ bên ngoài.

Mặt đất thì như bị quét một lớp sơn đen, chỉ trong một đêm, miếng vải đen được làm từ sợi tơ đen mịn bao phủ toàn bộ bề mặt hành tinh.

Còn mười mấy chỗ tập kết rác xung quanh thành phố đã bị tơ đen chiếm đóng hoàn toàn. Dây leo màu đen bao quanh tất cả núi rác lớn nhỏ, nhanh chóng hấp thu chất dinh dưỡng. Vài nhánh dây chủ đã khỏe mạnh to lớn giống như thùng nước, uốn lượn vượt qua chỗ đổ rác hướng về phía thành phố. Như động mạch chủ màu đen cung cấp năng lượng cho đám bạn nhỏ không đủ dinh dưỡng đang ngho ngoe trong thành phố.

Dân đi làm dậy sớm bắt đầu lục tục ra khỏi nhà, nhìn thành phố đen thùi lùi... Cả đại lục lập tức bùng nổ! Vô số người bắt đầu sợ hãi gào thét, khóc hu hu, chạy loạn khắp nơi truyền tin ngày tận thế đã đến!

Có người thét lên chạy về nhà, đóng cửa khóa kỹ, thậm chí bắt đầu lung tung trong nhà tìm băng keo dán các khe hở cửa sổ và cửa ra vào.

Có người run lẩy bẩy lấy điện thoại di động ra gọi báo cảnh sát: "Alo! Cảnh sát! Tôi đang ở đường XXX, nơi này bị sâu ngoài hành tinh ăn thịt người bao vây!"

Có học sinh kêu to sau khi thấy cảnh tượng trước mắt: "Ba! Mẹ! Mau đến xem! Ngày tận thế đến rồi!"

Có kẻ cuồng công việc sau khi nhận ra dường như tơ đen kia không gây nguy hại gì đến con người, cũng không ảnh hưởng đến xe hơi, thì lái xe đi làm.

Có người quỳ ầm xuống đất, thành kính tung hô: "Chúa nhân từ! Vì cớ gì mà Ngài lại giáng thần phạt đáng sợ như vậy xuống nhân gian!"

Mười chín người mới khác trên hành tinh này cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngu người! Nhưng khổ nổi không ai có đủ điểm tích lũy để ghi danh diễn đàn... Bọn họ chỉ có thể ôm lấy máy tính cá nhân và hệ thống nhà mình cùng run lẩy bẩy.

Theo thời gian trôi qua, sau khi phát hiện thế giới biến hóa một cách đáng sợ, càng ngày càng có nhiều người dũng cảm cho là mình cần phải quyết tử đấu tranh với đám sâu màu đen này vì quê hương

Đám người bắt đầu dùng dao chém, dùng búa đập, dùng xe hơi cán, dùng lửa đốt, thậm chí dùng cả acid mạnh giội vào...

Thiếu niên tóc đen đang nằm trên giường chuẩn bị bắt đầu xem phim, đột nhiên cậu ném remote lên giường, đứng phắt dậy.

Hệ thống 2d14 sợ hết hồn: "Kí chủ đại đại! Cậu bị sao thế?"

Cùng lúc đó, ở nơi nào đó trên thế giới, một sợi tơ quấn lấy cây búa trong tay một tên cao to, sau đó tiếp tục quấn lên người gã thành một con nhộng màu đen. Gã cao to râu quai nón lập tức sợ đến gào thét cầu cứu: "Má ơi! Cứu con!"

"Là một con người, tôi phải biết chừng mực, phải biết nhẫn nhịn, phải biết kềm chế." Thiếu niên tóc đen hít sâu một hơi, đè tức giận trong lòng xuống. Cậu nằm trở lại giường, tiếp tục xem phim.

Tơ đen trên người râu quai nón cũng theo đó thả ra, quay lại quấn lấy đống rác rưởi xung quanh, bắt đầu xử lý công việc của mình.

Gã cao to kia sợ tới mức quỳ sụp xuống đất, không dám tin nhìn đống tơ đen kia. Nhưng sau đó gã lập tức xoay người lảo đảo nghiêng ngã chạy trốn.

Lúc này, phía chính phủ các nước đã loạn tung tùng phèo, hoàn toàn không có cách nào xử lý đống sâu đen phủ kín toàn bộ hành tinh. Vì vậy, các quốc gia điên cuồng gửi lời cầu cứu đến liên hiệp quốc: Nhanh liên lạc với cái người cứu thế tên Hoắc Ly kia đi! Bảo anh ta quay lại!

Nhưng mà dân bản địa của thế giới nhiệm vụ không có quyền hạn liên lạc trực tiếp với người thi hành nhiệm vụ. Vì vậy hội liên hiệp các quốc gia vội vàng phát tín hiệu cầu cứu đến Liên Minh Cứu Thế: Chúng tôi bị sinh vật ngoài hành tinh tập kích!

Đến khi Liên Minh Cứu Thế nhận được tin tức rồi chuyển cho hệ thống 099 thì đã là 10 giờ sáng.

Lúc này, ở một khu vực nào đó ngoài không gian, một đống chiến hạm của hành tinh X đang ùn ùn kéo đến chém giết kịch liệt với Trùng tộc. Trước bầy Trùng tộc kéo dài đến tận mấy trăm km, mấy chục chiếc chiến hạm hành tinh giống như châu chấu đá xe nhưng vẫn giữ được trận địa như một kỳ tích!

Rút ngắn khoảng cách một chút có thể thấy một người đàn ông trôi lơ lửng phía trước mẫu hạm! Trước mặt hắn là một khu vực chân không rộng khoảng chừng hai ngàn mét lập lòe ánh sáng xanh, đó là tinh thần lực được thực thể hóa, tái cấu trúc trở thành một tấm khiên cực kỳ quan trọng! Hễ Trùng tộc nào xông vào phạm vi này đều lập tức xoay người, như phát điên mà cắn xé đồng tộc sau lưng mình!

Đúng lúc này...

"Đinh! Kí chủ đại nhân! Một hành tinh nhiệm vụ khác của ngài bị sinh vật lạ xâm phạm!"