Khi Dị Hình Bị Trói Buộc Vào Hệ Thống Cứu Thế

Chương 1: Thế giới ô nhiễm 1

Công nguyên năm 12036.

"Đinh! Kí chủ đã bị trói buộc với "Hệ Thống Liên Minh Cứu Thế", tôi là hệ thống mang số hiệu zz2d14, kí chủ đại đại có thể gọi tôi là hệ thống 2d14."

"Đinh! Đề cử nhiệm vụ người mới: nhiệm vụ Cấp C: giải cứu thế giới ô nhiễm. Thời hạn nhiệm vụ: 20 năm, hệ số độ khó 0.3. Có muốn nhận nhiệm vụ không?"

"Đinh! Kí chủ không trả lời, xem như ngầm chấp nhận, chuẩn bị dịch chuyển kí chủ đến thế giới nhiệm vụ."

Thế là, dị hình nào đó đang giữ lớp ngụy trang bắt chước loài người, ngơ ngơ ngáo ngáo vụt một phát bị kéo vào hư không.

Mấy chục giây sau dị hình nào đó "bụp" một tiếng, xuất hiện trên bầu trời cao mấy nghìn mét! Rồi rơi "vụt" xuống.

"Đinh! Dịch chuyển sai vị trí! Kí chủ đại đại! Đừng hoảng sợ! Hệ thống đã kiểm tra, biết kí chủ có dị năng phục hồi. Đang lựa chọn điều kiện chỗ rơi thuận lợi nhất cho kí chủ. Đã chọn chỗ rơi xong, bắt đầu đếm ngược thời gian hạ xuống 10, 9, 8... 3, 2, 1."

"Ầm!!!!"

"Loảng xoảng! Loảng xoảng!"

Dị hình đập xuống một một núi rác to oành, lăn từ đỉnh núi đập mặt xuống chân núi, sau đó bị đống rác rưởi cuồn cuộn đổ xuống che mất. Dị hình bị ngã chia thành bảy tám khối, rơi tán loạn trong núi rác.

"Đing, cấp độ tổn thương của kí chủ là 50%, kí chủ đang tự phục hồi 5%, 10%..."

Cùng lúc đó, đám "Thi thể"Nhanh chóng biến thành mấy bãi chất hữu cơ màu đen sền sệch, chúng băng qua khe hở giữa đống rác rưới rồi chui ra ngoài như những chiếc vòi dài, sau đó hợp thành một đống. Tiếp đó chúng dần dần biến hình, dài ra biến thành đầu và tay chân. Mấy giây sau, một thiếu niên mười tám, mười chín tuổi, tóc đen mắt đen xuất hiện bên cạnh núi rác.

"100%. Đing, kí chủ hồi phục xong."

Dị hình mặc một chiếc áo thun trắng và quần dài màu đen từ chất hữu cơ trong đống rác rưởi. Cậu nhìn đống rác rưởi đầy ắp không qua đầu gối mình, nói ra câu đầu tiên trong đời: "Tại sao lại chọn chỗ đổ rác?"

"Bởi vì chỗ đổ rác là nơi duy nhất mà hệ thống tìm được trong phạm vi có thể thi hành: Có đủ thời gian hòa hoãn, có đầy đủ chất hữu cơ cung cấp cho người có dị năng hệ hồi phục tu bổ bản thân, hơn nữa là địa điểm có khả năng loài người bị đập bẹp nhỏ nhất!" Hệ thống 2d14 đắc ý nói.

"À."

"Đinh! Nhiệm vụ giải cứu thế giới ô nhiễm chính thức bắt đầu. Thời điểm diệt vong của thế giới này là 20 năm sau. Do đó, trong vòng 20 năm tiếp theo, chúng ta phải đồng tâm hiệp lực cứu thế giới!" Hệ thống 2d14 thỏa thuê mãn nguyện nói bằng giọng điện tử lạnh như băng.

"Thế giới này sẽ bị diệt vong?" Dị hình nghi ngờ hỏi. Cậu ngẩng đầu nhìn bầu trời mờ mờ tràn ngập sương mù và kích thước chỗ đổ rác bằng một cái trấn nhỏ, xung quanh còn tỏa ra thứ mùi gớm ghiếc. A, một thế giới tốt đẹp biết bao!

"Đinh! Kí chủ đại đại, vì hệ thống 2d14 đã miễn phí giới thiệu vắn tắt nhiệm vụ cho cậu, nên có phải cậu cũng nên trả lời lại bằng cách đặt câu hỏi không?"

"Ừ."

"Dựa vào giới thiệu vắn tắt nhiệm vụ, hành tinh B chỉ có một đại lục, vị trí còn lại đều là biển. Thế giới này bị ô nhiễm cực kỳ nghiêm trọng dẫn đến sản lượng nông nghiệp giảm sút, dân số vượt quá sức chịu đựng của hoàn cảnh cực kỳ nghiêm trọng..."

"Cho nên, tôi cần phải trợ giúp bọn họ bằng cách giảm bớt dân số?"

"Không!!!"

"Vậy tôi phải làm gì?" Dị hình hỏi.

"Xử lý vấn đề ô nhiễm chứ còn gì nữa! Kí chủ đại đại! Mục tiêu cuối cùng của chúng ta trợ giúp thế giới này xử lý sạch sẽ các vấn đề ô nhiễm trong vòng 20 năm: Ô nhiễm đại dương, ô nhiễm đất đai, và ô nhiễm rác rưởi. Phương pháp cụ thể có: phân loại rác..." Hệ thống máy móc đọc.

"Ồ." Dị hình đã hiểu.

Lấy thiếu niên tóc đen làm trung tâm, trong nháy mắt, vô số tơ nhỏ màu đen như sợi tóc lan tràn ra ngoài, chúng bò dọc theo mặt đất hướng ra bốn phía.

Mấy giây sau, dị hình đột nhiên nghĩ tới việc gì đó, trong lòng vừa động, tất cả tơ nhỏ màu đen lập tức thay đổi màu sắc giống như tắc kè bông, hoàn toàn hòa làm một với hoàn cảnh chung quanh.

Hệ thống 2d14 không biết một tí gì về chuyện đang xảy ra, nó vẫn đang thao thao bất tuyệt giới thiệu vắn tắt:

"Dựa theo hướng dẫn cho người mới, đầu tiên kí chủ cần tiến hành giao thiệp với chính phủ. Kí chủ đại đại có cần hệ thống giúp đỡ miễn phí điều tra xác định vị trí cơ quan hành chính gần nhất không?"

"Được, giúp tôi xác định vị trí của quán cà phê gần nhất, tôi muốn uống cà phê." Thiếu niên tóc đen vui vẻ nói.

"Ặc... Vâng, kí chủ đại đại! Đinh! Xác định vị trí hoàn tất! Ngay phía trước đi thẳng 2322 mét, sau đó quẹo trái đi tiếp 405 mét."

Thế là dị hình giống như một thiếu niên bình thường chân chính, bước về phía trước.

Cùng lúc đó, mấy sợi tơ nhỏ lan tràn bên ngoài đột nhiên thay đổi phương hướng, quay mình vọt về phía quán cà phê. Mười mấy giây sau, một sợi tơ nhỏ dẫn đầu cùng với đồng bạn lao đến chỗ mục tiêu, không kịp đợi leo lên quầy, vươn cao cơ thể kiểm tra thực đơn.

"Vanilla Latte, Cappuccino..." Dị hình vừa đạp đống rác rưởi leo ra ngoài, vừa rơi vào chứng khó lựa chọn.

Sau khi băng qua đống rác rưới chất đống như núi cao bốn, năm mét, là một dãy nhà san sát chi chít. Thậm chí có thùng chứa hàng bỏ hoang được cải tạo lại thành nơi ở tạm, mỗi một tòa nhà cao ít nhất cũng năm sáu tầng, nhà và lầu chen chúc chung một chỗ, chỉ còn lại một con đường nhỏ chính giữa đủ để một người đi qua.

Thông qua cơ thể trong trạng thái tơ đen của mình, thiếu niên có thể nhìn thấy bên trong mỗi một tầng lầu gần như bị nhét đầy bởi đồ lặt vặt và con người, họ dùng rèm hoặc tấm ván để chia ra thành những căn phòng nhỏ rộng vài mét vuông. Có căn còn treo bảng "Ngủ lại 140 tinh tệ một đêm" hoặc "Ngủ lại 180 tinh tệ một đêm" trên cửa phòng.

"Đing, kí chủ đại đại! Gợi ý cho người mới công lược: Nếu người cứu thế không nhanh chóng giao thiệp với ban ngành chính phủ của hành tinh này, thì đề nghị người cứu thế tìm được việc làm trong vòng một ngày, hòa nhập với xã hội, kiếm chi phí sinh hoạt. Kí chủ đại đại có cần hệ thống tôi xác định vị trí..."

"Không, tôi phải đi uống cà phê trước." Dị hình ngắt lời hệ thống.