Trong khi đó, Lục Lệ Nhiên chấp nhận nhiệm vụ “Người khổng lồ âm ba mươi độ” trên bảng hệ thống.
(Tên nhiệm vụ: Người khổng lồ âm ba mươi độ
Địa điểm nhiệm vụ: Sông băng Arlok
Độ khó nhiệm vụ: ★★
Chi tiết nhiệm vụ: Thực hiện thử thách sinh tồn ít nhất ba ngày và trở về thế giới văn minh an toàn
Phần thưởng cơ bản: Mười vạn tinh tệ (phần thưởng sẽ tăng theo tỉ lệ thuận với số ngày sống sót)
Phần thưởng bổ sung: Chưa biết)
Sáng hôm sau, Lục Lệ Nhiên lên đường....
Phi thuyền của Kha Kích cũng đã hạ cánh khẩn cấp tại Hoang Tinh vào ngày hôm trước.
Khi họ đang di chuyển xuyên qua Vân Tinh, bọn họ đã gặp phải một vụ nổ khí của một thiên thể, khiến phi thuyền bị hư hại nặng nề, may mắn là hạ cánh an toàn.
Thật tình cờ, địa điểm hạ cánh lại nằm ở sườn núi sông băng Arlok.
Sườn núi sông băng Arlok là trại trung chuyển của các thợ săn tiền thưởng, tất cả thợ săn tiền thưởng đều coi đây là điểm tiếp tế và nghỉ ngơi.
Kha Kích nhanh chóng làm quen với mọi người ở đây, đợi phi thuyền được sửa chữa xong thì tiếp tục hành trình.
Tham mưu trưởng của Kha Kích đã bịa ra cho anh một cái thân phận, là một công tử Omega nhà giàu ăn chơi trác táng, đồng thời cung cấp cho anh một chiếc phi thuyền đắt tiền, tiện thể chứng minh thân phận.
“Anh tên Kha Cức* à? Tên này nghe kém cỏi thật, giống tên của cái gã chỉ huy đáng chết kia.”
*Kha Kích (柯戟: kējǐ) – Kha Cức (柯棘: kējí)
Thợ săn đầu tiên chào hỏi Kha Kích đã nói như vậy.
Kha Kích cong cong khóe miệng, vô hại nở nụ cười.
Người đó tiện tay lấy chứng minh thân phận của Kha Kích.
“Anh là Omega sao? Thân hình của anh so với Omega bình thường... có vẻ rắn chắc hơn. Nhưng trông anh cũng khá giống, trắng trẻo, mềm mại, giống như đậu phụ.”
Kha Kích: “...”
“Tin tức tố của anh có mùi gì?”
Người đó lại hỏi.
Kha Kích nghi ngờ mình vừa gặp phải kẻ quấy rối tìиɧ ɖu͙©.
“Thôi bỏ đi, phi thuyền của anh thế nào rồi?”
Người đó đổi chủ đề.
“Động cơ và hệ thống năng lượng đều có vấn đề.”
Kha Kích trả lời, nhớ tới hình tượng công tử bột ăn chơi trác táng , không rành sự đời, liền giả vờ nói thêm.
“Phi công của tôi nói vậy.”
“Thế thì anh xui rồi, nếu cần thay thế linh kiện, ít nhất phải đợi nửa tháng. Điều kiện vận chuyển linh kiện ở đây rất kém.”
Người thợ săn nói.
Anh ta vừa nói xong, phi công của Kha Kích bước xuống từ phi thuyền, nhỏ giọng báo cáo.
“Chúng ta cần thay thế linh kiện.”
Người thợ săn nhìn Kha Kích.
Anh thật xui xẻo!!!