Phàm Dương Nhập Hải Miên

Chương 2: Kĩ năng mới

Chương 2: Màn Dạo Mở Đầu: Kĩ Năng Mới

Thông báo hoàn thành phó bản tân thủ xuất hiện, ngay tại trung tâm căn phòng xuất hiện một quả cầu ánh sáng nhỏ. Quả cầu mau chóng phân tách thành các tia sáng lấp lánh ánh kim, nhẹ nhàng mềm mại như những sợi tơ hồng. Nâng niu lấy cơ thể đẫm máu dưới nền đất bay lên giữa không trung.

Bằng mắt thường có thể nhìn thấy vết thương sâu ở cổ gây ra bởi con dao sắt trong chớp mắt lành lại. Không còn một vết trầy xước hay vết sẹo nào, dường như ngay từ ban đầu đã không tồn tại vết thương nào ở vị trí đó.

Chữa trị xong vết thương ở cổ, các tia sáng từ từ đem cơ thể Hải Miên đặt xuống chiếc giường giữa trung tâm căn phòng. Cơ thể nhẹ nhàng hạ xuống chạm nhẹ vào ga giường, lúc này đây diện mạo thật sự của căn phòng mới dần dần hiện ra.

Lấy vị trí Hải Miên làm trung tâm, một đợt sóng ánh sáng dịu nhẹ loang rộng, bao phủ lấy toàn bộ căn phòng. Ánh sáng đi tới đâu những vết bẩn, chỗ hư hại biến mất tới đó.

Ngay từ ban đầu, căn phòng vốn dĩ không bẩn thỉu như những gì nhìn thấy mà nó đã được hệ thống sửa chữa dùng để kiểm tra tư chất của người chơi mới.

Bốn bức tường cũ kĩ, lớp sơn trắng bong tróc trở về với hình dạng trắng loáng như mới sơn. Chiếc giường sắt rỉ sét vừa nhỏ vừa hẹp dần rộng ra, ga giường trở nên sạch sẽ tỏa ra một hương thơm thoang thoảng. Sàn nhà làm bằng gỗ mục biến thành những miếng ván gỗ sáng đều màu. Ở đối diện chiếc giường xuất hiện một cánh cửa gỗ khiến căn phòng không còn là một không gian bị phong kín.

Trả tất cả quay về nguyên trạng ban đầu, nhiệm vụ của những tia sáng dường như đã hoàn thành. Chúng mau chóng nối đuôi nhau bay lên cao, lần nữa tụ lại thành một quả cầu sáng phía trên chiếc giường rồi biến mất.

Không lâu sau khi những tia sáng rời đi, Hải Miên cũng dần tỉnh dậy. Lần này cậu không ngồi dậy ngay mà chỉ đưa mắt nhìn lên trần nhà, suy nghĩ về những thông báo và phương pháp vượt phó bản tân thủ.

Phó bản tân thủ nói dễ thì cũng không dễ, nói khó thì cũng không hẳn khó. Phương pháp sống sót đã được nói thẳng, không quá ngu ngốc thì sẽ đoán được.

Thế nhưng việc tự tử này được bao nhiêu người thật sự dám làm? Trong mấy trăm người được một hai người đã rất hiếm có. Nếu như đợi thêm một khoảng thời gian nữa có lẽ cậu không chỉ chết vì ngạt thở mà còn chết vì suy nghĩ quá nhiều. Cứ mãi do dự suy đoán xem mảnh vải nói thật hay giả đến khi hết không khí thì lại không dám ra tay tự tử. Phó bản này không chỉ cần mỗi sự dũng cảm mà còn cần chút sự thông minh. Để không phải nhận lấy kết cục "thông minh bị thông minh hại".

Cảm thán về sự thâm hiểm của trò chơi mãi cũng không được gì. Hải Miên từ từ ngồi dậy quan sát những thông tin trên màn hình hệ thống. Đọc sơ lược từ trên xuống dưới, tổng lại có vài điểm khá đáng chú ý.

Đầu tiên là "Thể Loại", chắc chắn không chỉ có mỗi giải mã mà sẽ có nhiều thứ đa dạng hơn, nếu không cũng chả cần phân chia thể loại làm gì. Và có thể cậu sẽ phải tham gia thêm nhiều loại phó bản nữa.

Thứ hai là "Điểm", điểm này có lẽ là dùng để giao dịch hay mua đạo cụ giống trong một vài bộ tiểu thuyết vô hạn lưu trên mạng cậu từng đọc.

Thứ ba là "Kĩ Năng", cậu không biết hệ thống sẽ tạo ra kĩ năng gì và sẽ dựa vào tiêu chuẩn nào để tạo kĩ năng. Điều này làm cậu có chút chờ mong, nếu năng lực mạnh có thể tăng thêm khả năng vượt qua các phó bản sau này, nếu năng lực yếu thì chỉ còn cách dùng chính sức của mình. Kĩ năng chỉ là vật ngoài thân, muốn sống sót cần dựa vào bản thân nhiều hơn nhưng có thì càng tốt.

Trong lúc Hải Miên mãi suy nghĩ năng lực của bản thân là gì, kĩ năng của cậu cuối cùng đã được hoàn thành. Một màn hình trong suốt xuất hiện trước mặt, từng thông tin chi tiết hiện lên trước mắt.

Kĩ Năng: Cuốn Sách Huyền Thoại

Giới Thiệu: Mượn sức mạnh từ những sinh vật bên trong cuốn sách. Các sinh vật được triệu hồi chỉ tồn tại trong một giờ đồng hồ.

Hồi Chiêu: 6 giờ.

Hạn Chế: Mỗi lần sử dụng phải đọc to lời thoại triệu hồi của sinh vật. Nếu bị ngắt quãng giữa chừng kĩ năng sẽ bị hủy bỏ.

Đọc xong mô tả về kĩ năng của bản thân, Hải Miên không đưa đánh giá gì, dễ dàng tiếp nhận sức mạnh của mình nhưng đôi mắt lại không rời khỏi cánh cửa gỗ ở đối diện.

Từ lúc tỉnh dậy tới tận bây giờ cậu không hề cảm thấy sự hiện diện của cánh cửa. Ban đầu cũng không nghĩ quá nhiều nhưng bây giờ thì đã chắc chắn, hình như có thứ gì đó đang hạn chế mạch suy nghĩ và năng lực cảm giác của cậu. Bình thường chỉ cần một thay đổi nhỏ thì cậu đã dễ dàng nhận ra được nhưng bây giờ, hết lần này tới lần khác lại liên tục đưa ra những phán đoán sai lầm và thiếu cảnh giác. Điều này rõ ràng không ổn!

Nhận ra được vấn đề thì phải càng thêm cảnh giác hơn, Hải Miên đặt tay lên mép giường lấy thế đứng dậy, lòng bản tay phủi phẳng những nếp nhăn trên quần áo, nhẹ nhàng nâng bước chân đi tới cánh cửa gỗ phía đối diện.

Lúc bàn tay vừa chạm vào tay nắm cửa, một thông báo hệ thống liền vang vọng trong đầu cậu.

ĐANG TIẾN HÀNH TẠO CỔNG DỊCH CHUYỂN VÀO PHÓ BẢN…

HOÀN THÀNH TẠO CỔNG DỊCH CHUYỂN…

NGƯỜI CHƠI "HẢI MIÊN" VUI LÒNG MỞ CỬA TIẾN VÀO PHÓ BẢN ĐẦU TIÊN…

Nhận được thông báo, Hải Miên mới nhận ra được rằng phó bản tân thủ chỉ dùng để kiểm tra người chơi đủ tư cách tham gia trò chơi hay không, chứ chưa được xem là phó bản thứ nhất. Bởi sau khi hoàn thành phó bản tân thủ, dù có nhận được kĩ năng hay không thì vẫn phải tiếp tục tham gia thêm một màn chơi nữa. Năng lực được ban từ sớm cho những người đạt được danh hiệu "Tân Thủ Xuất Sắc" có lẽ là giúp những người có tài năng phát triển, không chết ỉu trong trò chơi.

Bàn tay cầm tay nắm cửa của Hải Miên đem cánh cửa mở ra, bên phía đối diện không có thứ gì cả, chỉ là một khu vực tối tăm mù mịt. Cậu từ từ nâng bàn chân bước vào bên trong, sự cảnh giác được kéo đến tối đa. Các bước chân không nhanh không chậm tiến về phía trước đến khi cả người hoàn toàn khuất trong bóng tối.

Trên con đường thẳng không một chút ánh sáng, tiếng bước chân "lộc cộc" của cậu vang lên rất rõ ràng.

Càng đi càng sâu, không biết thời gian trôi qua bao lâu, đến khi phía xa xa xuất hiện những tia sáng nhỏ, có vẻ chính là lối ra. Hải Miên bắt đầu tăng nhanh tốc độ bước đến, tay không quên chỉnh sửa lại các nếp gấp trên quần áo lần nữa cho phẳng.

Chạy một mạch thoát khỏi con đường tối, ánh sáng đột ngột này làm đôi mắt cậu nhíu chặt lại. Nhưng cảm giác suy nghĩ gián đoạn và năng lực cảm nhận suy yếu đã hoàn toàn biến mất. Sức mạnh hạn chế cậu từ đầu tới giờ hình như đã chịu thu tay lại.

Có lẽ điều này không phải do hệ thống làm ra mà là một thế lực nào đó, bởi vì hệ thống vốn dĩ không có lí do nào để làm điều này.

—————

MỌI NGƯỜI ẤN THEO DÕI VÀ ĐÁNH GIÁ 10 SAO ỦNG HỘ MÌNH NHÉ 💘