Nói xong anh cũng mặc kệ vẻ mặt của Thời Tinh mà trực tiếp kéo Tống Đào rời đi.
Thẩm Ninh đứng một mình nhìn Thời Tinh ngơ ngác không nhúc nhích, cô yên lặng cử động đôi chân chuẩn bị lặng lẽ trở lại phòng.
Thời Tinh không chớp mắt và lau nước mắt bên trái, cô ấy nhanh chóng khôi phục lại tư thái của một đại tiểu thư: “Đứng lại đó.”
Thẩm Ninh dừng lại theo phản xạ: “...”
Thời Tinh nhìn nữ Alpha lại xuất hiện trước mặt mình thêm lần nữa, cô ấy nói: “Cô cũng cảm thấy tôi không có tư cách ư?”
Thẩm Ninh: “…” Cô tội tình gì phải làm khó một người qua đường Giáp như tôi cơ chứ.
Thời Tinh sờ tuyến thể phía sau gáy của mình, cô ấy đi giày cao gót tới gần Thẩm Ninh rồi dùng bàn tay thon dài bóp hai bên gò má của Thẩm Ninh, đôi mắt hiện ra sự lạnh lùng, đôi môi đỏ mọng nở nụ cười và nói một câu chứa đầy ẩn ý không rõ ràng: “Chỉ là một Alpha mà thôi, cũng không biết các người có gì đáng để kiêu ngạo nữa.”
Thẩm Ninh: [… Hu hu, hệ thống, tôi sợ.]
Hệ thống: [Gì thỏ đế dữ vậy.]
Ngón tay của Thời Tinh lướt qua đôi má của Thẩm Ninh rồi rơi xuống tuyến sau của cô, Alpha cũng có tuyến thể, thu thập tuyến mới vừa đặt ở tuyến trên, Thời Tinh lập tức cảm nhận được cơ thể của đối phương ngay lập tức trở nên căng thẳng.
“Ha.”
Thời Tinh cười lạnh một tiếng rồi rút tay về, sau đó cô ấy rời khỏi ký túc xá và không quay đầu lại.
Chờ cho đến khi người đi rồi, cô thở ra một hơi vì cuối cùng phía trên tuyến thể của Thẩm Ninh cũng không còn cảm giác ngứa ngáy và tê dại như khi nãy nữa, đồng thời cô cũng cảm thấy vô cùng khó hiểu đối với hành vi kỳ lạ của Thời Tinh: [Cậu nói xem rốt cuộc cô ấy đang suy nghĩ điều gì vậy?]
Hệ thống đột nhiên lên tiếng: [Cô có biết mình vừa mới bị người ta đùa giỡn hay không?]
[Một Omega sờ tuyến thể của một Alpha, đây chính là hành động khá nóng bỏng và gợϊ ȶìиᏂ đấy.]
Thẩm Ninh đỏ mặt: “Sao… sao lại thế.”
Hệ thống vô cùng lạnh lùng nói: [Đúng rồi đồ ngốc, làm sao Thời Tinh có thể để mắt tới cô được cơ chứ.]
Thẩm Ninh không phục: [Tại sao lại không chứ?]
Hệ thống: [Cô có bằng nam chính không?]
Thẩm Ninh yên lặng không nói lời nào, cô thành thật thu dọn đồ đạc đi tìm em trai của mình, trong cái thế giới lạnh lùng này thì chỉ có em trai giỏi nịnh nọt là người ấm áp nhất.
“Oa, chị ơi, chị của em giỏi quá đi à…”
Thẩm Ninh cười đến mức híp mắt lại: “Nào có.”
Thẩm Hàng cảm thấy chị gái nhà mình thật sự là người tài giỏi nhất, chị gái nhà người khác nào có cửa để vào trong trường quân đội số 1 được cơ chứ, “Chị ơi, vậy các chị bắt đầu dùng cơ giáp rồi hay sao ạ?”
Thẩm Ninh hút một ngụm nước: “Không có, tuy nhiên chờ sau khi kết thúc ngày nghỉ thì trường của bọn chị sẽ phát cơ giáp cho mọi học sinh.”
Thẩm Hàng nghe thế thì ánh mắt lóe sáng: “Oa, đúng là ngầu quá chừng.”
Thẩm Ninh vươn tay vỗ vỗ đầu Thẩm Hàng: “Chờ đến lúc chị có tiền rồi chị sẽ mua cho em một chiếc cơ giáp.”
Thẩm Hàng oa hô một tiếng: “Cảm ơn chị gái.”
Lúc này hệ thống bắt đầu đi ra giội nước lạnh lên người cô: [Cho phép tôi nhắc nhở cô một câu, một chiếc cơ giáp bình thường có giá khởi điểm là trăm triệu, mà số tiền cô gửi ngân hàng còn chưa đến hai mươi ngàn.]
Thẩm Ninh: [… Tôi chặn cậu rồi, tạm biệt.]
Hệ thống: [Hì hì.]
Không ngờ khi Thẩm Ninh vừa ngước mặt nhìn lên lập tức trông thấy nam nữ chính đi chung với nhau, chẳng bao lâu sau bọn họ đã lên xe bay rồi rời đi cùng nhau.
Chậc chậc, tình cảm của nam nữ chính có bước đột phá quan trọng rồi đây.
...
*
“Tinh thần lực cấp S, tố chất cơ thể cấp A, tiềm lực tổng hợp cấp A+.”
Bác sĩ đẩy mắt kính: “Đại tiểu thư đúng là Omega có tư chất tốt nhất mà tôi từng gặp.”
Thời Tinh đứng lên từ trong khoang thí nghiệm rồi nhìn báo cáo tình trạng cơ thể của mình, cô ấy hỏi một câu: “Nếu so sánh với Alpha cấp S thì như thế nào?”