Ở phố Tô Cách xuất hiện Omega động tình, lúc ấy mẹ Thẩm nhìn thấy tin tức này thì đột nhiên trong lòng bà cảm thấy có hơi bồn chồn không yên, bà nhớ rõ hôm nay con gái của mình muốn đi mua đồ nên cũng cũng bất chấp hết mọi việc mà vội vàng gửi tin nhắn cho Thẩm Ninh, gọi video cho cô, nhưng đều không gọi được.
Mẹ Thẩm không có cách nào khác bèn nhanh chóng liên lạc với ba Thẩm, lúc này có thể ba Thẩm vẫn còn đang tìm Thẩm Ninh ở bệnh viện hoặc là cục cảnh sát, tin tức đưa tin có rất nhiều Alpha bị thương nặng trong lúc tấn công nhau, cũng may là không xuất hiện thương vong.
Sự quan tâm không chút che giấu của mẹ Thẩm khiến Thẩm Ninh có hơi mất tự nhiên nhưng thứ chiếm phần nhiều hơn là sự ấm áp đang lan tràn trong lòng: “Mẹ, con không sao, lúc ấy xuất hiện hỗn loạn, con phát hiện có chỗ không đúng nên đã nhanh chóng bỏ chạy, có thể quang não của con đã bị hỏng vào lúc đó.”
Mẹ Thẩm thấy trên mặt Thẩm Ninh không có vẻ miễn cưỡng mới thật sự thở phào nhẹ nhõm: “Không có việc gì là tốt rồi, quang não hỏng thì cứ để nó hỏng thôi, để lát nữa mẹ bảo ba con mua lại quang não cho con, mẹ phải nhanh chóng gửi tin nhắn báo con về rồi cho ba con mới được, con không biết đâu, hôm nay, mẹ xuýt bị hù chết lúc nhìn thấy tin tức kia, rốt cuộc là Omega của nhà ai mà lại sơ ý đến thế, động dục trong lúc đang đi trên đường lớn, đối phương làm vậy không phải là đang hại người khác hay sao, cũng may con không sao hết, nếu con có việc gì thì mẹ cũng không biết nên làm sao bây giờ…”
Thẩm Ninh uống nước xong nghe mẹ Thẩm thao thao bất tuyệt, vốn dĩ tâm trạng cô đang buồn bực cũng lập tức trở nên vui vẻ hơn, cô không nhịn được nói với hệ thống rằng: [Tôi rất thích loại cảm giác này.]
Hệ thống vô cùng lãnh khốc: [Liên quan gì đến tôi.]
Vốn dĩ Thẩm Ninh vẫn còn hơi tức giận, nhưng vừa nghĩ đến hệ thống không có mẹ, cô lập tức hào phóng tha thứ cho nó.
Hệ thống: […]
Không lâu sau ba Thẩm đã trở lại, vừa nhìn thấy Thẩm Ninh ông chỉ nói một câu: “Không có việc gì là tốt rồi.” Sau đó ông đưa quang não mới mua cho cô.
Ngược lại em trai Thẩm - Thẩm Hàng lại tiến sát lại gần: “Chị không biết đâu, em và ba sắp bị chị hù chết rồi, chỉ sợ chị bị đánh rồi phải vào bệnh viện, em đi vào bệnh viện thấy có nhiều Alpha bị đánh thê thảm lắm.”
Thẩm Hàng thấy tin tức cũng không yên lòng, cho nên cậu lập tức đi theo ba Thẩm.
Thẩm Ninh tò mò hỏi một câu: “Thảm đến mức nào?”
Thẩm Hàng nghĩ nghĩ: “Ít nhất cũng phải nằm liệt giường một tháng.”
Thẩm Ninh nghĩ đến việc nguyên chủ phải nằm cả đời thì cảm thấy vô cùng đồng tình, chỉ hy vọng sau khi cô ấy đầu thai thì vận may có thể tốt hơn một chút.
Mẹ Thẩm dọn đồ ăn ra xong: “Lại đây ăn cơm trước đi.”
Sau đó một nhà bốn người ngồi theo vị trí, mẹ Thẩm gắp thức ăn cho Thẩm Ninh, nở nụ cười hết sức vui mừng: “Bất tri bất giác Ninh Ninh đã lớn đến mức này rồi, ngày mốt con sẽ đi học trường quân đội đấy.”
Thẩm Hàng nói tiếp: “Đúng vậy, chị không biết đâu, bạn học lớp em hâm mộ em có chị gái vào trường quân đội số 1 đó.”
Trường quân đội số 1 có tên đầy đủ là trường quân độ đệ nhất, cái tên này cũng không phải là cái mánh lới, bao nhiêu nhân tài quân sự của đế quốc đều là người tốt nghiệp từ trường quân đội đệ nhất này, có vài đời nguyên soái đều học trong trường quân đội đệ nhất, mà ngay cả con cái của hoàng thất cũng vào học ở trong ngôi trường quân đội đó.
Vì vậy yêu cầu tuyển người vào học của trường quân đội cũng vô cùng nghiêm khắc, có thể vào trường này thì đại biểu cho việc bản thân đủ ưu tú.