Lưu Mai thấy cả Dung Giản và viện trưởng đều không muốn nói ra nguyên nhân, đành không hỏi nữa.
Nhưng bà thật sự xót xa cho Dung Giản, bệnh án như vậy một năm bà cũng chẳng gặp được mấy ca, nếu con trai bà còn sống, cũng xấp xỉ tuổi Dung Giản.
Qua chẩn đoán của Lưu Mai, tuyến thể của Dung Giản bị tổn thương nặng, nhất định phải phẫu thuật mới được.
Mà càng kéo dài sẽ càng nghiêm trọng.
Dung Giản nghe xong không thể tự quyết định, đành phải ra ngoài tìm Phó Thăng Đình.
Lưu Mai còn có gì mà không nhìn ra, ban đầu nghe lời của Phó Thăng Đình, thấy thái độ của Phó Thăng Đình, Lưu Mai còn tưởng là hiểu lầm.
Bây giờ xem ra, vết thương của Dung Giản chắc chắn là do Phó Thăng Đình gây ra.
Vết thương nghiêm trọng như vậy nhất định phải phẫu thuật, người bình thường đã quyết định từ sớm, thế nhưng Dung Giản lại run sợ, nhìn thế nào cũng không bình thường.
Khi Dung Giản đưa đơn chẩn đoán và phương án điều trị cho Phó Thăng Đình xem, trong lòng vô cùng tuyệt vọng.
Cậu không cho rằng Phó Sinh Đình sẽ để mình nhập viện điều trị, càng sẽ không đồng ý cho mình phẫu thuật.
Bởi vì kỳ phát tình của Phó Sinh Đình sắp đến, gã chưa từng dùng thuốc ức chế, mỗi lần đều điên cuồng hành hạ cậu.
Nếu cậu phẫu thuật, nghĩa là cậu phải nghỉ ngơi một tháng.
Với tính cách của Phó Sinh Đình, gã sẽ không đồng ý.
Nhưng Dung Giản không ngờ Phó Thăng Đình xem xong không những không mỉa mai lạnh lùng, làm bộ làm tịch, trái lại còn ký tên rất sảng khoái, còn giúp cậu đặt lịch phẫu thuật ngày mai.
Trước đó Phó Thăng Đình đã viết giấy chứng nhận chưa phát tình, anh nhìn thời gian trên đó, khoảng cách phát tình chắc còn khoảng một tuần nữa.
Theo như tư liệu ghi chép, thời kỳ phát tình của Alpha nếu không được Omega giúp đỡ, thì cần phải tiêm thuốc ức chế.
Sau khi làm xong thủ tục phẫu thuật cho Dung Giản, anh dặn Dung Giản về xe đợi, anh muốn đến khoa tin tức tố Alpha lấy mấy ống thuốc ức chế, sợ tin tức tố của Alpha khác ảnh hưởng đến Dung Giản nên không để Dung Giản đi cùng.
Vừa mới đi, Dung Giản đã nghe thấy có người liên tục gõ cửa xe.
Dung Giản nghi hoặc ngẩng đầu, nhìn thấy Lục Quân đang lo lắng nhìn cậu qua cửa xe.
Dung Giản đành phải mở cửa xe bước xuống, mới biết Lục Quân đưa bạn đến khám bệnh, vô tình nghe nói chuyện cậu phải phẫu thuật.
Trước đó chuyện bác sĩ Lưu Mai mắng người không ít người nghe thấy, tất nhiên có người truyền tin tổn thương tuyến thể của Dung Giản rất nghiêm trọng, là một trong những Omega bị tổn thương tuyến thể nặng nhất mà khoa hiện tại tiếp nhận.
"Sao cậu bị bệnh nghiêm trọng như vậy? Phó Thăng Đình làm sao?"
Lục Quân nắm tay Dung Giản, lộ vẻ mặt rất quan tâm.
Đối phương là Alpha, Dung Giản bình tĩnh rút tay về, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Thấy vậy Lục Quân càng khẳng định suy đoán trong lòng.
"Anh ta ngược đãi cậu đúng không?"
Thấy Dung Giản không nói gì, Lục Quân lại nói: "Đừng sợ Dung Giản, tuy Phó Sinh Đình có tiền, nhưng trên thế giới này không phải có tiền là muốn làm gì thì làm, tôi sẽ tìm cách giúp cậu."
"Cảm ơn, nhưng tôi không cần."
Lục Quân là Alpha, Dung Giản sẽ không dễ dàng tin tưởng.
Rõ ràng Lục Quân cũng nhận ra điểm này.
"Dung Giản, với tư cách bạn bè, chúng ta có thể trao đổi phương thức liên lạc không?"
Dung Giản hơi do dự, cậu sợ Phó Sinh Đình sẽ nổi hứng kiểm tra điện thoại của mình.
Tuy cậu không tin Lục Quân, nhưng Lục Quân là một trong số ít người quan tâm cậu khi cậu gặp khó khăn, không màng chuyện cũ, cậu không muốn hại người khác bị Phó Sinh Đình để ý.
Lục Quân không nản chí, anh ta đưa cho Dung Giản một tấm danh thϊếp.
"Dung Giản, khi nào cậu nghĩ thông suốt rồi thì gọi cho tôi, nhất định tôi sẽ tìm cách giúp cậu."
Lục Quân nói xong lập tức rời đi, nhưng không biết Phó Thăng Đình đã chứng kiến toàn bộ quá trình từ bên cửa sổ tầng hai.
Anh gọi điện cho trợ lý, anh muốn hiểu rõ Lục Quân này.
Ra khỏi bệnh viện, Phó Thăng Đình dẫn Dung Giản đi thẳng đến trung tâm thương mại, bắt đầu chọn quần áo mới cho Dung Giản.
Dung Giản chỉ nghe thấy Phó Thăng Đình liên tục lẩm bẩm trong lòng: [Đại minh tinh phải có dáng vẻ đại minh tinh.]
[Nhất định phải ăn mặc đẹp đẽ lộng lẫy mới được.]
[Dung Giản nhà mình da trắng, mặc gì cũng đẹp.]
[Chỉ là hơi gầy thôi, nhưng may là đủ cao.]