Sau Khi Đọc Tâm Phát Hiện Người Chồng Bây Giờ Đổi Người Rồi

Chương 16: Pheromone? Cái quỷ gì vậy?

Trước đây Phó Thăng Đình tưởng Dung Giản muốn khiến mình phát điên cắn người trước mặt mọi người, thế nhưng bây giờ trong phòng chỉ có hai người họ, Phó Thăng Đình bỏ ý nghĩ này.

Thậm chí nghi ngờ loại nước hoa có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ phản ứng sinh lý của anh này, là nguyên chủ ép buộc Dung Giản xịt.

Bởi vì Dung Giản thường xuyên bị nguyên chủ ngược đãi, anh không yêu nguyên chủ, chắc chắn không hy vọng nguyên chủ phản ứng rồi chạm vào gã.

Dung Giản nhìn bộ dáng như gặp đại địch của Phó Thăng Đình, hơi nhíu mày.

"Tôi không xịt gì cả, anh ngửi thấy mùi gì sao?"

"Quýt xanh và mùi hoa."

Mặc dù Dung Giản không biết rốt cuộc Phó Sinh Đình muốn làm gì, nhưng tại sao gã có thể quên cả mùi pheromone của mình được, nhưng vẫn trả lời thành thật câu hỏi của Phó Thăng Đình.

"Mùi hương anh nói là mùi pheromone của tôi."

Phó Thăng Đình thắc mắc: [Pheromone? Cái quỷ gì vậy?]

Dung Giản nghe được tiếng lòng của Phó Thăng Đình, lặng lẽ cúi đầu không nói gì.

Phó Thăng Đình nhớ đến hôm nay Dung Giản cầm thứ gọi là miếng dán chặn pheromone, sau khi vào nhà, trên cổ Dung Giản đã dán thêm miếng cao.

Anh còn tưởng Dung Giản bị đau cổ mới dán.

"Mùi này phát ra từ cổ cậu?"

Cho dù có giả vờ mất trí nhớ cũng không cần hỏi câu ngu ngốc như vậy chứ?

Dung Giản do dự một lát mới trả lời.

"Không nhất định, đôi khi trong mồ hôi cũng có mùi."

Phó Thăng Đình hoàn toàn không nghi ngờ Dung Giản sẽ nói dối, anh nhướn mày, dùng giọng tán thưởng nói: "Không ngờ cậu còn là một kỳ nhân."

"..." Dung Giản nghẹn họng nhìn chằm chằm Phó Thăng Đình, lại nghe được tiếng lòng khó hiểu của đối phương.

[Có lẽ Hương phi cũng đến thế mà thôi?]

Hương phi lại là ai?

Tiếp theo Phó Thăng Đình lại hỏi: "Việc cậu có mùi cơ thể, có nhiều người biết không? Tại sao tôi ngửi thấy mùi trên người cậu, sẽ... cái đó..."

Có vài lời Phó Thăng Đình cho rằng nói thẳng ra rất bất lịch sự, anh nghĩ Dung Giản hẳn có thể hiểu ý của mình.

Nguyên chủ dùng cơ thể anh và Dung Giản ba năm, nguyên chủ ngửi thấy mùi không thể không có phản ứng, vậy gã đã kiểm soát như thế nào?

Dung Giản nhìn Phó Thăng Đình, lại thấy vẻ mặt khó hiểu của người này không giống đang nói dối.

Thật sự không có chút dấu vết diễn xuất nào.

Còn diễn sâu hơn cả vai diễn đoạt giải Ảnh đế của mình.

Dung Giản không còn lựa chọn nào khác, đành phải tiếp tục diễn cùng.

"Alpha và Omega sẽ bị pheromone của nhau hấp dẫn."

Phó Thăng Đình không hiểu, nhưng mơ hồ có thể hiểu A và O trong thế giới này không đơn giản như số 1 và số 0 như anh nghĩ.

"Vậy cậu có cách che đi không?"

Dung Giản còn tưởng Phó Sinh Đình sẽ gây sự vì việc mình dùng miếng dán chặn pheromone, cậu co rúm bên cạnh cửa phòng tắm giải thích: "Xin lỗi, vì hôm nay phải gặp cha mẹ anh, nên tôi mới dán miếng chặn pheromone."

Phó Thăng Đình tự nhiên hiểu ý trong lời nói của Dung Giản, những việc ghê tởm nguyên chủ làm nhiều đến nỗi anh không đếm xuể.

May là có cách giải quyết, không thì hôm nay không thể ngủ ngon được.

"Chỉ cần dán lên là được phải không?"

"Ừm." Dung Giản gật đầu, lại bổ sung một câu: "Nhưng tôi không thể làm cho hoàn toàn không có mùi."

Thật ra còn một cách nữa, đó là Phó Sinh Đình tự kiểm soát, giống như Lục Quân vậy, alpha cấp cao nếu không phải tới kỳ phát tình, có thể chặn được một số pheromone của omega.

Nhưng Dung Giản phát hiện Phó Sinh Đình cố tình gây sự, không thì đã không hỏi nhiều câu ngu ngốc như vậy.

"Tất cả omega đều phải dán sao? Miếng dán đó có ảnh hưởng đến cơ thể không?" Phó Thăng Đình hỏi tiếp.

Dung Giản cắn môi nửa ngày mới nói được một câu hoàn chỉnh: "Nếu anh không muốn ngửi thấy thì tôi có thể dán mỗi ngày, hoặc tối nay tôi có thể ngủ ngoài hành lang, vì tôi không mang theo miếng dán dự phòng."

Omega bình thường trước khi đến thời kỳ phát tình, dù không dán miếng chặn pheromone, pheromone cũng không dễ dàng thoát ra ngoài.

Nhưng vì sự ngược đãi của nguyên chủ, tuyến thể của Dung Giản đã bị làm hỏng sau khi bị chà đạp nhiều lần.

Tuy là omega cấp S, nhưng cậu không thể kiểm soát được pheromone bị rò rỉ.

Nhưng may là vì tuyến thể của cậu đã hỏng, lại bị đánh dấu vĩnh viễn, nên cũng không nhạy cảm với pheromone của alpha khác.

Ít nhất không bị pheromone của alpha khác kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến phát tình giữa đám đông.

Phó Thăng Đình không biết những chuyện này, nhưng anh quyết định ngày mai sẽ tìm hiểu kỹ kiến thức trong đó.

Hôm nay trước hết tìm người mượn miếng dán chặn pheromone cho Dung Giản dùng.

Vì vậy anh lấy điện thoại ra gọi cho mẹ.

Điện thoại rất nhanh được bắt máy, truyền đến một giọng nữ dịu dàng.

"Con trai, muộn thế này có chuyện gì sao?"

"Có. Mẹ, con muốn hỏi, mẹ là omega đúng không?"

Đầu dây bên kia sững người vài giây, đổi thành giọng nam mạnh mẽ: "Phó Thăng Đình, nửa đêm rồi, con phát điên gì đó?"

Phó Thăng Đình đưa điện thoại ra xa một chút nói: "Cha, con muốn mượn miếng dán chặn pheromone cho Dung Giản."

Vốn tưởng cha già sẽ thông cảm cho anh đi lấy, không ngờ đầu dây bên kia lại gầm lên: "Kết hôn ba năm bụng không có động tĩnh gì, lại không phải đang ở ngoài, phát tình thì dán miếng chặn pheromone làm gì? Không biết đây là cơ hội có thai tốt nhất hả?"

Chưa đợi Phó Thăng Đình nói gì, điện thoại đã bị cúp.

Phó Thăng Đình vô cùng chấn động cầm điện thoại, như phát hiện ra thế giới mới, anh không ngờ trong thế giới này Dung Giản là một người đàn ông, vậy mà còn có thể sinh con?