Sau Khi Tan Học Anh Ấy Ngọt Ngào Đến Thế

Chương 14: Thầy ơi, hay là mình ở chung với nhau đi

Mạc Lệnh Thu là người thông minh, kết hợp với biểu cảm của Tưởng Thần Minh và những chuyện xảy ra trong hơn nửa tháng qua, trong lòng anh cũng lờ mờ đoán được chuyện gì đã xảy ra.

Hít sâu một hơi, cầm lấy tờ giấy kết quả, trên đó ghi rõ quá trình kết hợp chất dẫn dụ của anh và Tưởng Thần Minh, kết luận cuối cùng lại càng rõ ràng --- "100%".

"Thành thật mà nói, bác làm nghiên cứu nhiều năm như thế, đây là lần thứ hai gặp được cặp AO có độ xứng đôi 100%." Trên mặt Bao Văn khó nén được kích động, dù sao ông cũng làm nghiên cứu y học, phát hiện mới này đối với ông mà nói chính là kỉ niệm vô cùng ý nghĩa.

"Cặp đôi đầu tiên là bố mẹ cháu." Mạc Lệnh Thu vừa nói vừa gấp tờ giấy kết quả cho vào túi áo.

"Đúng vậy!" Bao Văn còn muốn nói gì đó, chú ý đến vẻ mặt của Mạc Lệnh Thu, lại nén hết những lời muốn nói vào trong.

Cả phòng rơi vào sự lặng im ngột ngạt, thật lâu sau, Mạc Lệnh Thu mới nói tiếp: "Cháu có một câu hỏi."

"Bác sẽ nói cho cháu nghe tất cả những gì bác biết." Bao Văn vẫn có đạo đức nghề nghiệp cơ bản nhất của một bác sĩ.

"Tại sao cháu cảm thấy bài xích chất dẫn dụ của những alpha khác?"

"Bởi vì độ xứng đôi chất dẫn dụ của hai cháu là tuyệt đối, cho nên sẽ thấy bài xích những chất dẫn dụ không phải của người kia." Bao Văn nói: "Bác lấy ví dụ đơn giản như hai món A và B để trước mặt cháu, A là món ăn cháu thích nhất, vậy hiển nhiên cháu sẽ thấy B không bằng A. Chất dẫn dụ của cậu ấy đối với cháu cũng như món ăn A vô cùng ngon miệng kia, cho nên chất dẫn dụ của những alpha khác sẽ khiến cháu cảm thấy không thích, thậm chí là ghê tởm."

"Thật ra cảm giác bài xích tồn tại ở cả alpha lẫn omega, chỉ là mức độ bài xích đã bị ảnh hưởng bởi rất nhiều yếu tố. Hai đứa đều là thuộc tính cao cấp rất hiếm, độ xứng đôi lại là tuyệt đối, đương nhiên sự bài xích sẽ bị phóng đại đến mức cao nhất."

"Bây giờ cháu nên làm thế nào ạ?"

Anh đến kiểm tra sức khỏe là để xác định xem cơ thể có xảy ra vấn đề gì không, nếu như xuất hiện vấn đề, vậy phải giải quyết như thế nào.

Bao Văn thấy Mạc Lệnh Thu cực kỳ bình tĩnh, biết đối phương rất coi trọng chuyện này: "Nói một cách tương đối, vấn đề dễ giải quyết của hai đứa bây giờ là cảm giác bài xích. Chỉ cần hai đứa tiếp xúc nhiều, omega có được sự bảo vệ và vỗ về trong chất dẫn dụ của alpha, sự bài xích đối với chất dẫn dụ của những người xung quanh cũng sẽ giảm đi, đối với chất dẫn dụ của người khác sẽ khôi phục cảm giác bình thường."

Nghe thấy thế, Mạc Lệnh Thu và Tưởng Thần Minh không hẹn mà cùng quay sang nhìn nhau.

"Còn vấn đề khó giải quyết là gì ạ?"

"Vấn đề khó giải quyết là kì động dục không ổn định của cháu." Bao Văn nhìn hai người, ho nhẹ một cái, tiếp tục nói: "Bởi vì từ lúc phân hóa cháu chưa từng động dục, sau khi gặp alpha định mệnh, kì động dục mới bị khơi gợi ra."

"Ba ngày nay bác giúp cháu làm mô phỏng kì động dục, kết quả mô phỏng cuối cùng trên máy tính cho thấy, kì động dục của cháu xuất hiện không theo quy luật, có thể là nửa tháng, cũng có thể là một tuần, thậm chí còn xuất hiện kết quả là một ngày."

"Hơn nữa thuốc ức chế dài hạn đã không còn có tác dụng với cháu, cho nên bác nói thật, không có phương pháp ổn thỏa nào để xử lí kì động dục giống như trái bom của cháu, tùy thời đều có thể phát nổ đâu."

"...Nhưng cháu cũng không thể ngồi im chờ chết, cứ đợi nó đến tìm cháu chứ?" Mạc Lệnh Thu cảm thấy như thế thì không quá thực tế, nếu ngày nào đó đang giảng bài cho sinh viên mà bỗng nhiên động dục, vậy phải làm sao?

"Thực ra có một biện pháp "khổ trước sướиɠ sau", đó là hai đứa thực hiện đánh dấu, tất nhiên bác biết đối với hai đứa hiện tại mà nói, chắc chắn là không thể làm được." Bao Văn sờ cằm, ngồi lên ghế, "Bác còn một cách nữa, cần tốn một khoảng thời gian khá dài, có đồng ý hay không thì phải xem bản thân hai đứa."

"Cách gì ạ?"

"Ở chung một chỗ trong khoảng thời gian dài, để đối phương cảm nhận được chất dẫn dụ của mình, thông qua phương thức trấn an chất dẫn dụ để điều tiết lại. Thứ nhất là để cho kì động dục của cháu ổn định lại, thứ hai là để hai đứa không sinh ra phản ứng bài xích nghiêm trọng với chất dẫn dụ của người khác." Bao Văn nhìn hai người: "Nói tóm lại, chính là chuyển đến ở cùng nhau."

Nghe xong, hai người không hề lên tiếng.

Bao Văn thấy bầu không khí không được bình thường, nhanh chóng phá vỡ sự im lặng: "Đấy chỉ là ý kiến dựa theo góc độ là bác sĩ của bác thôi."

Mạc Lệnh Thu đứng im một lúc lâu mới lên tiếng: "Cháu biết rồi, bọn cháu sẽ suy nghĩ thêm, bản báo cáo thí nghiệm này cháu có thể mang về không ạ?"

"Được chứ." Bao Văn gật đầu, "Sau này nếu có bất kì vấn đề gì thì nhớ liên lạc với bác."

"Vâng ạ, hôm nay cháu cảm ơn bác nhiều." Mạc Lệnh Thu nói cảm ơn xong, quay người rời khỏi phòng khám trước.

Tưởng Thần Minh không theo anh ra ngoài, cậu vẫn còn muốn hỏi Bao Văn một chuyện: "Bác ơi, thực ra cháu không có cảm giác bài xích với người khác ví dụ như là chán ghét, vậy là vẫn chưa xuất hiện phản ứng ạ?"

""Cảm giác bài xích" của alpha được thể hiện qua sự ghen tị với các alpha khác và ham muốn chiếm hữu Mạc Lệnh Thu." Bao Văn vỗ vai Tưởng Thần Minh, "Nếu hai đứa ở chung với nhau lâu, cháu sẽ phát hiện ra thôi."

Tưởng Thần Minh nghe xong, có hơi đăm chiêu: "Vâng ạ, cháu cảm ơn bác."

Lần nữa ngồi vào trong xe, Mạc Lệnh Thu im lặng khởi động xe lái trở về, Tưởng Thần Minh nhìn về phía trước, một mực suy nghĩ về lời nói của Bao Văn.

Rất lau sau, cậu đánh liều nói: "Thầy ơi, hay là mình ở chung với nhau đi?"

"Em muốn đến nhà thầy ở không?" Mạc Lệnh Thu gần như nói cùng lúc với cậu.

Hai người ngạc nhiên nhìn nhau, ăn ý không nói gì nữa.