Vô Hạn Lưu: Bảo Hiểm Cầu Hôn Thành Công 100%

Chương 38: Ngôi Sao Ước Nguyện

Mở tung lớp vỏ bọc, hé mở hộp quà, bên trong lớp lót nhung màu xanh lam là một vật thể màu đỏ hình dạng không bình thường… Quả cầu thủy tinh?

Bên cạnh đó còn có một tấm thiệp, cô cầm tấm thiệp lên. Trên tấm thiệp có họa tiết hình đầu lâu chỉ có duy nhất một dòng chữ - "Đánh giá xuất sắc, phần thưởng là Ngôi Sao Ước Nguyện".

Đây chính là phần thưởng được nhắc đến trong cuộc gọi nãy à?

Tô Chân cầm lấy Ngôi Sao Ước Nguyện hình quả cầu thủy tinh màu đỏ, cảm nhận sự trơn tru và mát lạnh. Suy nghĩ một lát, cô quyết định gọi điện cho Ngô Vũ.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối.

Giọng nói từ đầu dây bên kia: "Oa oa oa oa..."

Tô Chân: "Hả?"

"Khụ... khụ." Giọng nói đầy hối lỗi của Ngô Vũ vang lên: "Tiểu Tô à, xin lỗi, con gái tôi vừa mới ngủ dậy, tôi đang dỗ nó. À, cô tìm tôi có chuyện gì vậy?"

Tô Chân vừa xoa xoa tai vừa cau mày vì tiếng khóc của trẻ sơ sinh inh ỏi, cô ngồi xuống sô-pha, giơ Ngôi Sao Ước Nguyện ra đón ánh nắng mặt trời chiếu qua ban công, hỏi: "Đi làm nhiệm vụ ở thế giới Bảo hiểm có phần thưởng phải không?"

Ngô Vũ: "Có chứ, nhưng không phải ai cũng có phần thưởng, chỉ những người hoàn thành tốt mới có. Cô nhận được phần thưởng rồi à?"

Tô Chân "Ừm." rồi đáp: "Họ tặng cho tôi một Ngôi Sao Ước Nguyện, cái này có tác dụng gì vậy? So với thẻ giảm, cái nào hữu ích hơn?"

Cô dứt lời, bên kia bèn chìm vào im lặng, nếu không phải vì tiếng trẻ con vẫn đang khóc, Tô Chân suýt nữa nghi ngờ rằng tín hiệu đã bị gián đoạn.

"Alo? Nói đi chứ!" Tô Chân "Anh câm rồi à?"

"Áaaaaaaaaaa!!!" Bỗng nhiên Ngô Vũ ở đầu dây bên kia rú lên thảm thiết.

Tô Chân giật mình, thầm nghĩ chuyện gì xảy ra vậy? Con gái anh ta bỗng dưng biến thành zombie và cắn anh ta một phát?

"Chết tiệt!!" Ngô Vũ thốt lên với giọng kinh ngạc tột độ: "Trời ơi, cô thực sự đã có được Ngôi Sao Ước Nguyện? Không được, tôi phải đến gặp cô... à không, tôi không thể bỏ con gái tôi..."

Tô Chân tung hứng Ngôi Sao Ước Nguyện trong tay, nghe Ngô Vũ nói, rồi hỏi: "Anh có thể nói cho tôi biết Ngôi Sao Ước Nguyện này có tác dụng gì không?"

"À! Ờ, được thôi." Ngô Vũ bình tĩnh lại và nói: "Tất cả mọi người trong phó bản hoàn thành nhiệm vụ với đánh giá đạt sẽ có cơ hội nhận được phần thưởng ‘Bảo hiểm trì hoãn cái chết bất ngờ’. Phần thưởng có đủ thứ, phần lớn là thẻ giảm. Nhưng có một số phần thưởng chỉ dành cho người mới khi thoát khỏi phó bản đầu tiên, trong đó Ngôi Sao Ước Nguyện là phần thưởng dành cho người có thành tích xuất sắc nhất."

"Thật vậy iw?" Tô Chân có vẻ vui mừng: "Vậy ra Ngôi Sao Ước Nguyện hẳn là thứ gì đó rất lợi hại nhỉ?"

"Lợi hại ư? Tôi nói cho cô biết nhé, kể từ khi Bảo hiểm ma quỷ này xuất hiện, bao nhiêu năm nay, chỉ có tổng cộng năm người nhận được Ngôi Sao Ước Nguyện, và cô là một trong số đó."

"Wow!" Tô Chân phấn khích: "Vậy thì làm thế nào để sử dụng Ngôi Sao Ước Nguyện này?"

"Ngôi Sao Ước Nguyện đương nhiên là để ước rồi." Ngô Vũ nói: "Ngôi Sao Ước Nguyện hầu như có thể biến bất kỳ mong muốn nào của cô thành hiện thực."

"Thật sao?" Tô Chân hỏi: "Vậy tôi có thể ước thoát khỏi Bảo hiểm, không bao giờ phải bước vào thế giới Bảo hiểm nữa được không?"

“Ừm..." Ngô Vũ có chút lúng túng: "Đã từng có một người đàn anh ước điều này."

"Và?"

"Và rồi anh ta đã lãng phí điều ước đó vì đó là một trong những điều ước mà Ngôi Sao Ước Nguyện không thể thực hiện."

"...Thôi được rồi." Tô Chân lại suy nghĩ: "Vậy tôi có thể ước mình trở thành siêu nhân được không? Cái loại siêu mạnh, có thể đánh bại mọi con ma ấy."

"Ừm..." Ngô Vũ gãi đầu: "Cũng từng có một người đàn anh ước điều ước tương tự. Và sau đó anh ta biến thành một con quái vật."

"Hả?" Tô Chân hoang mang: "Tại sao vậy?"

"Làm sao tôi biết được?" Ngô Vũ đáp: "Nhưng mà con quái vật đó đúng là lợi hại thật, gϊếŧ chết rất nhiều người, chỉ là không biết sao lại biến mất."

"Sao lại có cái sao ước quỷ quái như vậy, gì cũng không được..." Tô Chân gãi đầu nói. "Vậy thì tôi có thể ước mình trở thành người giàu nhất thế giới không?"

"À ừ..." Ngô Vũ ấp úng.

"Cái ước này cũng có người ước trước rồi hả?" Tô Chân ngạc nhiên.

"Đúng vậy." Ngô Vũ suy nghĩ một hồi rồi nói. "Có một người ước mình trở nên giàu có, và ước mơ đó cũng coi như thành sự thật. Nhưng công ty bảo hiểm sẽ không đưa thẳng tiền cho anh ta, mà sẽ thông qua một cách thức hợp lý nào đó trong thế giới thực để đưa tiền cho anh ta. Sau khi người đó ước, anh ta ra ngoài thì bị xe đυ.ng, rồi được bồi thường một khoản tiền lớn."

Tô Chân: “…”