Người đàn ông liếc mắt nhìn Du Dung Dung, cô ấy nhắm mắt lại, đôi môi đỏ khẽ mấp máy: “Nói cho cô ấy đi.”
“Haizz.” Người đàn ông lập tức ủ rũ đứng dậy, dường như có chút mệt mỏi. Anh ta đi tới bên cạnh Tô Chân, cởϊ áσ khoác xuống cầm trong tay rồi ngồi bệt xuống cỏ.
“Trông cô rất trẻ tuổi...” Anh ta chỉ vào Tô Chân muốn nói lại thôi, một lúc lâu sau mới mở miệng: “Còn rất thông minh.”
Kế tiếp, anh ta giải thích: “Thật ra chúng tôi không lừa cô, cô quả thực sẽ bị kéo vào thế giới nguy hiểm vào 24 giờ sau, điều này không có cách nào thay đổi được. Tất cả những người mua bảo hiểm trì hoãn cái chết bất ngờ đều sẽ bị cưỡng ép tiến vào thế giới kia 1 tháng 1 lần. Thế giới kia hết sức nguy hiểm, không cẩn thận sẽ chết ở bên trong. Tuy nhiên bảo hiểm có ưu đãi đối với người mới...”
Nhắc đến đây, người đàn ông lại thở dài: “Thế giới đầu tiên của người mới sẽ tương đối đơn giản, không nguy hiểm cho lắm. Cho nên chỉ cần chúng tôi có thể lập thành đội với cô, chúng tôi sẽ cùng cô tiến vào thế giới không quá nguy hiểm đó, xác suất sống sót sẽ tăng lên rất cao.”
“À...” Dứt lời, Tô Chân hoàn toàn hiểu được, thì ra 2 người này muốn hưởng chùa phúc lợi của lính mới trong tay mình.
“Hừ!” Cô biết được sự thật liền cười khẩy: “Có chuyện cần tôi, lại không ăn nói đàng hoàng mà còn lừa gạt tôi.”
Anh ta cúi đầu một cách xấu hổ.
Đầu óc của Tô Chân xem như khá thông minh, chẳng mấy chốc đã nghĩ đến chuyện khác: “Ở đây có hơn 30 ngàn người, kẻ muốn hưởng chùa chắc chắn không chỉ có 2 người các anh. Mấy người gấp gáp tìm tôi như thế, chẳng lẽ là trừ cả hai ra còn có những người khác đang tìm tôi sao?”
“... Ừm.” Người đàn ông lại lần nữa gật đầu.
Tô Chân nhận ra hiện tại bản thân hẳn cô cùng được săn đón, tâm trạng lập tức trở nên vô cùng phức tạp.
Một mặt bây giờ cô đang bị cuốn vào một sự kiện linh dị nguy hiểm, theo như những gì mấy người Du Dung Dung giải thích, cô cũng sẽ bị kéo vào một thế giới quái quỷ vô cùng hiểm nguy vào 9 rưỡi sáng mai.
Mặt khác, đây là lần đầu tiên trong đời cô được săn đón như thế, tâm trạng khó tránh khỏi có chút vi diệu.
Nghĩ đến đây, Tô Chân cẩn thận quan sát 2 người trước mặt, điệu bộ của bọn họ trông không đáng tin cho lắm. Cô sẽ không dùng mạng nhỏ của mình ra làm trò đùa, nếu ngày mai sẽ rất nguy hiểm, vậy thì cô nhất định phải lựa chọn một số đồng đội giỏi và đáng tin cho mình.
“Ha ha.” Tô Chân cười giả lả, nói: “Là thế à, tôi hiểu rồi.”
“Cho nên...” Người đàn ông cẩn thận hỏi: “Cô bằng lòng lập đội với chúng tôi không?”
“Chuyện này hả...” Tô Chân rất khó xử, cô không hề muốn quyết định nhanh như vậy, bởi vì sau này có thể sẽ có người tài giỏi hơn đến tìm co. Tuy nhiên cô cũng không muốn từ chối bọn họ ngay lập tức, lỡ như ngày mai bản thân vẫn phải lập đội với 2 người này thì sao? Ầm ĩ không vui sẽ không ổn lắm thì phải?
“Ờm...” Tô Chân cò đang suy nghĩ mượn cớ.
Du Dung Dung vẫn luôn nhìn chăm chú Tô Chân còn không rõ cô nghĩ thế nào sao? Dù sao cô ấy cũng lớn hơn Tô Chân vài tuổi, không có bữa ăn nào miễn phí.
Cô ấy cũng không chỉ ra, trái lại bày ra vẻ mặt chân thành đáp lời: “Chúng tôi thật lòng muốn hợp tác với cô, nếu như cô không cần tiền, tôi còn có thứ khác cho cô.”
Du Dung Dung vừa nói vừa lấy ra một thứ đưa tới trước mặt Tô Chân, người đàn ông liếc mắt nhìn, lập tức kích động: “Du Dung Dung, cô làm gì thế?”
Cô ấy không để ý đến anh ta, mà là nói với Tô Chân: “Cô cầm lấy cái này đi.”
Tô Chân tò mò nhìn tay đối phương, trong lòng bàn tay Du Dung Dung là một tờ giấy đủ mọi màu sắc giống như phiếu ưu đãi.
“Đây là cái gì?” Cô dùng 2 ngón tay cầm lấy tờ giấy: “Cô muốn đưa một tờ phiếu bánh ngọt cho tôi hả?”
Du Dung Dung cười nói: “Cô nhìn kỹ đi.”
Tô Chân cẩn thận xem xét tờ giấy kia, từ phiếu ưu đãi này không biết làm bằng nguyên liệu gì, xúc cảm không giống giấy, còn hơi trong suốt. Trên phiếu ưu đãi đủ mọi màu sắc có vẽ đủ loại đầu lâu chằng chịt chi chít, cô đã quá quen thuộc với ký hiệu hình đầu lâu này.
Cô nhìn ngược lại, mặt sau của tờ giấy là 2 chữ màu máu... Sợ hãi.
“Đây là phiếu ưu đãi tôi lấy được trong thế giới Bảo hiểm, cực kỳ quý giá.” Du Dung Dung giải thích: “Sau khi sử dụng tờ phiếu ưu đãi này, cô sẽ chiến thắng tất cả mọi nỗi sợ.”
Tô Chân có chút ngờ vực, tại sao cô ấy lại cho mình đồ tốt như thế chứ?
Dường như nhìn thấu được sự nghi ngờ của cô, Du Dung Dung điềm tĩnh mỉm cười: “Cô khỏi cần hoài nghi, tiếp theo hẳn sẽ còn có những người khác đến tìm cô, đến lúc đó cô có thể hỏi thăm chuyện liên quan đến phiếu ưu đãi từ bọn họ. Chúng ta lưu số điện thoại đi, chúng tôi sẽ luôn chờ tin tức của cô trước 9 giờ sáng ngày mai.”