Sau Khi Mỹ Nhân Lạnh Lùng Kết Hôn

Chương 6

Tô Thời Cẩm im lặng.

Cậu nghi ngờ Cố Vị Dương có bị người ta yểm bùa không, nếu không thì soạn ra cái hợp đồng hôn nhân chẳng có lợi ích gì cho bản thân này để làm gì? Một nửa gia sản đều dâng lên hết rồi!

Dù sao thì toàn bộ tài sản của Tô Thời Cẩm cộng lại cũng không bằng số lẻ của hắn, cậu cũng không thừa kế sản nghiệp nhà họ Tô mà chỉ là một bác sĩ thú y nhỏ bé, trên người chẳng hề có thứ gì hắn có thể nhòm ngó được.

Vì vậy, Tô Thời Cẩm càng cảm thấy Cố Vị Dương bị người ta lừa rồi.

Tô Thời Cẩm cầm thìa, mang vẻ nghiêm túc đẩy bản hợp đồng vô cùng quan trọng này về phía đối phương, hỏi: "Ngài Cố, anh đã xem qua hợp đồng này chưa?"

Cố Vị Dương lười biếng dựa vào lưng ghế, nghe vậy liền ngước mắt nhìn omega đang cau mày ở phía đối diện, gật đầu: "Xem rồi."

Tô Thời Cẩm càng chau mày hơn: "Vậy anh nên biết rõ, hợp đồng này đối với anh mà nói không hề công bằng."

Cố Vị Dương nghiêng đầu, khó hiểu: "Không công bằng chỗ nào?"

"Hơn phân nửa gia sản của anh đều phải cho đi rồi này." Ngón tay thon dài của Tô Thời Cẩm chọc mạnh lên hợp đồng, sợ hắn không để tâm: "Còn nữa, trên đó nói trong thời hạn hợp đồng có hiệu lực, khi alpha đến kỳ mẫn cảm thì omega có quyền từ chối giúp đỡ."

Cố Vị Dương gật đầu: "Đúng là có câu này."

"Còn nữa, khi omega đến kỳ phát tình thì có thể tìm kiếm đánh dấu tạm thời từ alpha, cũng có thể yêu cầu mấy ngày đó alpha không được về nhà, để tránh pheromone mất kiểm soát gây kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho omega."

"Đúng, đây là vì sự an toàn của omega." Cố Vị Dương nói: "Em nên biết rõ, pheromone của omega trong kỳ phát tình rất dễ khiến alpha mất kiểm soát, nếu tôi ở nhà thì không đảm bảo có gây nguy hiểm cho sự an toàn của em hay không đâu."

Dừng một chút, hắn bổ sung thêm một câu: "Đặc biệt là khi em kháng cự việc bị đánh dấu."

Tô Thời Cẩm thật sự bị tinh thần hy sinh quên mình và xả thân vì người khác của hắn làm cho kinh ngạc.

"... Ngài Cố à."

Tô Thời Cẩm mở lời một cách khó khăn, trong mắt toàn là nghi hoặc về trạng thái tinh thần của Cố Vị Dương: "Anh cưới omega, là định đem về nhà để ngắm sao?"

Cố Vị Dương khẽ cười thành tiếng, xua tan cảm giác sắc bén trên người.

Hắn lười biếng dựa vào lưng ghế, tay nắm lấy tách trà, đầu ngón tay chầm chậm ma sát trên miệng tách, ánh mắt có thể nói là mang vẻ xâm phạm dừng lại trên gương mặt dù cau mày vẫn rất xinh đẹp của Tô Thời Cẩm.

"Tại sao không thể chứ? Bác sĩ Tô." Cố Vị Dương nhẹ giọng hỏi lại.

"Xét cho cùng, em thật sự rất xinh đẹp, không phải sao?"

Tô Thời Cẩm bỗng chốc không biết Cố Vị Dương là đang lấy cậu ra để nói đùa hay nghiêm túc.

Nhưng nhìn biểu cảm của hắn, hình như là nghiêm túc...

Cố Vị Dương dường như thật sự rất hài lòng với vẻ ngoài của cậu.

Lẽ ra, Tô Thời Cẩm nên cảm thấy bị xúc phạm mới phải.

Dù sao bị đối tượng xem mắt gặp lần đầu nhìn chằm chằm bình phẩm ngoại hình, thật sự không phải là chuyện gì vui vẻ.

Nhưng khi alpha nói câu này thì giọng điệu cũng không ngả ngớn, giống như chỉ tùy ý nói một câu hôm nay trời thật đẹp vậy.

Tô Thời Cẩm nhìn vào mắt Cố Vị Dương, cũng chẳng nhìn thấy một chút ý da^ʍ nào với mình.

Trước đây không phải là không có alpha khác nhìn chằm chằm cậu, khen cậu đẹp trai.

Nhưng những alpha chỉ biết dùng nửa thân dưới để suy nghĩ khi nhìn cậu thì ánh mắt chẳng có chút trong sáng nào, chỉ thiếu nước dán câu “em đẹp quá, tôi muốn lên giường với em” lên mặt.

Cố Vị Dương như vậy, thật sự là hiếm thấy.

Lời khen thẳng thắn bình thường, ngược lại khiến Tô Thời Cẩm hơi không được tự nhiên.

Vì vậy, Cố Vị Dương thấy sau khi mình nói xong câu này, omega đối diện liền mím môi, đầu ngón tay đặt trên bàn co lại, cả người nhích gần về phía lưng ghế, kéo xa khoảng cách giữa hai người một chút.

Biểu cảm không thay đổi gì mấy, nhưng động tác nhỏ thì khá nhiều.

Cố Vị Dương mím môi cười, không trêu chọc cậu nữa, đẩy lại bản hợp đồng.

"Bác sĩ Tô, cân nhắc một chút chứ?"

Tô Thời Cẩm làm mặt lạnh cố gắng lờ đi ánh mắt của hắn, cúi đầu nhìn bản hợp đồng.

Cân nhắc cái gì?

Cân nhắc kết hôn hợp đồng với hắn, rồi một năm sau ly hôn chia cho cậu một nửa tài sản?

Còn không bị đánh dấu, cũng không cần giải quyết kỳ mẫn cảm của hắn.

Tô Thời Cẩm cảm thấy cái bánh này hơi to, cậu không dám nhận.