Xin Nhờ, Gấu Bắc Cực Cool Ngầu Chỉ Muốn Ăn Cơm!

Chương 11

Ngoài thời kỳ sinh sản và thay lông, chúng đều ở dưới biển, hiện tại cả hai điều kiện này đều không đúng, hẳn là do hôm nay trời đẹp nên chúng mới lên bờ nghỉ ngơi.

Lớp da của hải cẩu ướt sũng trông bóng loáng như da thuộc, nhưng dưới ánh nắng mặt trời, hơi nước trên cơ thể bốc hơi, hải cẩu cũng trở nên phồng lên.

Con hải cẩu canh gác ngẩng đầu, đôi mắt đen tròn xoe đảo quanh, chiếc mũi rung lên theo động tác ngẩng đầu, trông vô cùng đáng yêu.

Sở Vân Tễ bước lên mặt băng, còn chưa kịp lại gần, đám hải cẩu đã đồng loạt ngẩng đầu lên.

Không biết có phải gió đã mang theo mùi của gấu Bắc Cực bay qua hay không, chỉ trong nháy mắt, những con hải cẩu cảnh giác đã nhanh chóng trượt xuống các khe nứt trên mặt băng.

Chúng thu vây lại, dùng bụng trượt trên mặt băng, tốc độ rất nhanh.

Sở Vân Tễ tự tin tràn đầy muốn tự mình săn mồi: "..."

Trong nháy mắt, đám hải cẩu đã chạy mất sạch.

Sở Vân Tễ ngẩng đầu nhìn trời, nghĩ, có lẽ cậu đã hiểu tại sao trong phim tài liệu, gấu Bắc Cực lại bắt đầu tăng tốc từ rất xa, thậm chí còn phải đuổi theo xuống biển, rồi mới tha hải cẩu lên.

Chúng thực sự chạy rất nhanh.

Tuy nhiên, cuộc đi săn hôm nay mới chỉ bắt đầu, Sở Vân Tễ không hề nản lòng, quay đầu tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.

Kết quả vừa mới bước được một bước, một tiếng "rắc" nhỏ vang lên nhanh chóng lan rộng.

"Wu?" Sở Vân Tễ nghi ngờ cúi đầu xuống, ngay sau đó mặt băng dưới chân đột nhiên nứt ra, "Wu?!"

Không kịp lên tiếng, ngay khi vừa rơi xuống nước cậu theo bản năng lập tức nín thở.

"Ùng ục..."

Gấu Bắc Cực thổi ra hai bong bóng khí, cánh tay quạt nước đưa cơ thể bơi đi, chuẩn bị tìm một tảng băng để trèo lên, nhưng lại bị sinh vật bám trên rạn san hô thu hút sự chú ý.

Kia là-- hàu sao?

Hàu tự nhiên mọc trong vùng nước tự nhiên!

Sở Vân Tễ lập tức không vội vàng lên bờ nữa.

Ở nơi không có con người đánh bắt định kỳ, hàu sinh trưởng không chút kiêng kỵ, con lớn nhất to bằng bàn tay người trưởng thành.

Mang lên cũng đủ ăn một bữa rồi.

Chỉ là do không mang theo thứ gì để đựng hàu xuống, Sở Vân Tễ chỉ có thể dùng móng vuốt ôm lấy, thấy không thể nào nhặt thêm được nữa, lúc này mới bơi lên.

Cũng không quan tâm là lên bờ ở đâu, trước tiên cứ đẩy hết số hàu lên trên đã.

Nhờ lực nổi của nước biển, gấu Bắc Cực cũng dễ dàng lên bờ.

Cậu lắc lắc người cho ráo nước, thời gian ngâm mình ngắn, chỉ ướt lớp lông bên ngoài, như vậy có thể rũ bỏ phần lớn nước, phần còn lại phơi nắng cho khô là được.

"Gào!"

Anh sói trắng!

Sở Vân Tễ vừa lên bờ đã muốn chia sẻ thành quả của mình với sói trắng, kết quả là đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, lại không thấy bóng dáng của sói trắng đâu.

Đang nghi hoặc, đoán chừng sói trắng đã đi săn ở nơi khác, phía sau truyền đến tiếng gầm thấp của sói trắng: "Húuuuu--" Âm cuối trầm thấp kéo dài, dường như có chút bất đắc dĩ.

"Gàoo--" Sở Vân Tễ kinh ngạc quay đầu lại, nhưng khi nhìn thấy sói trắng ướt sũng từ đầu đến chân thì khựng lại, nghiêng đầu, "Wu?"

Anh cũng xuống nhặt hàu sao? Sao lại ướt thành thế này?

Dừng một chút, Sở Vân Tễ ước lượng khoảng cách giữa mình và sói trắng.

Không đúng--