Xin Nhờ, Gấu Bắc Cực Cool Ngầu Chỉ Muốn Ăn Cơm!

Chương 9

Gấu Bắc Cực thích chia sẻ, nhưng sói trắng không hề hứng thú với chim biển, thậm chí còn không thèm liếc mắt một cái, chậm rãi liếʍ láp nước dính trên người khi bắt hải cẩu.

Đi một đường, thịt chim biển vẫn có chút đông cứng.

Lớp máu đóng băng trên bề mặt có thể gõ ra, nhưng phần thịt bên trong bị đông cứng thì không có cách nào, chỉ có thể ăn tạm.

Miếng thịt có cảm giác sạn sạn, bên trong vẫn còn đá vụn, giống như đang ăn đá bào.

Gấu Bắc Cực có lực cắn mạnh, răng cũng rất tốt.

Thông thường, khi gấu Bắc Cực hoang dã bắt được chim biển, chúng sẽ chỉ nhổ lông—– thứ đó có thể mắc vào cổ họng, cho dù gấu Bắc Cực hoang dã cũng không ăn.

Sau khi được nhổ lông, chim biển có thể bị gấu Bắc Cực nhai nát cả xương lẫn thịt.

Ngược lại, Sở Vân Tễ ăn rất cẩn thận, xương chất thành một đống, gan chim dễ ăn hơn nội tạng cá, hơn nữa cũng không lớn, chỉ bằng một ngụm của gấu Bắc Cực.

Chim biển trông có vẻ to, nhưng cứ ăn miếng này đến miếng khác, chẳng mấy chốc đã hết.

Hang động băng thông gió rất tốt chỉ ngửi thoang thoảng mùi tanh của máu.

Ăn một con chim biển, gấu Bắc Cực vẫn chưa no, nhưng có thứ gì đó trong dạ dày vẫn thoải mái hơn nhiều.

Sở Vân Tễ nghĩ thoáng, không câu nệ việc ăn no, có thể kiếm được thứ gì để ăn đã là một bước tiến lớn.

Ăn xong chim biển, Sở Vân Tễ nhìn trái nhìn phải, cũng muốn tìm một góc khuất để chải lông, lông gấu Bắc Cực rất dài, nếu không chải chuốt thường xuyên sẽ dễ bị ngả vàng và rối.

Gần một tháng xuyên không đến đây, Sở Vân Tễ luôn rất chú ý đến việc chải chuốt bộ lông của mình.

—–Chủ yếu là vì khi có bão tuyết thì không thể đi đâu được.

Chỉ có thể tranh thủ lúc bão tuyết nhỏ hơn một chút để chạy ra ngoài kiếm ăn, mặc dù phần lớn thời gian đều tay trắng trở về, nấp sau tảng đá, tranh thủ chải lông gϊếŧ thời gian.

"Bịch"

Hải cẩu bị sói trắng tha đến.

Hải cẩu như cái thùng lăn lộn trên mặt đất, lớp da bên ngoài bị tuyết phủ một màu trắng xóa.

Gấu Bắc Cực đang liếʍ móng vuốt bỗng ngẩng đầu lên, theo bản năng cắn vào móng vuốt của mình: "Wu?"

Sói trắng cúi đầu, dùng mõm đẩy hải cẩu về phía gấu Bắc Cực, ý tứ rất rõ ràng.

Sở Vân Tễ cũng có thể hiểu rõ ràng: "Gào?"

Cho tôi sao?

Sói trắng cố ý mang hải cẩu đến rồi đẩy qua, sau đó nhảy lên tảng đá, nằm nghiêng xuống.

Sở Vân Tễ nhìn hải cẩu, cậu tưởng đây là thức ăn mà sói trắng dự trữ, đợi đói sẽ ăn.

Mãnh thú thường không chia sẻ thức ăn của mình cho các loài động vật khác, con sói trắng này, dường như không giống với những con sói trắng mà cậu từng thấy trong phim tài liệu.

Có lẽ là do giống loài.

Sở Vân Tễ chưa bao giờ thấy con sói nào to hơn cả gấu Bắc Cực con.

Còn con hải cẩu này...

Gấu Bắc Cực cúi đầu ngửi ngửi, tuy cổ bị cắn đứt nhưng da không bị rách, chỉ để lại một chút dấu vết chứ không hề chảy máu.

Hải cẩu là thức ăn thường thấy trong thực đơn của gấu Bắc Cực.

Nhưng đây là lần đầu tiên Sở Vân Tễ tiếp xúc.

Cậu thử cắn lớp da bên ngoài, lượng mỡ trong cơ thể hải cẩu gần 30%, đây là nguồn cung cấp năng lượng quan trọng cho gấu Bắc Cực.

Một số gấu Bắc Cực khi ăn hải cẩu, chúng còn cố tình chọn phần mỡ, ăn xong thì vứt thịt đi.

Rất nhiều loài động vật nhỏ, ví dụ như cáo Bắc Cực khi khan hiếm thức ăn sẽ bám theo sau gấu Bắc Cực, khi gấu Bắc Cực ăn xong mỡ, vứt phần thịt hải cẩu còn lại, chúng có thể xông lên nhặt lấy, ăn một bữa no nê.

Khẩu vị của Sở Vân Tễ lại hoàn toàn ngược lại, cậu chọn ăn phần thịt ở vây lưng.

Ở hai chỗ cơ bắp phần lưng và vây có khá ít thịt, tỷ lệ mỡ còn chưa đến 3%.

Cảm giác dai dai như đang ăn thịt bò khô chưa phơi khô hoàn toàn, không khô cũng không bở.

Còn phần mỡ dày...

Sở Vân Tễ chỉ liếc mắt một cái rồi thu hồi tầm mắt, nếu có nồi thì có thể dùng để rán mỡ, còn ăn trực tiếp thì thôi.

Sói trắng gác cằm lên hai chân trước, chăm chú nhìn gấu Bắc Cực lựa chọn bóc tách thịt hải cẩu, phần mỡ bị chất thành đống sang một bên, hiển nhiên là giống như đống xương vừa bị gặm nhấm xong, đang chờ bị vứt bỏ.

Trong đôi mắt lam băng của sói trắng dường như có chút khó hiểu.

Sở Vân Tễ chỉ ăn được nửa con hải cẩu đã không ăn nổi nữa, chủ yếu là do hải cẩu quá to, thịt cũng nhiều, cộng thêm chim biển lót dạ lúc nãy, đây là bữa cơm no nê duy nhất của cậu từ khi xuyên sách đến giờ.

Sở Vân Tễ liếʍ liếʍ miệng, bẻ một miếng băng ở gần cửa ra vào, không có nước uống thì có thể bổ sung nước bằng cách này.

Khi quay lại, sói trắng đang đứng trước con hải cẩu cậu đã ăn được một nửa.

Sở Vân Tễ cứ tưởng sói trắng đói, sau đó liền thấy sói trắng xé một miếng thịt hải cẩu gồm cả da lẫn thịt đi về phía mình.

"?"