Nặc Thanh trơ mắt nhìn Yến Hàn khom lưng nhặt cậu lên, rồi lại trơ mắt nhìn bản thân ngồi trên đùi người nào đó.
Trầm mặc.
Cảm giác bản thân giống một con búp bê hình chuột mặc người ta ôm đi bế lại.
Nặc Thanh: ”....."
Uầy, cảm giác này tốt thật đó!
Các bạn nghĩ đối với một đại nam nhân như cậu khi bị người khác hết ôm rồi bế sẽ cảm thấy mất mặt ư?
Hạnh phúc còn không kịp chứ mất mặt gì ở đây. Với một con chuột chân ngắn như cậu bây giờ thì việc này là một việc hết sức vui vẻ.
Thay vì tự dùng chân chuột ngắn cũn cỡn để vác một thân hình đồ sộ đi bộ, thì chẳng phải được người ta kiệu lên sẽ thoải mái hơn hay sao?
Tuyệt lắm, Yến ghế di động hình người!!
Yến Hàn không hề hay biết rằng chỉ trong vòng mấy giây ngắn ngủi, bản thân đã được chuột nhỏ khả ái đặt thêm cho một cái biệt danh tuyệt vời, giàu tính cảm xúc và hình tượng sau biệt danh [Yến rắn rết] chính là [Yến ghế di động hình người].
Chúng ta nên thả biểu tượng haha hay là biểu tượng bi thương cho sự may mắn này của Yến Hàn đây?
Không khí xung quanh chìm vào yên tĩnh lần thứ hai. Tất cả những người ở đây đều dùng ánh mắt không thể tin nhìn Nặc Thanh ngoan ngoãn ngồi trên đùi của vị diêm vương mặt cười vang danh khắp chốn đó.
Những kẻ khi nãy vừa lên tiếng cười nhạo Nặc Thanh nay đã im thin thít không một tiếng động.
Đánh chuột cũng phải ngó mặt chủ chứ, đúng không?
Yến Hàn dịu dàng lấy cho chuột nhỏ trên đùi mình một miếng mứt đào ngọt ngào, xong việc y mới ngẩng đầu lên liếc nhìn đám người ngồi xung quanh, nhàn nhạt nói:
“Các vị có vẻ đã quên mất lễ nghi cùng quy củ mà gia tộc mình vất vả dạy dỗ."
"Nếu các vị không ngại, ta có thể giúp các vị nhớ lại và in sâu trong bộ não của mình những lễ nghi rườm rà ấy."
"Hoặc giả sử nếu các vị cảm thấy học những lễ nghi đó quá phiền phức, ta có thể giúp các vị thoát ly khỏi dòng tộc và trở nên nhàn tản hơn."
"Các vị thấy sao?"
Không ai nghĩ rằng Yến Hàn lại có thể vì con chuột béo kia mà ra mặt cảnh cáo bọn họ. Bởi lẽ ngay cả U Cửu cục mà vị này lập ra bị kẻ khác lớn gan xúc phạm thì y cũng chỉ lạnh nhạt nhìn, rồi bảo bọn họ tự giải quyết riêng cho tốt đừng làm phiền đến y mà thôi.
Không ai dám ho he hay tỏ thái độ vô lễ với Yến Hàn dẫu bị y nói thẳng mặt như vậy. Bởi lẽ như lời y đã nói, nếu bọn họ cảm thấy việc học những lễ nghi của gia tộc quá rườm rà và cản trở thì y sẽ giúp bọn họ thoát ly khỏi gia tộc.
Điều đó có ý nghĩa kinh khủng như nào, ở đây ngoại trừ Nặc Thanh là người đến từ thế giới khác thì ai cũng biết.
Trong thế giới này, những Dị Nhân may mắn sở hữu năng lực dòng dõi tuy được hưởng rất nhiều quyền lợi, được ăn sung mặc sướиɠ nhưng cũng đồng nghĩa với việc bọn họ cũng bị gia tộc cai quản nghiêm khắc.
Bọn họ chỉ được phép dùng năng lực dòng dõi để phục vụ cho gia tộc của mình. Nếu bị phát hiện sử dụng năng lực đó để đem lại lợi ích cho gia tộc khác, bọn họ sẽ được xem như là kẻ phản bội, bị xăm xuống tay ấn kí nô ɭệ và trục xuất khỏi dòng tộc, bị người đời đối xử y như một Bán Thú Nhân thấp kém.
Ấn kí nô ɭệ. Hình vẽ tượng trưng cho sự lụi tàn, máu và nước mắt.
Đó là định nghĩa về ấn kí nô ɭệ. Bởi nếu ngươi có một ấn kí nô ɭệ trên người, thì dù ngày xưa có mạnh mẽ như nào thì cũng sẽ mất đi năng lực dòng dõi, trở thành một kẻ Nhân Loại bình thường.
Nếu ngươi có ấn kí nô ɭệ trên người thì dù ngươi bị người khác xem như một món hàng hóa, một vật mua vui, thậm chí là gϊếŧ chết thì cũng chẳng có ai nói gì cả.
Đó là số phận của những người mang ấn kí nô ɭệ trên người.
Trên thế gian này chỉ có Long Tử mới không thể bị ấn kí nô ɭệ đánh dấu. Bởi cơ thể Long Tử sẽ tự bài trừ đi năng lực độc hại của Nô ɭệ ấn. Đó cũng là một trong những lí do Long Tử là tầng lớp đứng trên đỉnh kim tự tháp quyền lực của thế giới này.
Thế nên lời cảnh cáo của Yến Hàn đối với những kẻ ở đây là một thứ rất kinh khủng. Nếu là người khác nói sẽ giúp bọn họ thoát ly gia tộc, bọn họ sẽ xì cười khinh thường và cho kẻ láo xược đó một trận.
Nhưng người nói lại là Yến Hàn.
Y thật sự có khả năng làm cho bọn họ thoát ly khỏi dòng tộc chỉ bằng một câu nói.
Bởi cái tên của y chính là tượng trưng cho quyền lực tối cao ở nơi này.
Thế nên mới có người nói rằng, hoàng đế không ngai của Việt Ngân thành rất hiếm khi tức giận nhưng khi đã giận là máu nhiễm cả một bầu trời.
Vì cảm xúc ít khi bị dao động nên trên đời cũng hiếm có điều gì có thể khiến y cảm thấy yêu thích và vui vẻ.
Ngay cả nữ nhân xinh đẹp, giàu có và hạnh phúc nhất của Yến Việt quốc sau khi gặp y cũng đã nhận xét rằng: “Nếu có ai có thể chiếm được trên ba phần tình cảm của kẻ này thì sẽ trở thành người hạnh phúc nhất trên đời."
Và những lời Yến Hàn vừa nói ra khiến tất cả mọi người ở đây hiểu rõ: Yến Hàn y đang tức giận. Và y đang trút giận cho con chuột nhỏ của y. Nghĩa là con chuột nhỏ mà bọn họ vừa khinh thường cùng cười nhạo đó đang trở thành thứ hạnh phúc nhất trên đời này.
Nặc Thanh nghe lời nói trầm thấp khàn khàn của Yến Hàn, khẽ dừng hành động nhai đào trên miệng, ngẩng đầu lên nhìn y. Theo góc nhìn của cậu bây giờ thì chỉ có thể nhìn thấy được sườn mặt yêu nghiệt của y mà thôi. Nhưng dù chỉ nhìn mỗi cái sườn mặt thì cũng phải khiến cho Nặc Thanh cảm thấy đỏ mặt lần thứ n.
Khuôn mặt này quá phạm quy rồi đi!! Dù là cùng giới tính nhưng cậu vẫn thấy mặt đỏ tai hồng như thường.
Mà....Yến rắn rết đang trút giận thay cậu sao? Không phải là diễn kịch đấy chứ?
Trong mấy bộ phim cậu xem cũng hay xuất hiện mấy vị nhân vật thuộc kiểu nhìn thì có vẻ trông rất tốt bụng, bao che người nhà, bảo vệ kẻ yếu, nhưng thực ra đó chỉ là diễn xuất của hắn nhằm để đạt được danh tiếng, hình tượng tốt trong mắt người xung quanh.
Yến Hàn có khi nào cũng là người như vậy không?
Là người thường xuyên đeo lên lớp mặt nạ dịu dàng yêu nghiệt giả làm người tốt?
Nặc Thanh liếc sang Minh Yên bên cạnh, thấy ánh mắt ghen tị, hâm mộ, khó tin của tam ca ca vô tâm vô phế, Nặc Thanh trầm ngâm một lát, rồi lại há mồm cắn một miếng đào ngọt đến tận tim.
Có vẻ như đây không phải là diễn xuất của Yến Hàn rồi. Bởi nếu là diễn xuất của y thì có nghĩa là y phải giả bộ làm người tốt như vậy rất nhiều lần rồi. Đồng nghĩa với việc Minh Yên đã nhìn thấy cảnh Yến Hàn giúp đỡ người khác rất nhiều lần.
Thế nên là Minh Yên phải thấy bình thường khi mà chủ nhân hiền lành tốt bụng của mình giúp đỡ bảo vệ kẻ yếu mới đúng, chứ không thể nào tỏ ra cái vẻ mặt kinh ngạc, không thể tin đến rớt cằm như vậy được.
Vậy là cậu vừa được Yến Hàn bảo vệ sao?
“.....”
Có cảm giác lạ lẫm, có chút...
Vui vui.
Đôi mắt tròn vo của Nặc Thanh khẽ cụp xuống, che đi đôi mắt long lanh ánh lên nét hạnh phúc và vui vẻ của cậu khỏi cái nhìn của kẻ khác.
Thế là Bự thỏa mãn và hạnh phúc khi mà nó giơ tay ra muốn ôm lấy Ngạo Kiều thì không hề bị Ngạo Kiều cho ăn đạp.
Chỉ bị đẩy ra xa ba mét mà thôi.
Đó là một bước tiến lớn đó!!!
_________________
Fam:
Áaaaa Fam viết xong chương này hai tháng trước mà quên đăng luôn.
Đã chỉnh sửa: 18/07/2024.