Ngay lúc mọi người còn tưởng rằng buổi phát sóng trực tiếp rác rưởi đã bị kẹt thì đột nhiên xuất hiện một bàn tay trắng trẻo thanh tú, dù trên đó có vài vết sẹo nhưng không ảnh hưởng đến vẻ ngoài, thậm chí còn có ý nghĩa tàn bạo nào đó, duỗi ra bức tường đá - nắm chặt tảng đá bên cạnh vách đá.
Giống như cánh cửa địa ngục đột nhiên đóng lại nhưng một hồn ma đã bò ra khỏi đó và trốn thoát được.
Một người bình thường không thể dựa và sức mạnh của bản thân để chiến thắng một sinh vật kỳ lạ cao 3 mét.
Dù cho con người có tiềm năng vô hạn và adrenalin của họ tăng đến mức tột cùng, mèo con vĩnh viễn không thể thắng được hổ lớn.
Trừ khi “trèo lên cây”.
Thật ra Diệp Ngô Đồng đã sớm tìm được một chỗ dừng chân dưới vách đá, chỗ đó rất nhỏ, thậm chí cô cũng không biết nó có thể chịu được trọng lượng của một người hay không.
May mắn thay, cơ thể này là do hệ thống đối chiếu với cơ thể cô ở thế giới nguyên bản mà tạo thành, cô cũng biết rõ vóc dáng mình ra sao nên mới dám mạo hiểm.
Tuy rằng vô cùng nguy hiểm nhưng cô vẫn đặt cược.
Dù sao cũng là vấn đề sống chết, giữa chắc chắn phải chết và cửu tử nhất sinh, cô chọn vế sau.
Bởi vậy khi bị sinh vật lạ Hà Loan tức giận đuổi theo, Diệp Ngô Đồng nhắm chuẩn cục đá dưới vách đá kia, dứt khoát nhảy lên.
Quả nhiên sinh vật lạ điên lên mất đi lý trí, không thông minh bằng con người, đúng như dự đoán, hắn đã bị lừa!
Diệp Ngô Đồng nhìn thấy sinh vật lạ đang đuổi theo cô nhảy xuống vách đá. Cô cẩn thận dựa vào mép vách đá, xoay người trên khối đá nhỏ, vịn vào vách đá bên cạnh, bám vào mấy hòn đá mà cô nhắm tới trước đó, sau đó khó khăn trèo lại lên núi.
Phần da thịt lộ ra của cô bị trầy xước nhiều chỗ, lòng bàn chân cũng bị đá lởm chởm đâm đau vì nền đất dưới vách đá kia không bằng phẳng và rất gồ ghề.
Nhưng không sao cả, Diệp Ngô Đồng cuối cùng cũng trèo lại lên đường đèo, toàn thân đã đổ đầy mồ hôi nóng lúc nào không hay.
Nằm trên mặt đất mát mẻ, gió từ dưới vách núi cuốn lên khiến Diệp Ngô Đồng cảm thấy sảng khoái như được uống đồ uống có ga lấy ra từ trong tủ lạnh vào mùa hè.
Phòng livestream cũng tràn ngập bình luận.
Đám người xem phân ra thành hai phe đối lập vô cùng rõ ràng, thích và không thích mãi mãi không cần có quá nhiều lý do, thích thì nhìn nhau một lần nhớ nhau cả đời, không thích thì chỉ thở thôi cũng là một cái tội.
Nhưng mọi người cơ bản đều đang than thở về một chuyện.
Đó là cô gái này nhìn thì giống một cọng rau xanh lớn lên trong nhà kính, tay chân giống như cành cây mềm mại bẻ cái liền gãy, cơ thể giống như cái lá có thể dễ dàng dẫm nát, nhưng mà - con mẹ nó, thật là khó gϊếŧ!
Ngay lúc này, khi những người tại đây, bao gồm cả Diệp Ngô Đồng đều cho rằng tất cả đều đã được định sẵn rồi, thì cẳng chân cô bỗng bị một cái đuôi từ dưới vách đá phóng tới quấn chặt.
Thô bạo và mạnh mẽ, mặc dù rất nhiều vảy ở đuôi đề bị dựng lên, nhưng lại chính xác linh hoạt quấn chặt một vòng quanh cẳng chân Diệp Ngô Đồng.
“Sơn vũ kinh lôi*” vẫn xuất hiện!
(*)Sự việc xảy ra bất ngờ.
Vận mệnh luôn trêu người, khi bạn cho rằng bản thân đã thành công, thì một thứ như lờ nào đó sẽ xuất hiện biến bạn thành con quay.
Gần như ngay lập tức - trước khi người trong phòng livestream còn chưa kịp phản ứng mà phát kỹ năng của anh hùng bàn phím, Diệp Ngô Đồng đã bị cái đuôi tà ác và hiểm độc này kéo từ trên vách đá xuống đáy vực -
“Gào -” tiếng gầm quen thuộc vang lên giống như sấm sét vạch ngang bầu trời, đốt cháy một chuỗi tia lửa nổ lốp bốp trong lòng mọi người.
“Mẹ kiếp!” Diệp Ngô Đồng dẫn đầu mọi người trong phòng livestream cất tiếng chửi bới.
Nhưng cô cũng phản ứng rất nhanh mà bám chặt vào hai tảng đá, ngón tay dùng sức đến mức chuyển thành màu xanh, móng tay cũng sắp bung ra, đau không thể chịu nổi.
Đối mặt với sức mạnh tuyệt đối, cô chỉ có thể sụp đổ gào thét, tận mặt thấy bản thân càng lúc càng trượt về phía vực sâu -
Nhưng cho dù trong lòng Diệp Ngô Đồng tràn đầy tuyệt vọng, cô tuyệt đối cũng không buông xuôi, sức lực vô cùng nhỏ bé của cô so với sinh vật kỳ lạ chỉ giúp cô trụ lại được một chút.
Chẳng mấy chốc, cô đã bị kéo đến rìa vách núi.