Chỉ có thể dựa theo một góc màn hình, loáng thoáng nhìn thấy chiếc cằm thon gọn, rắn chắc lún phún râu.
Trên màn hình bên cạnh cabin dinh dưỡng, âm thanh “ bang bang bang” phát ra từ phòng phát sóng trực tiếp của Diệp Ngô Đồng là của sinh vật kì dị - Hà Loan, đang điên cuồng ôm đầu đập đầu vào vách núi.
“Làm sao có thể… Có phải cậu đã tiêm sai liều lượng cho đối tượng thí nghiệm rồi không!”
Phụ tá bên cạnh mụ phù thủy già có đôi mắt to đến mức kỳ quặc, tổ tiên anh ta hẳn là có máu ếch.
Là tay sai của mụ phù thủy già, anh ta được đồng nghiệp gọi một cách “trìu mến” là đèn mắt to.
Anh ta cũng gầy đến đáng thương, cứ như thể nhân viên trong xưởng thiết kế game này không được phép ăn uống gì cả.
Anh ta mở to đôi mắt to quá khổ, như thể nhãn cầu sắp bay ra khỏi hốc mắt, trợn trừng mắt nhìn xác ướp đang co rúm lại.
“Tôi đã dùng đủ liều lượng, còn có ghi chép về loại thuốc bị tác nhân gây nhiễu chiết xuất…”
Cho dù xác ướp nam có muốn giải thích thì cũng không dám lên tiếng.
Đèn mắt to nghĩ một lúc cũng không nghĩ ra điều gì để “ sếp ” của mình mắng tiếp.
Hiện trường nhất thời bế tắc, trưởng phòng thiết kế bóng bẩy, mụ phù thủy già nhìn vào sinh vật kỳ dị trên màn hình.
Đột nhiên nói: “Thêm 3g chất xúc tác tha hóa tinh thần.”
Đôi mắt xác ướp mở to, trong lòng thầm nhủ liều lượng như vậy đến con voi cũng sẽ phát điên.
Nhưng anh chỉ cử động môi rồi lại nhanh chóng khép lại, thậm chí còn cụp mắt xuống.
Sau đó anh nhanh chóng ngồi xuống chỗ ngồi, ngón tay thao tác nhanh trên bàn phím.
Sau đó, phía trên khoang dinh dưỡng trên màn hình, một cây kim màu xanh nhạt lặng lẽ tiến tới.
Người trong khoang dinh dưỡng co giật một lúc, tĩnh mạch trên cổ đột nhiên nổi lên.
Nhưng rất nhanh, đã lại bình tĩnh lại.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, cơ thể của Hà Loan trong game đang ôm đầu đập vào vách núi đột nhiên co giật toàn thân.
Sau đó, tất cả mạch máu trong cơ thể hắn dường như căng lên với một sức mạnh khó tả.
Đôi mắt vốn đυ.c ngầu của hắn hoàn toàn chuyển sang màu đỏ tươi, pha thêm chút sắc xanh lục.
Nhưng màn đêm quá tối, Diệp Ngô Đồng căn bản không nhận ra được sự thay đổi nhỏ nhoi này.
Cô chỉ cảm nhận rõ ràng sự nguy hiểm, lông tơ khắp người cô dựng lên từng tấc trong đêm.
Một tiếng gầm đáng sợ phát ra từ cổ họng của sinh vật kỳ dị - Hà Loan.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp sau khi nhìn thấy cảnh này đã ngừng tranh cãi, tất cả đều nín thở theo dõi cảnh quyết định này.
Diệp Ngô Đồng vội vàng nuốt nước bọt, hét lớn: "Cho dù tôi có chết, cũng sẽ chết trong tay chính mình, anh đừng hòng bắt được tôi ! Tôi không sai!”
Sau đó, khi Hà Loan lao về phía Diệp Ngô Đồng với tốc độ đáng kinh ngạc, cô lại thực sự nhảy xuống!
Mà chính vào lúc này, Hà Loan tức giận lao tới như núi.
Rõ ràng hắn đã hoàn toàn rơi vào trạng thái tinh thần mất khống chế, chỉ dang rộng hai tay ôm lấy Diệp Ngô Đồng.
Đi theo bóng dáng của Diệp Vô Đồng, trong mắt hắn chỉ có vực thẳm đen tối vô tận và sát ý.
Hắn lại gầm lên một tiếng, Diệp Ngô Đồng nhảy xuống vách núi cũng không chịu buông tha, chất xúc tác tha hóa tinh thần đã có tác động cực độ đến tinh thần hắn, trong mắt hắn hiện tại chỉ còn “kẻ thù" sống chết!
Vậy mà hắn thực sự nhảy xuống cùng với Diệp Ngô Đồng.
Toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp đều im lặng.
Sau đó có người nói gì đó - [Thế này? ]
[Ơ…..]
[ Khỉ gì vậy! Con mẹ nó… tôi tưởng ít nhất cũng có màn xé toạc người chứ!]
[ Khó chịu thật đấy, giống như kiến bò trên người vậy, tôi không chịu nổi nữa rồi!]
[ Trả thù không ra trả thù, cùng nhau nhảy chết, đúng thật là!]
[.....Cũng không tệ lắm, cùng chết cũng coi như là HE rồi….]
[ Phi logic! Họ là kẻ thù một mất một còn kia mà!]
……
Đông đảo người rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp chửi bới, nhưng cũng có một số người tản mác không chịu nhượng bộ, nhất quyết muốn nhìn thấy thi thể hai người bị đập xuống vũng bùn lần cuối.
Nói một cách logic, khi một nhân vật trong game chết, bên vận hành game sẽ đưa ra hình ảnh cuối cùng.
Khi lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp gần như trống rỗng, màn hình vẫn không chuyển sang đáy vực.