Quái Vật Bạn Trai Cũ Luôn Muốn Hại Tôi

Chương 7: Nếu anh yêu tôi anh nên chết vì tôi

Phần bình luận nhảy như vũ bão, tất cả đều yêu cầu Hà Loan gϊếŧ chết người phụ nữ không chỉ mặt dày mà còn độc ác này.

Cho dù có những bình luận cảm thấy Diệp Ngô Đồng đáng thương, hay là bênh vực cho cô, đều sẽ nhanh chóng bị nhấn chìm.

Nhưng Diệp Ngô Đồng vẫn ngại bản thân chết chưa đủ nhanh, lại tiếp tục nói: "Lúc đầu ở hoàn cảnh đó, nếu tôi ở lại thì cả hai chúng ta đều sẽ bị quái vật ăn thịt, không phải là anh yêu tôi à? Nếu anh yêu tôi tại sao lại không để tôi sống sót?”

“Chẳng lẽ cái gọi là tình yêu của anh, là muốn tôi và anh cùng nhau chết chung à?”

“Đây là cái suy nghĩ kiểu gì vậy?”

“Phụ nữ nhất định phải chết cùng với đàn ông, chỉ vì để chứng tỏ tình yêu của mình? Nếu bạn đời chết thì phải thủ tiết ba năm, năm năm hoặc là phải cô độc suốt đời, nếu có thêm người khác thì không còn là người phụ nữ trong trắng nữa?”

"Cho dù có cơ hội sống sót thì cũng phải từ bỏ, vậy mới coi là tình yêu chân chính đúng không?”

“Nói đến cùng cũng là do anh không có năng lực!”

“Nếu không phải do anh không có năng lực, thì sao tôi lại phải dựa vào người khác để tìm cơ hội sống sót?”

“Anh không bảo vệ được tôi, cũng không tình nguyện vì tôi mà hy sinh, sự oán hận và đau khổ của anh, cũng chỉ chứng minh cho sự vô dụng của anh mà thôi, xin anh hãy thu lại thứ tình yêu ích kỷ của mình.”

“Nếu tôi là anh, tôi sẽ không còn mặt mũi nào mà nhảy xuống hố, hoàn toàn chết đi!”

Sau khi Diệp Ngô Đồng biểu diễn màn “đổi đen thay trắng”, l*иg ngực cũng lên xuống nhanh chóng.

Không phải vì cô thấy không xứng đáng với thân thể ban đầu, cô thậm chí còn không có ký ức hoàn chỉnh, cô chỉ đang lo lắng vì mình đã hoàn toàn chọc giận đối phương.

Cô không dấu vết mà lùi lại một cách chậm rãi, ngón tay bám chặt lấy vách đá, hai chân loạng choạng không yên.

Cuối cùng cô ngồi trên con đường núi hẹp quanh co, hoảng loạn nhìn khắp xung quanh.

Tựa như một chú mèo con sợ hãi bị dồn đến chân tường nhưng vẫn xù lông nhe nanh vuốt cố gắng chống đỡ.

Phần bình luận trong phòng phát sóng đều trở nên điên cuồng, đa số là những lời chửi rủa, nhưng cũng có một lượng không nhỏ đang lên tiếng thay Diệp Ngô Đồng —--

[ Tôi, não tôi hơi loạn rồi, thật sự, tôi bị cô gái này thuyết phục rồi …..]

[ Đúng thế, anh yêu cô ấy như vậy sao lại không thể cam tâm tình nguyện mà chết vì cô ấy chứ?]

[ Tiếp thu kiến thức, nếu không thể vì tôi mà chết thì không được tính là tình yêu? ( khịt mũi)]

[ Đúng thế, muốn sống thì có gì sai? Nghĩ cho kỹ thì đây cũng chỉ là một trò chơi, cô ấy cũng đâu có ngờ được anh ta lại dễ dàng suy sụp như vậy đâu. Trong thực tế có rất nhiều người bỏ vợ bỏ con, sao không có ai nói tới? Tại sao cô ấy lại không thể sống?]

[ Nếu cô ấy hẹn hò cùng người đàn ông khác thì làm sao? Khi nào cái xiềng xích trinh tiết của phụ nữ mới được tháo bỏ? Đã 5236 năm theo tinh lịch rồi! Mẹ nó đã tận thế rồi !]

[ Tôi ủng hộ em gái nóng bỏng này!]

[Tôi cũng vậy——]

……

Những lời ngụy biện đảo lộn trắng đen của Diệp Ngô Đồng đã hoàn toàn đánh sập phòng phát sóng trực tiếp này.

Tám chín phần mười số người xem đã không còn chú ý đến buổi phát sóng trực tiếp của cô nữa, cũng không quan tâm đến sống chết của cô.

Mọi người đều đang tranh luận cô cùng gay gắt về sự mâu thuẫn giữa nam và nữ, cho dù trải qua hàng ngàn năm vạn năm nữa, cũng mãi mãi không thể nào tìm được cán cân công bằng của công lý.

Mà những điều này Diệp Ngô Đồng hoàn toàn không biết gì, cô chỉ lẳng lặng nhìn Hà Loan đã biến thành quái vật ở trước mắt, lặng lẽ sờ những viên đá trên mặt đất.

Nhưng sinh vật kỳ lạ vốn đang gào thét giận dữ, sau khi nghe những lời Diệp Ngô Đồng nói ra, không còn điên cuồng cào xước vách núi nữa, ngược lại hắn ta cúi xuống, gần như quỳ trên mặt đất, hai tay biến dị ôm đầu, trông vô cùng đau đớn.

Cổ họng hắn phát ra những tiếng rêи ɾỉ đau đớn, cuối cùng hắn còn ôm đầu đập vào vách núi “ bang” một tiếng.

Diệp Ngô Đồng: "..." Không phải chứ?

Bị cô nói vài câu cho nên biết “quay đầu là bờ” rồi à?