Sau Khi Nữ Giả Nam Trang Bị Tử Địch Yêu Thầm

Chương 34: Đệ tứ quan

Nhưng từ mặt ngoài xem, Phó Điềm Điềm lại bị thương nặng hơn hắn, nàng che lại bả vai, hung hăng thở hổn hển, tùy tay lau vết máu nơi khóe môi, mới không hề hình tượng mà ngồi trên lôi đài, ngửa đầu nhìn về phía Giang Thính Huyền.

“Thần tử, cứ tiếp tục như vậy không thể được, đây mới là cửa thứ tư.”

Giang Thính Huyền nhìn qua tốt hơn so với nàng không ít, nhưng cũng không có phản bác lời nói của nàng.

Hắn nhìn quanh một vòng, tầm mắt dừng lại trong chốc lát ở trong hư không bên ngoài, mới đạm mạc nói: “Đây không phải khảo nghiệm của bí cảnh, tòa bí cảnh này chỉ cho phép tu giả dưới 30 tuổi đi vào, nếu mỗi một cửa đều như thế, không mấy người có thể qua được, không phù hợp với quy tắc cấm kỵ của tòa bí cảnh này.”

Hắn đã là thiên kiêu đứng đầu hiện nay, đạo ảo thuật của Phó Điềm Điềm đã cực cao, tuy rằng chưa từng nghe nói qua tên nàng, nhưng ở trong một thế hệ trẻ tuổi đồng dạng coi như thiên kiêu, ngay cả bọn họ còn gian nan như thế, càng không cần phải nói những người khác.

“Vậy ngươi có ý tưởng gì không? Lại qua một lát nữa hẳn sẽ bị truyền tống.”

Phó Điềm Điềm biểu hiện ra một bộ dáng mệt đến không nghĩ tự hỏi, hoàn toàn đầu chú ánh mắt đến trên người hắn.

Trải qua lặng im, Giang Thính Huyền mới mở miệng: “Hoàn thành mười trạm kiểm soát.”

“A?”

Phó Điềm Điềm thiếu chút nữa cho rằng chính mình nghe lầm.

Hoàn thành mười trạm kiểm soát? Đây là biện pháp của Giang Thính Huyền?

“Nơi này là bí cảnh ‘ tiên ’, bằng vào lực của ta thì rất khó phá vỡ, vị tiền bối kia nếu ghép ngươi và ta vào cùng nhau, tất nhiên có chút mục đích.”

Hắn hơi khựng một cái chớp mắt, mới tiếp tục nói: “Người thủ hộ bí cảnh từ trình độ nào đó tới nói là bị trấn áp ở trong bí cảnh, yêu cầu thỏa mãn một ít điều kiện mới có thể hoàn toàn tránh thoát, ta hoài nghi điều kiện vị tiền bối kia tránh thoát chính là chúng ta thông qua mười trạm kiểm soát, đây là quy tắc của bí cảnh, không ai có thể sửa đổi.”

Phó Điềm Điềm lần đầu tiên nghe loại cách nói này, nàng có chút tò mò nói: “Sao ngươi biết?”

Ánh mắt Giang Thính Huyền nhìn nàng thập phần bình tĩnh, không có trả lời, lại nói một câu không tương quan: “Ngươi không phải đệ tử Huyễn Thiên môn.”

Phó Điềm Điềm đầu tiên là sửng sốt, chợt trong lòng thầm mắng một tiếng.

Đáng chết thần nhị đại! Có bối cảnh quả nhiên không đơn giản, mấy tin tức này khẳng định là chưởng giáo Thiên Cực nói, chỉ có cường giả cấp bậc cao mới có thể có một ít hiểu biết với bí cảnh, ngay cả đại trưởng lão cũng kém hơn một chút.

Nhưng lời đã nói tới đây, Phó Điềm Điềm liền thản nhiên thừa nhận, nàng khẽ nâng cằm, hừ nhẹ nói: “Đúng vậy, ta chính là một kẻ tán tu, như thế nào? Ai quy định tán tu liền không thể tìm tòi bí mật sao?”

Bí cảnh có nhiều cửa vào, trong đó xuất hiện tu giả ở ngoài tiên môn cũng không phải không có khả năng.

Giang Thính Huyền không có tiếp những lời này của nàng, chỉ ở sau khi trầm mặc hiếm thấy nói: “Ngươi có thể gia nhập vào Thiên Cực tông ta, hết thảy chuyện cũ phía trước sẽ bỏ qua.”

Phó Điềm Điềm thề, đây tuyệt đối không phải khối băng chết Giang Thính Huyền này có hảo cảm gì với nàng, thuần túy là bởi vì thực lực nàng biểu hiện ra ngoài, đổi lại là nàng, nàng cũng sẽ mượn sức một tán tu cường đại như vậy.

Tiểu đệ cường đại, mới có vẻ chính mình càng cường đại.