Vẫn Luôn Đợi Em

Chương 3: Khởi nguồn

Yến My thật sự là một người hướng ngoại, nói đúng hơn là hướng lung tung. Đi đến đâu nó cũng quen người ta mà cả thằng Huy và con Chi đều 7 phần nể phục, 3 phần khϊếp sợ bởi cái trình độ stalk của nó. Profile của con bé này phải nói thật sự là hoàn hảo từ học tập cho đến hoạt động ngoại khóa, từ giải Thành Phố, quận huyện cho đến cả giải tỉnh. Từ năm lớp 8, Yến My đã thi vượt cấp môn Tiếng Anh rồi. Chưa kể còn bao nhiêu giải lớn nhỏ nữa, đến nỗi các thầy cô trường khác còn nhớ cả tên rồi.

Mỗi tội nó thông minh cái gì đâu ý, còn trong mấy chuyện tình cảm ngu ngơ như bò đội nón. Phải nói người theo đuổi nó xếp dài đằng đẵng thế mà nó cứ tâm sự với thằng Huy và cái chi là không ai thích nó, đến nỗi mà chúng nó còn không biết nó nói thật hay trôn trôn Việt Nam vì nó là Bảo Bình tháng 2 đấy.

Còn Nam Dũng cũng vậy, nó nghiêng hơn về tự nhiên nhưng môn nào cũng đều thế mới lạ chứ. Tuy hồi cấp II, nó ham chơi nhưng chả hiểu sao lên cấp III, nó như biến thành một con người khác, dù chơi nhưng vẫn học. Đã vậy gia thế còn khủng, mặt mũi sáng sủa. Khϊếp thật!!! Đã thế nó còn nổi tiếng với độ chịu chi khi vừa kết thúc năm học lớp 10, nó đã bảo cả lớp cũ dịch vụ đi du lịch do nhà nó mở, từ A tới Z cơ.

Người ta bảo: “Đáng sợ nhất không phải là người giỏi mà là người giỏi biết mình giỏi”. Dù nhà Nam Dũng giàu nhưng nó rất khiêm tốn, gần như chả bao giờ khoe khoang gì cả. Mỗi tội là vẻ bề ngoài nó hơi khó gần, kiểu luôn bọc mình trong cái tơ tằm. Nhưng vẻ ngoài là thế, trái ngược hoàn toàn với tính cách. Nó thân thiện, hòa đồng, với ai nó cũng tốt cả.

***

Những tuần đầu của năm học trôi qua rất êm đềm bởi chưa có bài kiểm tra năng lực nào cả, nhưng lớp 11-1 vẫn là 11-1. Dẫu cho thời tiết cuối hè vẫn còn oi bức, tiếng ve sầu kêu râm ran nhưng các học sinh trong lớp vẫn rất kỉ luật. Trường THPT A khá khác so với các trường THPT trên đất Hà Thành này bởi nó có thêm tiết tự học tối đến tận 9h mới về. Mặc dù Yến My và Nam Dũng ngồi cạnh nhau mấy tuần đầu này nhưng mối quan hệ cũng khá bình thường, cũng không quá lạnh nhạt và thân thiết.

Thường vào hôm thứ 6 hàng tuần, nhà trường sẽ cắt đi tiết tự học tối và sẽ không đi học vào thứ 7. Bởi hôm nay nhà trường có hoạt động họp ban chấp hành nên tới tận 7h Yến My mới đi học về. Cô bon bon trên chiếc xe điện Vinfast màu trắng của mình, chả hiểu sao hôm nay nó chọn cái con đường vòng. Chắc muốn đi hóng gió, khuây khỏa một chút, vì con đường này sẽ dẫn qua một hồ sen.

Vào tháng 9, trời lúc 7h cũng bắt đầu tối, Yến My phải bật đèn xe. Bỗng đi qua một con ngõ, cô thấy bóng một cậu bé, do bị cận mà trời còn tối nên cô lờ mờ nghĩ đó là một em Tiểu học đang ngồi sụp xuống. Đứng trước mặt là 3-4 cậu trai trạc tầm 14-15 tuổi.

Thân là một con người vì nghĩa, cô dựng xe đầu ngõ, tay cầm sẵn chiếc điện thoại đang mở sound xe cảnh sát.

“Dừng lại, làm gì vậy. Sao lại bắt nạt người ta. Chị đã báo cảnh sát mấy đứa đừng hòng mà thoát.”

“Chết m*, chạy thôi chúng mày, nhanh nhanh. Mày cứ liệu đấy, lần sau mà để tao gặp mày."

Yến My lại gần và đỡ em trai đó dậy. Thì ra thằng bé tên Hoàng Vũ Nhật Minh, cái tên này không khỏi khiến Yến My nghĩ đến cậu bạn cùng bàn của mình…Minh học lớp bảy, nó kể nay nó đi ngõ này gặp phải mấy thằng lớp 9. Chúng nó vòi tiền của Minh, may mà có My đi qua, không đã bị bọn kia đánh cho tơi bời khói lửa.