Nhóm Phó Nhóm Chat Của Các Quốc Triều Việt Nam

Chương 2

Minh Vũ cứ như nằm mơ mà nhìn vào group chat, liên tiếp xác định với hệ thống trong đầu đây là sự thật, vì để chứng minh mình không phải nằm mơ Minh Vũ thậm chí còn tát hai cái vào mặt thật mạnh.

"Là thật, đây là thật, họ là thật, ha ha ha..."

Minh Vũ cười như điên khi cảm nhận được đau rát trên mặt. Không ngờ có một ngày thần may mắn sẽ chiếu vào người, đây chính là vinh hạnh không là mộ phần tổ tiên tích phước mấy trăm đời mới được. Minh Vũ thật sự có nhiều điều muốn nói cậu hận không thể cùng các vị ở đây tổ chức một buổi nói chuyện suốt ba ngày ba đêm. Nếu không phải hệ thống ở trong đầu kêu gào thì chưa chắc đến bây giờ Minh Vũ có thể lấy lại bình tĩnh.

Chưa đợi cậu thở phào một hơi thì trên màn hình đã hiện ra đơn hàng của An Dương Vương.

Minh Vũ thấy đơn đặt hàng của An Dương Vương thì niềm vui sướиɠ khi gặp các thần tượng vụt biến, dù có yêu thích họ đến mấy thì để cho cậu giúp An Dương Vương xây thành là chuyện không có khả năng. Đây không phải là chuyên môn của cậu hơn nữa công trình hơn mười nghìn tỷ làm sao cậu kham nổi.

"An Dương Vương có phải ngài có hiểu lầm gì không? Công lao xây thành là của ngài mà đâu liên quan gì đến vãn bối đâu?" (Ý là chuyện xây thành của ngài tại sao bây giờ lại đẩy sang con).

Minh Vũ thật sự muốn khóc nhiệm vụ mở màn lại là cấp địa ngục rồi.

"Ngươi chính là Thần sử không phải sao? Rùa Thần cũng nói Tản Viên Sơn Thánh đã hiển linh chấp nhận Âu Lạc thì có nghĩa quả nhân cũng là con dân của đất Việt, Âu Lạc cũng thể. Vậy có nghĩa quả nhân có thể xin giúp đỡ với Thần sử không phải sao?" An Dương Vương không đồng ý phản bác.

Thần sử? Cậu trở thành Thần sử từ bao giờ?

"Cậu là nhóm phó chỉ dưới quyền của Sơn Thánh, thay Sơn Thánh làm việc thì theo quan niệm ngày xưa người có thể thay mặt thần linh chính là Thần sử". Thấy Minh Vũ đang thắc mắc hệ thống hảo tâm trả lời.

Cho dù Minh Vũ có là Thần sử đi nữa nhưng cậu cũng chỉ là người thường thôi, làm sao có thể xây dựng một tòa thành khổng lồ lưu danh sử sách nghìn năm được.

Minh Vũ nữa nghi ngờ thử hỏi: "Nếu, tao nói là nếu thôi, nếu tao từ chối thì sao? Sẽ có trừng phạt gì với tao không? Đúng rồi mày còn chưa nói trừng phạt khi nhiệm vụ thất bại." (Lúc này Minh Vũ đã biết cái hệ thống bề ngoài có giao diện thần kì này nhưng hệ điều hành chỉ bằng cậu thì Minh Vũ đã xem nó là bạn bè ngang hàng, nên xưng hô sẽ thay đổi. Bình thường có thể là ông, cậu, tôi, chứ lúc điên thì mỏ hỗn Minh Vũ sẽ online.)

"Không phải tôi đã nói rồi sao cậu sẽ không nhận bất kì trừng phạt nào cả, chỉ là triều đại có liên quan đến nhiệm vụ có thể bị lũ lụt, hạn hán, nạn đói, bệnh dịch, hay là nền kinh tế tụt hậu lại mười năm thôi."

"À tôi có nói cho cậu biết chưa nhỉ, việc hoàn thành các đơn đặt hàng cũng là một trong những nhiệm vụ mà cậu cần phải làm." Giọng nói vui sướиɠ khi Minh Vũ lọt vào bẩy của hệ thống vang lên.

Cả người Minh Vũ như hóa đá, bốn từ tụt hậu mười năm cứ vang lên trong đầu

"Không được, không thể nếu như vậy chẳng phải sẽ trở thành tội đồ sao? Nhưng tao làm sao biết xây thành được, dù cho tao có yêu sử có tìm hiểu có nghiên cứu, thậm chí tao có bản vẽ thì làm sao tao có thể trở về thời của An Dương Vương để xây thành được."

"Ai nói cậu phải về đó, đầu bị hâm à, có đọc kỹ nội dung nhiệm vụ chưa? Mắt để trên trán nên không thấy chữ à." Hệ thống cũng muốn chửi thêm nhưng nó cảm thấy nếu chửi quá sẽ phản tác dụng nên đành nhẹ giọng nói.

"Nhóm phó yên tâm cậu chỉ cần làm theo từng bước hướng dẫn của hệ thống là được, mọi chuyện còn lại sẽ được hệ thống tự động sắp xếp hợp lí, dù cho tài khoản của cậu hiện giờ có số tiền khổng lồ thì cậu cũng đừng sợ bị điều tra hay sợ ảnh hưởng đến nền kinh tế gì cả, ngược lại chúng ta đang giúp đỡ kinh tế đất nước."

Nghe đến đây thì Minh Vũ đã yên tâm rồi, việc cậu có được hệ thống là không thể nói ra và cũng không thể nói được, hơn nữa cậu vừa kiểm tra tài khoản thì đúng thật trong tài khoản của cậu vừa có mười nghìn tỷ chuyển vào, cậu đang sợ không biết giải thích như thế nào về lai lịch số tiền khổng lồ này nếu bị cơ quan nhà nước điều tra.

Bây giờ thì đã hoàn toàn yên tâm vì có chỉ dẫn nếu không dù có cho một đống tiền thì Minh Vũ cũng không thể hoàn thành vụ mua bán này được. Hơn nữa nghe xem tất cả mọi thứ đều sẽ được sắp xếp hợp lí, cậu cũng không phạm pháp mà còn giúp đỡ nên kinh tế đất nước, chẳng lẽ đây chính là cảm giác con ông cháu cha có người bảo kê trong truyền thuyết sao. Mà người người bảo kê cậu chính là Sơn Thánh Tản Viên, oách chưa? Càng nghĩ Minh Vũ càng cảm thấy mình thật trâu, cả người đều tràn ngập sức mạnh, không phải chỉ là xây thành thôi sao? Chuyện nhỏ, bây giờ có bao nhiêu nhiệm vụ cứ đem hết ra đây cậu con rồng cháu tiên, thần sử Sơn Thánh Minh Vũ đã sẵn sàng.

oOo

Nước Âu Lạc.

An Dương Vương thật không ngờ cái vầng sáng tròn quay đang lơ lửng trước mặt vậy mà là thần khí có thể giúp ông hoàn thành cơ đồ Cổ Loa, lúc trước khi sát nhập Văn Lang vào Âu Lạc An Dương Vương cũng đã từng đắn đo rất kỹ lưỡng chỉ vì Văn Lang tuy là một nước nhỏ nhưng nó đã tồn tại cùng thời với Bàn Cổ khai thiên tích địa ở phương Bắc, khi giặc nhà Ân (thời tổ tiên của Trụ Vương) xâm chiếm Văn Lang, Phù Đổng Thiên Vương từng hiện thân giúp vua cứu nước. Việc hợp nhất Văn lang và Âu Lạc tuy thành công nhưng ông cũng từng nghi ngờ liệu việc làm của mình là đúng hay sai? Và Âu Lạc có được các vị thần chấp nhận sẽ thay thế Văn Lang hay không.

Nếu không phải thời gian đó Thánh nhân ngủ say thì chưa chắc An Dương Vương đã thành công, nay thần khí đã hiện thế chứng tỏ Thánh Nhân đã tán thành An Dương Vương, tán thành Âu Lạc. Nên theo kiến nghị của Rùa Thần ông yêu cầu Thần sử Minh Vũ giúp ông xây dựng thành Cổ Loa, chỉ cần có Cổ Loa và nỏ thần thì đừng hòng tên giặc nào có thể đánh thắng Âu Lạc của ông. (An Dương Vương ngài chắc chưa?).

An Dương Vương thấy đơn hàng của mình đã được chấp nhận thì thở phào một hơi, may mà không bị từ chối. Phải biết thành Cổ Loa đã thất bại ba lần rồi, An Dương Vương không còn cách nên mới mời rùa thần đến giúp, bây giờ có thêm trợ giúp của thần khí thì chắc chắn việc xây thành sẽ thành công.

Trong group:

Ngư nương nương: [Ây đô, An Dương Vương thì ra thành Cổ Loa của ngài còn chưa xây xong nữa à?]

Lý Thái Tổ: [Theo sử sách ghi chép thì thành Cổ Loa thất bại ba lần, An Dương Vương phải mời rùa thần từ biển Đông đến mới có thể thành công].

Trần Anh Tông: [Nếu An Dương Vương yêu cầu giúp đỡ vậy có nghĩa là việc xây thành thất bại, An Dương Vương ngài thất bại mấy lần rồi?]

Mọi người khi thấy đơn hàng của An Dương Vương đều than thở mình chậm tay chỉ có thể đợi lần sau, nhưng vẫn không nén nổi tò mò phải biết gần thành Cổ Loa chính là chiến thành đầu tiên của Việt Nam, nếu còn tồn tại thì nó chính là dấu tích mang đậm tính lịch sử nhất của dân tộc nhất.

An Dương Vương: [Đã thất bại ba lần rồi, nếu không phải rùa thần xuất hiện ta đã muốn từ bỏ kế hoạch này rồi, nay có thêm thần khí và thần sử giúp đỡ chắc chắn sẽ thành công].

Trưng Nữ Vương: [Thành Cổ Loa tuy xây trên gò đất cao nhưng dù sao cũng là vùng ven sông, đất trũng nền yếu, trong khi Cổ Loa lại to rộng thế kia nhiều lần bị sập là điều không thể tránh khỏi].

Hưng Đạo Đại Vương: [Cổ Loa nằm ngay tam giác đỉnh của châu thổ sông Hồng, sông Hoàng là cầu nối của sông Hồng với sông Cầu, từ sông Hoàng thuyền bè có thể đi khắp nơi, nếu ngược dòng có thể thẳng đến Tây Bắc, nếu xuôi dòng thì đổ thẳng ra biển, còn muốn đến Đông Bắc thì đi qua sông Cầu vào sông Thái Bình có thể đến tận sông Lục Nam và sông Thương. An Dương Vương chọn đất Việt Thường xây Cổ Loa là không sai nhưng lại bỏ qua yếu tố nền đất không chắc chắn.]

Quang Trung Đại Đế: [Việc chuyển kinh đô từ vùng trung du về Việt Thường Phong Khê chính là đánh dấu một bước ngoặc lớn của dân tộc ta, tạo thuận lợi trong việc đi lại, vận chuyển hàng hóa, văn hóa Đông Sơn cũng phát triển từ đây được nhiều người biết đến. Có thể nói Âu Việt và Văn Lang sát nhập thành Âu Lạc là một bước chuyển biến lớn trong lịch sử tộc Bách Việt nhưng dù là Văn Lang hay Âu Việt chỉ cần là tộc người Việt thì đều là tổ tiên của nước Đại Việt ta].

An Dương Vương: [Điều các ngươi nói là thật?]

Lý Thái Tổ: [ Tất nhiên là thật, nơi ngài chọn dời đô chính là vùng đất địa nhân linh kiệt. Uẩn rất khâm phục trí tuệ của ngài, cũng hiểu ánh của ngài mắt sâu xa đến nhường nào vì lẽ đó nên vãn bối cũng đã học tập ngài dời đo từ Hoa Lư trở về Việt Thường và đặt tên mới là Thăng Long. Ý muốn cho lê dân có thể an cư lạc nghiệp, Đại Cồ Việt sẽ như mạnh như rồng có thể đằng phong hóa vũ( điều khiển gió mưa, ý nói mọi việc điều theo ý muốn). Nhưng tiếc rằng Cổ Loa không còn nữa.]

An Dương Vương: [Không còn? Tại sao lại không còn là do bị phá hoại sao, không thể nào Cổ Loa đã được Cao Lỗ tính toán rất kỹ lưỡng cho dù qua nghìn năm cũng sẽ không có chuyện, chỉ cần người đời sao bảo vệ thích đáng nó có thể tồn tại vài nghìn năm. Hơn nữa ta còn mời Rùa Thần giúp sức thì làm sao co thể bị hủy hoại, hay là người đời sau các ngươi phá Cổ Loa dời đến nơi khác?]

Ngư nương nương: [Việc mà An Dương Vương ngươi làm được tốt nhất chính là xây thành Cổ Loa và xây dựng đội tàu chiến Âu Lạc. Ngươi tuy phút cuối hồ đồ nhưng không thể phủ nhận những đóng góp to lớn đối với Âu Lạc và Đại Việt. Thành Cổ Loa trở thành pháo đài kiên cô dễ thủ khó công, đội tàu chiến tinh nhuệ không gì cản nổi, nhưng tiếc là nó Âu LẠc rơi vào tay giặc, Cổ Loa bị phá hủy.]

Trần Anh Tông: [Đúng, đúng. An Dương Vương không biết chứ nhà Triệu dẫn quân đánh Cổ Loa trong nhiều năm điều thất bại là do địa thế dễ thủ khó công của thành Cổ Loa. Không chỉ là nhà Triệu của Nam Việt Võ Vương mà còn nhà Tần nữa, Cổ Loa xây dựng thành công trở thành cái gai trong mắt cái xương trong thịt của vua nhà Tần. Tần Thủy Hoàng bắt dân đào kênh nối liền sông Tương và sông Ly để có thể dễ dàng vận chuyển vũ khí, lương thảo,... Để chuẩn bị xâm chiếm Âu Lạc lần hai sau khi năm mươi vạn đại quân bị ngài đánh bại, không phải Đồ Thư cũng chết trên tay của ngày sao? ]

An Dương Vương khi nhìn đến những lời mà mọi người trong group thì không kìm nén nổi vui sướиɠ mà cười to, thật không ngờ cuộc chiến giữa các tộc Bách Việt và nhà Tần lại có thể lưu danh sử sách như vậy. Lại càng không ngờ hơn là quyết định xây thành Cổ Loa cũng được người đời sau ca ngợi như thế, Cổ Loa dù là mấy nghìn năm sau vẫn được người đời sau tán thưởng.

Chỉ cần bằng những điều này thì dù có tan xương nát thịt thì Cổ Loa nhất định phải hoàn thành, An Dương Vương càng thêm kiên quyết hơn và có tự tin hơn trước những lời can gián của các đại thần bác bỏ kế hoạch xây dựng Cổ Loa. Nhưng phút cuối hồ đồ, Âu Lạc rơi vào tay giặc là sao? Điều mà Ngư nương nương nói..., chẳng lẽ?

An Dương Vương: [Nương nương nói phút cuối ta hồ đồ là sao? Ý của ngươi là Âu Lạc sẽ bị hủy hoại bởi tay của ta sao?]

Trần Anh Tông: [Không sai, nước Âu Lạc của ngài được ngài thành lập cũng bại bởi tay của ngài. Âu Lạc chỉ tồn tại được một đời vua, nhất thế mà chết.]

An Dương Vương: [Nhất thế mà chết?]

Ngư nương nương: [Lão Phán không phải ta nói ngươi không những mất nước mà ngươi còn tự tay chém chết con mình, thật tội cho Mỵ Châu].

An Dương Vương: [Con ta, ta tự tay chém chết? Không thể nào ta làm sao có thể gϊếŧ Mỵ Châu được? Đây không phải là sự thât, không thể là thật được].Không đợi An Dương Vương hỏi rõ thì trong nhóm đã hiển thị dòng:

Nước non vạn dặm đất Thục liền

Loa Thành hiểm yếu đâu thần phục

Móng rùa thần nỏ lắm cái phiền

Sự việc xưa kia do ai nhỉ ?

Hưng vong số định bởi thần tiên

Khí thiêng dấu cũ nay còn đó

Sử luận hoang đường quả dĩ nhiên.

Có công cũng có tội, tội lớn hay công lớn? Là vua một nước cuối cùng vì chủ quan mà mất nước hay thật là do ý trời. Mỵ Châu vì yêu mà mất nước máu nàng hóa châu vậy nàng đúng hay sai? Nhiệm vụ: An Dương Vương cần biết những chuyện do bản thân gây ra, ai là người có tội? Mỵ Châu có tội nhưng tội nặng nhất có phải nàng?

"vtruyen"