Mị Trở Thành Thần Toán Nhờ Vào Hệ Thống Hóng Drama

Chương 48

Nhắc tới thư ký Hoàng, Diệp Mặc lại nghĩ đến những tin tức bản thân đã nghe được từ 888. Nhớ tới chuyện thư ký Hoàng yêu thầm anh cả nhà mình, lập tức cảm thấy hứng thú.

“Anh cả, anh có biết dạo gần đây thư ký Hoàng đang đi xem mắt không?”

“Dạo gần đây thư ký Hoàng đang đi xem mắt, anh cả anh có biết chuyện này không?”

Khi Diệp Mặc hỏi tới vấn đề này, cô vừa quan sát nét mặt của Diệp Lâm, muốn xem phản ứng của anh ấy sẽ như thế nào lúc nghe được tin tức này.

Diệp Lâm lườm cô, bình tĩnh nói: “Xem ra em và thư ký Hoàng rất hợp nhau nhỉ. Chỉ trong vài giờ, cô ta còn kể cho cô nghe chuyện xem mắt của bản thân nữa.”

Diệp Mặc vẫn giải thích cho thư ký Hoàng một câu: “Đây không phải thư ký Hoàng tự nói ra, mà là em bói ra…”

Thấy Diệp Lâm tựa hồ không để ý mấy tới chuyện của thư ký Hoàng, cô cũng không nói thêm gì nữa, tự nhiên để chủ đề này trôi qua.

Hai người về đến nhà họ Diệp đã sẩm tối rồi, bữa tối trong nhà cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, đang đợi hai người họ về thôi.

“... Chuyện cây phát tài của công ty thế nào rồi?" Diệp Chí Bằng vẫn đang lo lắng chuyện này, thở dài: “Những cây phát tài đó là do cha đã nhờ một đại sự đặc biệt nổi tiếng bố trí theo phong thuỷ để thu hút tài lộc. Những ngày gần đây công ty bị người ta đến gây rắc rối, nói không chừng có lẽ phong thuỷ đã bị phá rồi!”

Diệp Mặc: ...Người cha rẻ tiền này mê tín đến vậy sao?

Diệp Lâm trả lời: “Đã giải quyết xong rồi, tất cả đều nhờ Mặc Mặc…”

Anh ấy nhìn Diệp Mặc nói: “Mặc Mặc đã phát hiện ra nguyên nhân cây phát tài chết héo là do nhân viên dọn vệ sinh của công ty đã bị người của Phạm thị mua chuộc, mỗi ngày đều dùng nước sôi tưới lên cây phát tài thay vì dùng nước bình thường.”

Mà sau khi đổ nước sôi lên vài lần, những cây đó vẫn có thể sống tiếp mới lạ.

Nghe vậy, Diệp Chí Bằng hừ lạnh: “Cha biết Phạm Văn có ác ý. Lúc trước nhà họ Phạm bọn họ muốn thỉnh đại sư La đến xem phong thủy cho công ty của họ, nhưng đáng tiếc đã bị cha giành trước một bước… Nhưng cha không ngờ đã lâu như vậy rồi mà người ta vẫn luôn nhớ tới chuyện này, còn có ý phá hoại phong thủy của công ty chúng ta!”

Nói xong, ông ta lại hỏi Diệp Lâm xử lý sự tình như thế nào.

Diệp Lâm trả lời: “Nhân viên dọn vệ sinh kia bị sa thải theo quy trình thông thường của công ty, chỉ là…tôi đã nhờ nhân viên ở bộ phận nhân sự chuyển tới cho bà ta một câu.”

Anh ấy khẽ mỉm cười: “Bởi vì Phạm thị mà dì mới bị đuổi việc ở Diệp thị chúng tôi. Nếu đã vậy, Phạm thị chắc hẳn cũng sẽ sắp xếp công việc khác cho dì đúng không?”

Nhân viên dọn vệ sinh họ Lý này vốn dĩ không muốn rời khỏi Diệp thị. Suy cho cùng Diệp thị trong toàn ngành đều nổi tiếng vì phúc lợi ích tốt và là nơi làm việc mơ ước của vô số người làm công. Chỉ là sau khi nghe những lời này từ phía bộ phận nhân sự, bà ta ngay lập tức thay đổi ý định.

“...Con nghĩ Phạm thị thực sự rất mong có được một nhân viên làm việc cẩn trọng như vậy.” Diệp Lâm mỉm cười nói, giọng điệu của anh ấy nghe có vẻ thực sự là như vậy.

“Anh cả, anh thật nham hiểm.” Diệp Mặc không khỏi cảm thán. Sau khi nhận được ánh mắt kinh ngạc lướt qua cực nhanh của Diệp Bảo Châu, cô tiếp tục nói: “Em rất tán thưởng dáng vẻ nham hiểm thế này của anh.”

Quả nhiên, ngày hôm qua ấn tượng ban đầu của cô với đối phương không sai, Cái người Diệp Lâm này quả thực là một tên “cặn bã có văn hoá”, quá xấu xa. Cho nên ở một phương diện nào đó, hai anh em bọn họ thực sự khá giống nhau.

“Mặc Mặc.” Diệp Chí Bằng nhìn Diệp Mặc tò mò hỏi: “Anh cả con nói chuyện này đều may nhờ có con phát hiện ra bất ổn, rốt cuộc con làm sao có thể phát hiện ra đó là vấn đề của nhân viên dọn vệ sinh?”

Diệp Mặc “khiêm tốn” bày tỏ: “Con chỉ dùng đôi mắt quan sát tinh tường của con thôi, cẩn trọng, tỉ mỉ điều tra từng ngóc ngách của công ty…”