Xuyên Qua, Ta Là Người Thủ Hộ Thế Giới

Chương 19: Đại Chiến Với Phong Trụ Sanemi 3

Tại một cái cây gần với chỗ Phong trụ đang chạy, có hai thân ảnh đang trò chuyện, họ là Vương Long Anh cùng Takamiya Mio,

“Ồ đã phát hiện ra rồi sao?”. Vương Long Anh híp mắt lại nhìn về phía đang cấp tốc di chuyển luồn lách Phong Trụ.

“Long Anh, Long Anh”. Âm thanh nũng nịu vang lên bên tai, Takamiya Mio đang ôm lấy một bên tay Vương Long Anh.

“Có chuyện gì sao Mio?”. Kiềm nén cảm giác ngại ngùng, Vương Long Anh.

“Không phải Long Anh muốn đấu với tên đó sao? Sao lại đứng đấy, còn kêu Mio dùng lên người nhận thức chướng ngại nữa”. Takamiya Mio nói.

Lời của Takamiya Mio lộ ra ý nghĩ vô cùng rõ rài, theo quan sát của cô, lũ phân thân ở đằng kia của Vương Long Anh hoàn toàn không làm gì được Phong Trụ, mà chỉ có thực thể là Vương Long Anh mới đánh được thôi.

“Ngạch”. Vương Long Anh nghe vậy hơi ngại ngùng, chẳng lẽ lại nói với Takamiya Mio là do bản thân ngại đánh nhau với tên điên đó sao.

Đang lúc muốn giải thích gì đó, Vương Long Anh ngừng lại, khoé miệng lộ ra một nụ cười thần bí.

“Ai bảo tôi không đấu với tên đó, chỉ là cách chiến đấu của tôi hơi khác biệt mà thôi, này nhìn xem tôi biểu hiện này”.

Vương Long Anh vừa nói xong, liền nhắm lại đôi mắt của mình.

Vừa rồi, năng lực huyết thuật – huyết phân thân của hắn đã tăng lên cấp 2, đồng thời giải khai hai loại năng lực mới.

Năng lực thứ nhất, cho phép phân thân của hắn dù có dùng ít máu như thế nào thì cũng sở hữu 20% thực lực của hắn.

Năng lực thứ hai, cho phép hắn kí sinh hoàn toàn 1 loại sức mạnh hoặc thể chất lên phân thân trong thời gian ngắn. Giải thích đơn giản cho năng lực này, ví dụ hắn tạo ra một con quỷ có khả năng sức mạnh chỉ bằng 20% của hắn, thì khi sử dụng năng lực thứ hai, sẽ cho phân thân trong thời gian ngắn dùng được 100% sức mạnh của hắn, điều này cũng áp dụng tương tự với các năng lực khác của hắn như tốc độ trí tuệ….

Đương nhiên, kĩ năng này cũng không phải quá imba khi trong 1 lúc, hắn chỉ có thể áp dụng 1 năng lực trên 1 đối tượng.

Nhưng như thế, cũng là đủ để đối phó với Phong Trụ rồi. hắn đã có một kế hoạch được hình thành trong đầu.

Dưới sự chỉ dẫn của Vương Long Anh, đám phân thân cấp tốc đuổi theo Phong Trụ.

Từ trong đám phân thân, một thân ảnh vọt lên trước. Phân thân này đang được Vương Long Anh cung cấp cho tốc độ của mình, lên mới nhanh như vậy.

Với tốc độ vượt trội, cộng thêm việc Phong Trụ Sanemi không dùng phong chi hô hấp pháp để chạy, khiến cho khoảng cách của cả hai kéo gần lại với nhau.

Mắt thấy con quỷ sắp đuổi đến mình, Phong Trụ đột nhiên ngoảnh lại, chém ra một chém.

“Bành”. Một đòn tấn công mạnh, nhưng tình huống ở trong tưởng không xảy ra.

Đón tấn công vốn lên đánh bại phân thân lại bị thành công ngừng lại.

Đôi mắt của Phong Trụ Sanemi đột nhiên mở lớn, không nói hai lời liền dùng ra tất sát kỹ của mình.

“Phong chi hô hấp pháp: Thức thứ chín – Vy Vô Thiên Đài Phong( Ku no kata: Idaten Taifu)”.

Phong Trụ Sanemi nhảy lên không trung và trong khi lộn ngược, thực hiện những nhát chém tròn tầm xa.

Đòn tấn công cực mạnh hướng thẳng về phía phân thân.

Khác với những lần trước, thay vì trực diện đón đỡ rồi để bị tiêu diệt, lần này phân thân lựa chọn cấp tấp rút lui, lùi lại vào đám người.

Nhưng vì đón đánh quá mạnh, khiến cho phân thân vẫn là bị tổn thương đến, một cách tay bị đánh rớt xuống.

Sau khi thực hiện đòn đánh của mình, Phong trụ Sanemi từ từ đáp đất, lần này thay vì lựa chọn rút lui như lúc trước, Phong trụ Sanemi lại đứng nguyên tại chỗ, như đang cảm nhận được điều gì.

Chỉ chưa đầy ba giây, Phong trụ liền mở mắt ra, nâng lên Nhật Luân Đao, lần này thay vì chạy trốn, hắn lại lựa chọn đâm thẳng về phía đám phân thân bằng một đòn toàn lực.

Nếu như để ý kĩ sẽ thấy, vị trí tên này đâm tới là nơi phân thân vừa ra tay đang ẩn nấp.

Đòn tấn công cực mạnh, nhanh chuẩn lại vô cùng bất ngờ tiến đến khiến cho đám phân thân không ngăn lại được, thậm chí phân thân vốn đang ẩn núp kia vậy mã cũng bị một đòn bêu đầu.

Theo cái đầu của phân thân bị chém rụng, một tình huống bất ngờ xảy ra.

Lần này từ chỗ của phân thân đó lại không thể mọc ra một thân thể mới, thay vì đó nó lại dần tan biến vì hư vô.

Xung quanh, đám phân thân với số lượng kinh người vậy mà cũng theo cái phân thân bị tan biến kia cũng theo đó mà tan biến đi.

Phong trụ Sanemi đứng trước cơ thể đang dần tan biến của Vương Long Anh, đôi mắt nghiêm túc điên cuồng mới hồi phục lại như lúc ban đầu.

Lúc này Phong trụ mới điên cuồng thở, mặc cho bản thân hắn là một trong những tên trụ mạnh nhất, nhưng lại bị quần công như vậy cũng sẽ mệt mà thôi.

Dùng Nhật Luân Đao cắm trên mặt đất để chống đỡ lấy thân thể, con mắt nhìn về phía bầu trời.

Trong thoáng qua trong đầu của hắn hiện lên nhiều suy nghĩ, về các thành viên trong sát quỷ đoàn, về chúa công của bản thân, về thằng em mà hắn luôn bảo vệ.

Với suy nghĩ không chắc chắn có thể thành công gϊếŧ quỷ, hắn đã có quyết tâm chiến tử ý nghĩ rồi, nhưng may thay, điều xấu nhất lại không xảy ra.

Hắn thành công chém rụng đầu của con quỷ kia, thành công sống sót.

Đang lúc Phong Trụ chìm ngập trong suy nghĩ của mình, một tình huống bất ngờ xảy ra.

Thân thể của con quỷ mà hắn cho là bản thể kia, vốn là đang lên biến mất, vậy mà lấy tốc độ mà mắt thường không thể thấy khôi phục lại.

Thân thể đó bất ngờ tung ra một đòn cực mạnh vào người của Phong trụ.

Tình huống đột phát xảy ra làm cho Phong trụ không thể ngờ được.

Một đòn đấm dễ dàng đấm thẳng vào cơ thể Phong Trụ, một sức mạnh cực lớn tấn công làm cho Phong trụ bị một đòn đấm gục.

Cả cơ thể Phong trụ bị lún sâu vào mặt đất.

“Phọt”. Một dòng máu tươi chảy ra từ cơ thể của Phong Trụ, hắn bị con quỷ đấm xuyên bụng.

Đôi mắt của Phong trụ hiện lên sự khó tin tưởng được.

“Bộp, bộp bộp”.

Đúng lúc này, một âm thanh giống như tiếng vỗ tay vang lên.

Một thân hình từ chỗ khác đi ra, vậy mà lại là một Vương Long Anh khác.

Đôi mắt của Phong trụ co rụt lại, đầu tiên là nhìn về phía con quỷ đang đấm xuyên bụng mình, lại nhìn về phía xa xa cũng đứng quỷ, trong con mắt hắn hiện lên sự hoang mang khó hiểu.

“Hahaha, ngươi bất ngờ lắm đúng không? Để ta từ bi giải thích cho nghe trước khi ngươi chết nhé”.

“Là một tên điên, nhưng ngươi lại có bản năng chiến đấu cực tốt, ta biết sau khi chiến đấu với đám phân thân của ta chắc chắn sẽ phát hiện được đám phân thân đấy đều là giả không phải bản thể thật, theo lối tư duy thông thường, ngươi sẽ nghĩ bản thân cần tìm ra chân thân đồng thời tiêu diệt nó thì mới diệt được hết đám phân thân”.

Dừng lại một chút Vương Long Anh nói tiếp.

“Với suy nghĩ đó, ngươi đã nhanh chóng suy nghĩ ra một kế hoạch, căn cứ vào đám phân thân của ta mà ngươi đối phó, ngươi phát hiện bọn này cực yếu, mà ngươi lại nhớ lại rằng, lúc ban đầu khi đánh ta, ngươi lại bị một sức mạnh lớn hơn rất nhiều tập kích, căn cứ vào sự sai lệch đó, ngươi nghĩ trong đám quỷ sẽ có một chân thân, ngươi quyết định chạy trốn, vì theo ngươi, tốc độ của đám phân thân kia khó đuổi kịp được ngươi. Và nếu muốn đuổi kịp, thì chân thân buộc phải xuất thủ đuổi theo phải không”.

“Và khi chân thân xuất thủ cản bước của ngươi, ngươi sẽ tung ra một đòn bất ngờ để đánh ta, khiến cho ta trở tay không kịp mà bị gϊếŧ phải không”.

“Nói thật, tư duy của ngươi đỉnh đấy, nhưng rất tiếc rằng thứ ngươi gϊếŧ vẫn chỉ là một phân thân mà thôi”.

Giải thích một hồi, Vương Long Anh cười khuẩy, một bộ ngươi ngu lắm, ngươi ngu lắm.

Đối diện với sự trêu tức của Vương Long Anh, Phong trụ sao có thể chịu được.

“Phọt”. Lại một cục máu bị phun ra, Phong Trụ ngất lim mà đi.

“Ơ sao lại ngất đi rồi chán chế!”. Vương Long Anh thấy này, cũng không hề ngạc nhiên mà lắc đầu.

“Mio, ra đi, không cần phải núp nữa đâu”.

Từ sau một thân cây, Takamiya Mio mang theo Pikachu bước ra.

Hai người ăn ý nhìn nhau, Vương Long Anh không hỏi sao nàng núp sau cây, nàng cũng không giải thích gì.

“Mio có thể đóng băng thời gian trên máu của cánh tay phân thân của ta sao?”.

Vương Long Anh chỉ về cánh tay đẫm máu đã được rút ra từ thân thể Phong trụ.

“Có thể, nhưng để làm gì?”. Takamiya Mio nhẹ gật đầu.

“Tôi có chuyện cần”. Vương Long Anh cười nói.

Mio gật đầu, nhanh chóng dừng năng lực của mình đóng băng thời gian lên, rồi đưa máu đến trước mặt của Vương Long Anh.

Tiếp nhận máu đóng băng, Vương Long Anh cất nó vào trong không gian, hắn có một ý nghĩ, cần có thứ này để thực hiện, nhưng giờ chưa phải lúc.

“Mio có thể chữa cho tên đó sao, nếu hắn chết thì kế hoạch của chúng ta sẽ có vấn đề xảy ra”. Vương Long Anh nói.

Takamiya Mio gật đầu, tay nhẹ vung lên.