Nhưng sau khi phân tích phần sau của cốt truyện, Lương An Sanh có thể khẳng định một điều, theo quy tắc của cốt truyện thì tình cảm mà nữ chính dành cho nam chính là sự ràng buộc-một điều không bao giờ thay đổi. Việc này có thể thấy được khi cô còn có thái độ mập mờ chưa rõ đối với những nam sinh ưu tú thổ lộ tình cảm với mình. Đương nhiên, còn có hai nguyên nhân là do nam chính quá đào hoa, không tạo được cho nữ chính đủ cảm giác an toàn khi ở bên cạnh.
Đối với việc xử lý nữ nhân bị thiếu cảm giác an toàn này, Lương An Sanh tuy không có nhiều kinh nghiệm, nhưng cũng có thể có cách, cậu chắc chắn không đến hai tháng, nữ chính chắc chắn sẽ tin tưởng cậu hơn tên nam chính kia. Hơn nữa theo phân tích của cậu, ở đoạn quan trọng trong cốt truyện này làm cho nam chính ít đất diễn lại, có thể sẽ giúp cậu có thêm giá trị nghịch tập ít nhất là 10%. Ngoài ra còn có sự tin tưởng của nữ chính, lại có sự trợ giúp của cậu thì khả năng nam nữ chính ở bên nhau sẽ vô cùng nhỏ bé.
Nữ chính chỉ thích người đàn ông đẹp trai thôi sao? Nếu so về nhan sắc thì chắc chắn cậu đẹp hơn cái tên nam chính kia nhiều, về phương diện này thì Lương An Sanh vẫn có tự tin, năm đó cậu chính là đệ nhất mỹ nhân trong giới giải trí được vô số người xem bình chọn, tuy rằng lúc đó là lấy thân phận của nữ để xuất đạo, nhưng cũng đủ để chứng minh nhan sắc của cậu không tầm thường.
Sở dĩ dùng thân phận người thân để tiếp cận nữ chính, tất nhiên là do Lương An Sanh không muốn có vấn đề về tình cảm đối với nữ, cậu không hy vọng người tiếp theo nữ chính tỏ tình sẽ là cậu, mặc dù cậu không thèm để ý sẽ có bao nhiêu người tỏ tình hay thích cậu, nhưng loại chuyện phiền phức này nếu xảy ra càng ít thì càng tốt.
Cảnh sát đã rời đi, Lương An Sanh ngồi ở trong phòng bệnh chờ Tiết Tĩnh Tuyết tỉnh lại. Hình như y tá sợ cậu ngồi đợi một mình nhàm chán nên đã đưa cho cậu một vài quyển sách gϊếŧ thời gian, lúc này trên tủ đầu giường gần Lương An Sanh còn có mấy cái bánh mì, hai hộp sữa bò, với một đống đồ ăn vặt.
Đương nhiên đãi ngộ đặc biệt này chỉ dành cho Lương An Sanh mà thôi, cậu nhận lấy sách, đối với em gái y tá cười cười, khiến cho cô y tá nhỏ ngại đến mức mặt đỏ tai hồng bỏ chạy.
Tuy rằng đời trước hình tượng ở bên ngoài của Lương An Sanh đều là hình tượng nữ thần hoàn mỹ, nhưng tiếc là có quá nhiều đôi mắt luôn nhìn chằm chằm hành động của cậu ở mọi lúc mọi nơi, nên dù trong lòng cậu có muốn trêu ghẹo hay tán tỉnh người khác thì cũng phải cố kìm nén, còn bây giờ cậu lại đang ở một thế giới khác, tuy phải làm nhiệm vụ, nhưng cũng không thể ngăn cậu muốn trêu ghẹo người ta.