Mẹ Đơn Thân Đụng Độ Thẳng Nam

Chương 17: Sống chung một nhà

Việc chồng cũ ghé nhà cô ăn cơm tối không chỉ khiến Cát Tử trở nên lo lắng mà cô cũng lo sợ. Cô và hắn chắc chắn sẽ không thể quay lại rồi, thậm chí buổi tối qua còn làm cô nghi ngờ bản thân ngày xưa vì sao có thể thích hắn.

Nhưng chồng cũ đến nhà vợ cũ ăn cơm, nói thế nào cũng khiến người nghĩ nhiều. Cô không muốn điều ấy. Vợ mới anh ta tìm đến thì sao. Hôm qua anh ta là chán nhà, chán vợ nên đến chỗ cô tố khổ, làm sao biết sắp tới anh ta không tới thường xuyên hơn.

Bông cần cha nên cô cũng không muốn vạch mặt quá mức. Cứ như bây giờ là tốt nhất, thỉnh thoảng anh ta nhớ con thì đến gặp, dẫn Bông đi chơi rồi trả lại cô.

Vì vậy khi Cát Tử đề nghị cô đồng ý. Cô biết sẽ có nhiều điều tiếng. Nhưng cô thà mang tiếng có bạn trai, tìm ba mới cho Bông, thậm chí đồn cô dễ dãi cho đàn ông vào nhà cũng được. Tốt nhất để tên chồng cũ kia đừng đến nữa.

Cát Tử là không ngờ cô dễ dàng đồng ý như vậy. Tối qua sau khi làm việc xong vẫn không ngủ được liền nói chuyện với thằng bạn đã lấy vợ, nó bày cách này. Anh nghĩ rồi nghĩ, đánh liều cả đêm dọn nhà, sáng sớm kêu bên vận chuyển chở hết về nhà mình, dù sao ba mẹ anh đi du lịch chưa về, về rồi giải thích sau. Anh đã chuẩn bị nếu cô không đồng ý sẽ dẫn cô sang nhìn cái nhà trống hoác của mình, chứng minh đã bán, cùng lắm thì đi ở tạm nhà bạn rồi mỗi ngày chạy về đây ăn cơm. Không ngờ cô đồng ý. Đừng nói phải ngủ so pha, dù là bảo anh ngủ dưới sàn cũng được.

“Ừm, anh có thể đổi chiếc so pha này thành loại rộng hơn được không?” Sau hai ngày “ở nhờ” anh bắt đầu đề nghị.

“Tùy anh, nhưng em không có tiền góp đâu đấy”

“Được, anh có, anh có.” Anh vội vàng cùng Bông lên mạng chọn mẫu, anh muốn mua loại so pha có thể trải rộng thành giường hoặc gấp gọn làm ghế.

“Bông có thích mẫu bàn học này không?”

“Dạ có, loại màu hồng này này.”

“Được, chúng ta mua màu hồng, chú còn lấy thêm đèn học cũng màu hồng luôn này, đẹp không”

Cô nhìn anh và con gái chụm đầu thì thầm thì buồn cười. Không biết là cô có bạn trai hay con gái có bạn thân nữa, ban ngày con gái đi học thì cô viết bài trong phòng, anh code ở ngoài. Nhưng tối con gái về thì chắc chắn anh sẽ cùng chơi với bé. Có đêm cô dậy thấy anh đang code khuya, nhắc mãi cũng nói: “Anh sắp xong rồi, em đi ngủ trước đi”

Không ngờ ngày nhận hàng cô hết cười nổi, anh không chỉ mua sopha còn mua bàn học, đèn học cho Bông, thêm một bàn trang điểm kiểu mới nhất cho cô và một cái thảm vừa to vừa dày để trải phòng khách màu hồng. Cô chỉ đành lên group đăng cho lại những đồ cũ trong nhà, nếu có thời gian cô cũng muốn sang lại kiếm thêm ít tiền, nhưng giờ đồ mới đã tới, đồ cũ phải đi mới có chỗ, đành cho hết. Căn nhà hai mẹ con cô ở vốn cũng rộng rãi giờ thêm một người bỗng chật chội, đã vậy còn hồng rực khắp nơi. Bông đi học về chắc vui đến lăn lộn mất.

(Còn 5 chương nữa - 1 kết thúc và 4 ngoại truyện. Sẽ tốn một ít phí nhỏ để ủng hộ tác giả. Xin cảm ơn)