Sau Khi Bắt Cá Nhiều Tay, Tôi Bị Phát Hiện Rồi!!?

Chương 19

Nội tâm Miêu Tòng Thù đang vô cùng kinh ngạc, bạn trai hiện tại vậy mà thật sự không lừa y, viên Ngũ Hành Đạo Ngọc này thật sự là một cái linh khí phòng ngự cấp thần.

Nói đi cũng phải nói lại, hóa ra lời nói của nam nhân trên giường thật sự có thể tin!

Bạn trai bây giờ quả nhiên là không giống với những tên đàn ông khác.

Ngũ Hành Đạo Ngọc hiển nhiên là ý thức được đạo kiếm ý vừa rồi trông thì thế tới rào rạt nhưng mà cũng chỉ là thử nghiệm, không phải là muốn làm tổn thương Miêu Tòng Thù thật, bởi vậy sau khi thu hồi ngũ hành âm dương mạch cục đá đen này cũng không tấn công tiếp.

Tông chủ Thái Huyền Tông: ”Xin hỏi môn phái của đạo hữu là?”

Miêu Tòng Thù: ”Ta chỉ là một tán tu không môn không phái mà thôi.”

Nghe vậy, tất cả mọi người trong chính điện đều nhìn về phía y, hiển nhiên là không tin.

Nếu thật sự chỉ là một tên tán tu nghèo hèn, vậy ngươi lấy đâu ra linh khí trâu bò như vậy?

Huống chi y giống như là không chỉ có một cái linh khí.

Võ Yếu Ly nhớ tới chiếc thuyền bạch ngọc, Cảnh Vãn Thu nhớ tới buổi sáng khi cùng Miêu Tòng Thù giằng co, lúc ấy đối phương cũng đeo một cái linh khí phòng ngự thượng phẩm.

Cảnh Vãn Thu hỏi: ”Sao tán tu lại có thể có nhiều linh khí thượng phẩm như vậy được?”

Miêu Tòng Thù: ”Đó đều là quà mà người khác tặng ta…” Y nghĩ một chút, nhưng mà thật sự không nhớ ra là đồ do vị bạn trai cũ nào tặng, vì vậy không xác định bổ sung: ”Chắc vậy.”

Ít nhất quà do bạn trai hiện tại tặng, y đều nhớ rõ.

Rốt cuộc bọn họ ở bên nhau còn chưa tới nửa năm.

Cảnh Vãn Thu nghe vậy lại hiểu lầm, hắn cảm thấy người như Miêu Tòng Thù không chỉ lòng tham không đáy, hơn nữa còn hoang da^ʍ vô sỉ.

Một bên lấy thân phận cha con nuôi cùng Từ sư đệ có mối quan hệ không rõ ràng, thái độ mập mờ không rõ, một bên lại nghe nói y cùng Động Đình long quân của Vạn Pháp Đạo Môn bên kia dây dưa không dứt, cũng không biết ‘quà tặng’ trong miệng y rốt cuộc là đưa như thế nào.

Liên hệ đến việc của y và Từ sư đệ, hẳn là cũng phải dùng đến tiền tài linh khí để mua đứt quan hệ cha con nuôi.

Đơn giản là người này không chịu nổi.

Lửa giận dâng lên trong lòng Cảnh Vãn Thu làm gương mặt hắn ửng hồng như có rặng mây đỏ bay qua, mà đôi mắt đào hoa ngập nước còn xinh đẹp thanh tú hơn so với bất kỳ nữ tu nào.

Hắn lạnh giọng mắng: ”Vô sỉ!”

Miêu Tòng Thù: ”Nhận quà là rất vô sỉ sao?”

Y thấy mặt Cảnh Vãn Thu đỏ lên xinh đẹp như muốn câu hồn người khác, lập tức hiểu ra.

“Ta nghĩ người khác tặng quà cho Vân Cẩm tiên tử hẳn là đều có mưu đồ…”

Bằng không tại sao hắn lại cảm thấy việc nhận quà là rất vô sỉ?

Rõ ràng lúc nhận quà là thời điểm vui vẻ nhất!

Cảnh Vãn Thu tức giận mắng: ”Ngươi nói bậy cái gì đó? Cấm không được gọi ta là Vân Cẩm tiên tử! Có tin ta băm nát lưỡi ngươi ra không?”

Miêu Tòng Thù: ”...”

Cha ruột của Cảnh Vãn Thu nghe đồn là cao thủ của Hợp Hoan tông, Hợp Hoan tông nửa chính nửa tà, nếu không phải là lúc đại chiến chính tà kịp thời đứng về phía chính đạo thì bây giờ có lẽ đã bị cho là ma tu rồi.

Kiểu người như vậy, chắc hẳn Hợp Hoan tông cách làm việc ít nhiều gì cũng có chút tàn nhẫn của ma tu.

Bây giờ xem ra sự tàn nhẫn của Cảnh Vãn Thu là do đây.

Cảnh Vãn Thu: ”Ngươi bị câm à? Tại sao lại im lặng rồi?”

Miêu Tòng Thù chậm chạp nói: ”Lúc ta nói chuyện thì ngươi muốn băm đầu lưỡi của ta, giờ ta không nói lời nào thì ngươi lại mắng ta, ngươi muốn ta phải làm sao đây?”

Cảnh Vãn Thu bị câu hỏi của y làm khó, tự hỏi một lúc sau nhận ra từ đầu đến cuối đều là Miêu Tòng Thù nói nhăng nói cuội.

Nếu y nói chuyện nghiêm túc thì hắn cũng không tức giận đến mức muốn rút lưỡi y.

“Được rồi.” Tông chủ Thái Huyền Tông mở miệng ngăn cản Cảnh Vãn Thu nói tiếp. “Miêu đạo hữu, mặc kệ nói như thế nào thì ngươi cũng thật sự từng nuôi lớn con ta Từ Phụ Tuyết. Ta thực sự rất biết ơn ngươi, cũng có thể dựa vào chút sức lực nhỏ bé của ta để báo đáp ngươi, nếu ngươi có yêu cầu gì thì cứ việc nói ra, ta nhất định lên núi đao xuống biển lửa!”