Sau Khi Bắt Cá Nhiều Tay, Tôi Bị Phát Hiện Rồi!!?

Chương 7

Võ Yếu Ly nhiệt tình nói với Miêu Tòng Thù: “Miêu đạo hữu mau qua đây, không phải khách sáo. Làm người đừng quá lưu luyến quá khứ, phải tích cực tiến về phía trước. Mấy sư điệt của ta đều là nam nhân tốt, không những trẻ trung lại còn vô cùng mạnh mẽ.” Cậu không quên nhấn mạnh: “Hơn nữa vẫn độc thân.”

Miêu Tòng Thù: “Cảm ơn, nhưng mà không cần đâu.” Y quay lại hỏi: ”Tiểu sư thúc của ngươi vì sao lại gia nhập Vạn Pháp Đạo Môn?”

“Đó là một chuyện tình cờ.” Võ Yếu Ly nói: ”Hai trăm năm trước, sư thúc tổ của ta đến núi Côn Luân tính số mệnh, tính ra rằng đệ tử thân truyền duy nhất của ông ở Động Đình.”

“Đến khi thời cơ chín muồi, sư thúc tổ đi đến Động Đình, chờ ở trên hồ Động Đình 108 ngày, cuối cùng cũng đợi được Động Đình long quân đến gặp. Ở trên chiếc thuyền nhỏ, bọn họ luận đạo 3 ngày 2 đêm, Động Đình long quân sau đó bái sư thúc tổ làm thầy. Sau khi về tông môn lại kiểm tra ra hắn trời sinh đã có đạo cốt, tu vi tăng lên nhanh chóng, vì vậy mà nổi danh thiên hạ.”

Miêu Tòng Thù: ”Tên thật của Động Đình long quân là gì?”

Võ Yếu Ly: ”Đăng Tê Chi.”

Người yêu cũ của Miêu Tòng Thù cũng ở hồ Động Đình, tên của người bạn trai cũ đó, là Đăng Tê Chi.

Bọn họ ở bên nhau bốn năm.

Bỗng nhiên vào một ngày nọ của bốn năm sau, Đăng Tê Chi đột nhiên nói với Miêu Tòng Thù rằng hắn ở bên Miêu Tòng Thù chỉ vì muốn tìm hiểu tình quan, từ đó chân chính hiểu ra đạo làm người.

Sau khi hắn ngộ đạo thành công đột phá cảnh giới liền nói toạc ra sự thật, tặng cho y một đống quà chia tay rồi biến mất.

Vốn dĩ bọn họ cũng được coi như chia tay trong hòa bình, kết quả Miêu Tòng Thù phát hiện đống quà chia tay ở trong không gian giới tử bất ngờ tan thành bột phấn, chỉ còn lại chiếc thuyền bạch ngọc này là vẫn mạnh mẽ tồn tại.

Không lâu sau đó, Miêu Tòng Thù bị đuổi gϊếŧ, y chỉ có thể chật vật chạy đến Côn Luân.

Sau đó y tra ra lý do bị đuổi gϊếŧ, lại là bởi vì có người đồn trên người một tán tu như y có cất giấu nhiều linh khí thượng phẩm, mà nơi phát ra tin tức, chính là Động Đình.

Đến tận đây rồi, y cũng không điều tra thêm nữa.

Ở bên ngoài, Đăng Tê Chi vô cùng nổi tiếng, mọi người phần lớn đều gọi hắn là Động Đình long quân, mà Miêu Tòng Thù cũng không biết bản thể của bạn trai cũ là rồng, chính vì vậy nên đến tận bây giờ y mới biết Động Đình long quân sinh ra đã mang đạo cốt của Vạn Pháp Đạo Môn là bạn trai cũ từng đối xử tệ bạc với y, Đăng Tê Chi.

“Đúng là đa số rồng đều là cặn bã.” Miêu Tòng Thù cảm thán: ”Nếu biết trước thì ta đã nói chia tay lâu rồi.”

Mệt y lúc đấy còn vắt hết óc để tìm lý do chia tay.

Giọng của Miêu Tòng Thù giống như đang thì thầm, Võ Yếu Ly nghe không rõ, theo bản năng hỏi lại: ”Ngươi nói gì cơ?”

“Không có gì.” Miêu Tòng Thù đứng dậy: ”Ta có việc nên đi trước đây.”

Võ Yếu Ly nói lời thấm thía: ”Nếu ngươi thay đổi suy nghĩ, muốn tìm mối mới thì có thể đến tìm ta, huynh đệ của ta giao thiệp rộng, quen biết đủ kiểu người.”

Miêu Tòng Thù kinh ngạc: ”Ngươi có phải đang âm thầm kinh doanh cái gì trái với luật của Tu chân giới không?!”

Võ Yếu Ly: ”Đấy là do ta quen biết rộng.”

Miêu Tòng Thù thở phào nhẹ nhõm, xua xua tay nói y tạm thời không có ý định này rồi đi ra ngoài.

Không bao lâu sau khi y rời đi, Đăng Tê Chi tùy tiện khoác một chiếc áo ngoài, mái tóc vẫn còn đọng nước đứng ở bờ của ao linh tuyền.

Võ Yếu Ly và các đệ tử của Vạn Pháp Đạo Môn thấy hắn thì vội vàng cúi đầu, hai tay trái phải lần lượt giơ lên, ngón trỏ của tay trái áp lên ngón giữa của bàn tay phải tạo thành thủ lễ của Vạn Pháp Đạo Môn.

“Tiểu sư thúc/ tiểu sư thúc tổ.”

Võ Yếu Ly cúi đầu, chỉ nhìn thấy đôi chân trần trắng nõn và vạt áo ngoài buông xuống vuông góc với mặt đất của Đăng Tê Chi, mặt đất dưới chân rất nhanh đã bị hơi nước làm cho ẩm ướt.

Cậu cũng không dám nhìn nhiều hơn nữa, vội vàng rũ mi mắt nhìn chằm chằm vào mặt nước cẩn thận dò hỏi: ”Tiểu sư thúc, ngài có việc gì muốn phân phó sao?”

Rất lâu sau Đăng Tê Chi mới hỏi: ”Y đi rồi sao?”

“Ai cơ?”

Đăng Tê Chi không nói chuyện, ánh mắt dán chặt vào nơi có khí tức mạnh nhất. Một lúc sau, hắn xoay người rời đi, trong chớp mắt đã biến mất ở bờ của ao linh tuyền.

Thế nên rốt cuộc là tiểu sư thúc đến đây làm gì? “Nàng”* là ai?

*do bên Trung chữ 他(anh ấy) và 她(cô ấy) đều đọc là /tā/ nên Võ Yếu Ly mới hiểu lầm như vậy.