Ôn thị là một doanh nghiệp gia đình, ban đầu kinh doanh cửa hàng truyền thống, làm ăn rất phát đạt, nổi tiếng khắp vùng. Khi bác cả tiếp quản công ty, đúng lúc gặp thời kỳ đổi mới công nghệ, ông đã nắm bắt cơ hội này, phát triển bán hàng trực tuyến.
Hiện tại, ngoài một số lĩnh vực đầu tư riêng lẻ, ngành nghề kinh doanh chính của Ôn thị được chia thành trực tuyến và truyền thống.
So với trực tuyến, cửa hàng truyền thống có thể tiếp xúc với nhiều người và việc hơn, cũng có thể nhanh chóng nắm bắt quy trình, bắt đầu từ cấp cơ sở, sau này khi Ôn Nguyên Thất tiếp quản công ty sẽ dễ dàng thu phục lòng người hơn, đồng thời còn có rất nhiều lợi ích vô hình khác.
Mặc dù bác cả không nói rõ, nhưng ông đã suy nghĩ rất chu đáo cho Ôn Nguyên Thất, thật lòng muốn cậu tiếp quản công ty.
Sau khi nhận ra điều này, Ôn Nguyên Thất như muốn phát điên, cảm giác như thần chết đang vẫy gọi mình.
Cậu không muốn từ bỏ, cứ bám lấy bác cả, nói đến khô cả miệng, nhưng bác cả vẫn kiên quyết, nhìn cậu bằng ánh mắt yêu thương và tin tưởng, cho rằng cậu là con trai của em trai mình, nhất định sẽ làm rất tốt.
Ôn Nguyên Thất chết lặng.
Bác cả ơi, cháu biết hổ phụ sinh hổ tử, nhưng mộ tổ nhà họ Ôn không thể lúc nào cũng bốc khói xanh được!
Hơn nữa, bác không cân nhắc đến cảm nhận của con trai mình sao, thật sự không cần thảo luận lại với anh ấy một chút sao!!
Bác cả làm việc rất hiệu quả, gọi điện thoại cho thư ký, trực tiếp nhét chức vụ cửa hàng trưởng cho cậu, đồng thời cắt đứt mọi đường lui của cậu.
Sự đã rồi, Ôn Nguyên Thất chỉ có thể chấp nhận số phận.
Cậu nghĩ đến đau cả đầu, mới nảy ra một ý tưởng.
Rất không đáng tin cậy, so với những các trận thương chiến đỉnh cao trên phim truyền hình, nó giống như đang chơi đất sét orz.
Bản thân cậu cũng không thể nào chịu đựng nổi, chỉ có thể tự an ủi bản thân, bị điện giật đến gãy tay gãy chân, liệt mặt chảy nước miếng cũng không sao, chỉ cần còn sống là được.
Một giờ sáng, Ôn Nguyên Thất lén lút ra khỏi nhà, tiến hành trận thương chiến đầu tiên trong đời mình.
. . .
Ôn Nguyên Thất bận rộn rất lâu, lại lo lắng đến mức cả đêm không ngủ, sáng dậy đầu óc choáng váng, bước đi như bay, não bộ cũng không thể hoạt động, gắng gượng đến cửa hàng để điểm danh.
Nhân viên biết có cửa hàng trưởng mới, đã đứng ở cửa, xếp hàng chào đón cậu.
Ôn Nguyên Thất dừng bước, ánh mắt lướt qua ba gương mặt trẻ trung.