Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh

Chương 46

Chương 46
CHƯƠNG 46

Một khúc nhạc du dương, quán cà phê lâm vào trầm mặc ngắn ngủi.

Sau 12 giờánh mặt trời theo thời gian trôi qua chậm rãi đổ xuống, lưu lại vết lốm đốm trên bàn, tựa như quan hệ lúc này của hai người.

Không có tiếng âm nhạc trong phòng, không khí ngưng trệ tới cực điểm.

Lạc Khâu Bạch hít một hơi, từ trong túi lấy ra mấy tờ tiền đặt ở trên bàn chậm rãi mở miệng, “Những gì nên nói tôi cũng đãnói xong, Lương Thần, tôi không muốn làm cho Kỳ Phong có hiểu lầm gì, cho nên về sau trừ bỏ quan hệcông việc bên ngoài, tôi sẽ không một mình gặp mặt anh nữa.”

Mạnh Lương Thần phục hồi lại tinh thần, khóe miệng gợi lên một tia chua xót, ánh mắt dịu dàng thắm thiết trào ra tịch liêu, “Ngay cả làm bạn bè cũng không thể? Khâu Bạch, cứ cho là emvới anh không phải người yêu, ít nhất cũng là tri kỷ, anhbiết về em cũng như em biết về anh, chúng ta ở chung nhiều năm như vậy cũng không phải là giả.”

Lạc Khâu Bạch lắc lắc đầu, mím thật chặt khóe miệng nói, “Tôi chưa bao giờ tin sau khi chia tay còn có thể làm bạn bè, người có thể nói ra lời như thế chỉ chứng minh anh căn bản không quan tâm đoạn tình cảm này, ích kỷ một chút, tôi tuyệt đối làm không được khi nhìn người mình thích cùng một chỗ với người khác, còn có thể cười chúc phúc, cho nên tôi cũng không có thể làm bạn bè với anh, bất luận chuyện gì làm Kỳ Phong không vui tôi cũng sẽ không làm.”

Nói xong lời này, hắn cười lễ phép với Mạnh Lương Thần, xoay người bước đi.

“Các người căn bản không thích hợp.”

Lạc Khâu Bạch dừng bước, hắn có chút buồn rầu cười cười, quay đầu nói, “Lương Thần, nể tình tôi đã từng sùng bái anh nhiều năm như vậy, có thể đừng dùng khẩu khí này phá hư ấn tượng tốt tôi dành cho anh không? Tình cảm này như cũng như nước uống, ấm lạnh tự biết, anh không phải anh ta làm sao biết chúng tôi có thích hợp hay không?”

“Anhkhông phải anh ta, nhưng anh hiểu em.”

Ánh mắt Mạnh Lương Thần trở nên sắc bén, nhìn chằm chằm vào Lạc Khâu Bạch chậm rãi mở miệng, “Mỗi một câu của em đều không ly khai Kỳ Phong, yêu hèn mọn như vậy em không mệt mỏi sao?”

“Tôi biết anh muốn nói cái gì, anh cố ý chửi bới phá hỏngtình cảm của tôi dành cho Kỳ Phong, anh có biết bộ dáng hiện tại của mình ra sao không?”

“Nhắc tới Kỳ Phong, em ngay cả linh hồn cũng đều ném đi, luôn mồm nói em không thể để cho y hiểu lầm, em không thể để cho y không vui, yêu để ý cẩn thận như vậy, cùng em năm đócó gì khác.”

Lạc Khâu Bạch trầm xuống, hắn cười lạnh một tiếng, “Anh đã cũng biết tôi năm đó có bao nhiêu hèn mọn, còn có thể theo lý thường phải hưởng thụ như vậy, hiện tại không có tư cách nói như thế!”

Ánh mắt Mạnh Lương Thần thâm trầm, “Đúng, năm đó là anh sai, cho nên anh bởi vì biết mình có bao nhiêu quá đáng mới muốn khuyên em đừng giẫm lên vết xe đổ đó.”

“Em một khi thích ai bất kể phải trả giá như thế nào cũngcó thể hạ thấp giá trị bản thân, nhưng em có nghĩ cùng một chỗ với y sẽ phải trả giá thế nào không?”

Lạc Khâu Bạch nở nụ cười, “Chúng tôi đã kết hôn, cho dù có trả giá đau đớn thế nào cũng sẽ không thảm hại như năm đó anh đã gây ra cho tôi.”

Mạnh Lương Thần lắc lắc đầu, vẻ mặt chắc chắn nhìn hắn, “Em sai rồi, đúng là bởi vì các người đã kết hôn, em mới có thể đau đớn hơn so với chúng ta năm đó.”

“Tình yêu là chuyện của hai người, nhưng hôn nhân là chuyện của hai gia đình. Kỳ gia là loại gia đình này, chỉ cần động một ngón tay đã có thể nghiền nát em, gia tộc, danh dự, hậu đại, chênh lệch dòng dõi… Những việc đó sẽ làm em suy sụp, em sẽ không hạnh phúc. Kỳ Phong hiện tại yêu em, quan hệ hôn nhân không ngang hàng, chẳng khác nào một cái cây không có rễ, chờ tới khi nào chất dinh dưỡng bị hiện thực hút khô rồi, tình yêu cũng chỉ là chút cành khô nát vụnmà thôi”

Những lời này giống như nguyền rủa làmsắc mặt Lạc Khâu Bạch triệt để lạnh xuống dưới, cơn sốt nhẹ của hắn còn chưa bớt, lúc này buồn nôn càng thêm lợi hại.

Hắn nhìn chằm chằm Mạnh Lương Thần, thậm chí đã đoán được ánh mắt thương hại của hắn ta, chậm rãi nở nụ cười, đồng tử trong suốt không còn chút độ ấm, chỉ còn lại trào phúng.

“Ân, cho nên? Anh nói nhiều như vậy rốt cuộc muốn nói cái gì?”

“Lực chọn của em so với lựa chọn của chúng ta năm đó hậu quả sẽ thê thảm hơn, vì cái gì không quay đầu lại? Anh sẽ không gây áp lực cho em, chúng ta chỉ cần trở lại như trước là tốt rồi, lúc trước anh thiếu em nhiều như vậy, em chỉ cần nguyện ý trở về bên anh, anh có thể cho em hạnh phúc,anh vì em mà thần hồn điên đảo, em ở trên người của anh có thể đánh anh chửi anh, trả thù như vậy không tốt sao?”

Lạc Khâu Bạch lại nở nụ cười, ung dung gật gật đầu, “Ra vẻ… Không tồi.”

Mắt của Mạnh Lương Thần sáng rực lên vài phần, nhịn không được đưa tay đi sờ mặt của hắn, liền nhìn Lạc Khâu Bạch lui một bước nói, “Vậy kết hôn đi, chỉ cần anh dám kết hôn với tôi, nói cho mọi người biết quan hệ của chúng ta, tôi sẽ trở về, thế nào?”

Mạnh Lương Thần lập tức cứng lại, nửa ngày không nói chuyện, do dự nháy mắt, Lạc Khâu Bạch cười nhẹ một tiếng, ánh mắt sáng quắc, “Nhìn đi, đây là điểm khác biệt giữa anh và Kỳ Phong.”

“Nếu không phải tôi ngăn đón, Kỳ Phong hận không thể nói cho mọi người quan hệ của chúng tôi, mặc kệ gia đình của y như thế nào, ít nhất y dám kết hôn với tôi, mà anh thì sao? Anh luôn miệng nói nếu tôi chọn y nhất định sẽ ngã thảm hại hơn, nhưng anh ngay cả việc thừa nhận sự tồn tại của tôi cũng không dám, loại quan hệ này nếu như có thể hạnh phúc chắc thành quỷ rồi. Kỳ gia có tiền cũng không có quan hệ gì với tôi, cho dù có người cản trở, tôi vẫn kiên trì, bởi vì y cho tôi tin tưởng, mà không phải giống như anh, không có hành động gì chỉ nói phét mà thôi.”

“Mạnh Lương Thần, anh thật thâm độc, mặt ngoài có thể tiếp tục làm thiên vương ảnh đế, sau lưng gặp Tô Thanh Lưu, hiện nguyên hình, tiếp tục đóng vai xa lạ với tôi? Chuyện ngu xuẩn như thế làm một lần đã ghê tởm cả đời.”

Sắc mặt Mạnh Lương Thần thoáng chốc trắng bệch, lời của Lạc Khâu Bạch giống như con dao đâm vào tim hắn ta, so với việc nghe hắn nói đã cùng người khác kết hôn càng đau đớn hơn.

“Khâu Bạch, em đang trốn tránh vấn đề, chúng ta nhất thời không thể công khai quan hệ, ít nhất anh có thể dùng quan hệ ngang hàng quan tâm em, chiếu cố em, mà sẽ không giống Kỳ Phong dùng thân phận đè nặng em, em ở trước mặt y vĩnh viễn kém hơn một bậc, yêu như vậy thật hèn mọn.”

Lạc Khâu Bạch nhíu lông mày, “Ai bảo anhlà tôi thấp kém hơn y?”

Vừa dứt lời, di động đặt ở trên bàn đột nhiên vang lên, ánh mắt hai người đột nhiên dừng lại, đồng thời thấy được trên màn ảnh cái tên —— Kỳ Phong.

Mạnh Lương Thần trầm xuống con ngươi, gắt gao nắm chặt ly cà phê, ánh mắt Lạc Khâu Bạch lóe ra một chút, trút được gánh nặng, cân nhắc một chút nghe điện thoại, dù sao hắn hiện tại cũng ở trong phòng, không có người ở bên cạnh nghe lén.

“Em ở đâu.”

Thanh âm trầm thấp cứng rắn truyền đến, Lạc Khâu Bạch gãi gãi tóc, “A, ở bên ngoài quay phim, anh làm gì?”

“Em hỏi nhiều như vậy để làm gì?” Kỳ Phong cổ quái trầm mặc một chút, tiếp tức giận mở miệng.

Y đè thấp mũ trên đầu ở trong nhà thuốc chọn lựa, một bên chọn một bên thầm mắng, “Đây là nhà thuốc gì, thuốc trị cảm mạo chỉ có mấy thứ như vậy, vừa thấy là biết không có nề nếp gì cả.”

Y lầu bầu bị Lạc Khâu Bạch nghe thấy được, nhịn không được nở nụ cười một tiếng, “Anh mua thuốc cho em sao?”

“Đừng tự mình đa tình.” Kỳ Phong không mặn không nhạt cãi lại, rõ ràng đều đem tất cả thuốc cảm mạo bỏ vào trong giỏ, “Anh chỉ sợ cái người ngu ngốc ngày hôm qua bị X quá độ, có chút đồng tình thôi.”

“A…” Lạc Khâu Bạch tiếp tục cười, “Anh ở trong nhà thuốc, thuận đường mua hai hộp bαo ©αo sυ đi.”

“…” Bên kia không nói, nửa ngày sau mới đột nhiên truyền đến một tiếng quát lớn, “Đã kết hôn mua thứ đó làm gì?”

Những lời này nâng lên, Mạnh Lương Thần ngồi đối diện một câu cũng không bỏ sót, sắc mặt cứng ngắc.

Hắn ta cũng không biết một người nam nhân đối với bạn đời cùng giới tính, trước công chúng cũng dám nói ra không chút che dấu nào, thậm chí người này là Kỳ Phong.

“Em phát sốt, mua cái này còn không bình thường sao? Anh không nguyện ý thì thôi, dù sao em có bị bệnhhay không với anh cũng không có quan hệ gì.”

“…” Bên kia lại không nói, qua nửa ngày mới nóng nảy thấp giọng nói, “Vì cái gì còn có vị hoa quả? Hình xoắn ốc là cái gì, em toàn nghĩ đến mấy thứ loạn thất bát tao.”

Lạc Khâu Bạch híp mắt nở nụ cười, nghe được Kỳ Phong bên kia chọn lựa, hắn nói, “Kỳ Phong, buổi tối hôm nay em sẽ về khách sạn sớm một chút.”

Kỳ Phong không nói, tựa hồ như bị lấy lòng, khóe miệng cong lên một chút, đưa tay nhìn đồng hồ, trầm mặc nửa ngày, mới “Ân” một tiếng, nửa ngày sau lại bổ sung một câu, “Anh hôm nay trên mạng tìm được phương pháp massage, chuyên môn trị liệu chứng đau đầu, em còn không sớm trở về, ai nguyện ý làm cho em.”

Nói xong y cho Lạc Khâu Bạch thời gian phản ứng, lập tức cúp điện thoại.

Thẳng đến khi ống nghe truyền đến thanh âm đô đô, Mạnh Lương Thần mới hồi phục tinh thần lại, nhìn Lạc Khâu Bạch tươi cười sáng ngời, ánh mắt tối đen lại.

Lúc này đã không cần Lạc Khâu Bạch nói thêm cái gì, sự thật đã cho hắn ta một cái bạt tai vang dội.

Mỗi một câu nói của Kỳ Phong đều lãnh ngạnh khó có thể câu thông, nhưng ý tứ lại minh bạch, một người cảm mạo phát sốt, sẽ không cự tuyệt bất cứ yêu cầu của bạn, thậm chí còn tăng giá trị con người, vì bạn đau đầu nhức óc sẽ cam tâm tình nguyện học massage… Làm sao có thể chỉ là vui đùa một chút, làm sao có thể ngông nghênh kiêu ngạo.

Hắn ta biết mình thua, thua triệt để .

Nhìn sắc mặt lụn bại của hắn ta, Lạc Khâu Bạch cảm thấy như vậy đã đủ , hắn đem di động nhét vào túi đứng lên, “Không còn sớm nữa, tôi đã đáp ứng Kỳ Phong về sớm rồi, nếu như không có gì quan trọng chúng ta đừng gặp mặt nữa.”

Nói xong hắn xoay người đẩy ra cửa phòng.

Mạnh Lương Thần ngồi ở trên ghế thật lâu nói không nên lời, qua nửa ngày như đột nhiên nghĩ tới điều gì, đuổi theo.

Hắn ta chặn Lạc Khâu Bạch lại dưới hàng cây trước quán cà phê, nhịn không được ôm hắn, “Nếu, anh nói là nếu, nếu như không có Kỳ Phong, em có thể cho anh thêm một cơ hội không?”

Ánh mắt của hắn ta nóng rực, cơ hồ muốn làm bỏng Lạc Khâu Bạch, như muốn dốc hết khả năng muốn nhớ lại khoảnh khắc này, loại cảm giác này làm hắn ta giống như trở về năm đó Tô Thanh Lưu rời đi, khi đó hắn ta lựa chọn buông tha, vì cái gì lúc này lại lựa chọn kiên trì?

Lạc Khâu Bạch đẩy hắn ta ra, bảo trì một khoảng cách, dị thường kiên quyết nói, “Sẽ không, mặc kệ có Kỳ Phong hay không cũng sẽ không.”

“Tôi sẽ không làm một người bị động đứng một chỗ, hạnh phúc phải dựa vào chính mình tranh thủ, vĩnh viễn không có người ở tại một chỗ chờ anh, năm đó khi anh đi, tôi mới hoàn toàn hiểu được đạo lý này, cho nên… Tái kiến.”

Nói xong lời này, hắn xoay người đi trước.

Lúc này đây, Mạnh Lương Thần không đuổi theo nữa, hắn ta chỉ biết Lạc Khâu Bạch có một tấm lòng mềm mại, lại quên hắn là một con người quật cường khi quyết định cũng sẽ không quay đầu lại.

Hắn ta biết mình có lẽ đã vĩnh viễn mất đi Lạc Khâu Bạch, con người đã thật lòng thật dạ yêu thương hắn ta, hiện giờ lại quyết liệt xoay người mà đi.

Trên thế giới chỉ có thời gian cùng người si tình, thiên kim (thời giờ quý giá) không đổi, nhưng hắn ta đã không còn cơ hội vãn hồi nữa.

*****

Một tháng quay ngoại cảnh chấm dứt, 《 Tà dương ca 》rốt cục đã kết thúc quay.

Lạc Khâu Bạch cùng Kỳ Phong không cần mỗi ngày che che giấu giấuở trường quay làm “Công việc bí mật”, hai người đều thở phào một hơi, “Khải hoàn quay về”, tâm tình của Kỳ Phong có chút đắc ý, cùng Lạc Khâu Bạch rời đi khách sạn, y quang minh chính đại xuất hiện tại sân bay, nhưng lại làm bộ như vô tình gặp được Lạc Khâu Bạch còn chào hỏi vài người quen.

“Lạc tiên sinh cũng tới nơi này? Thật tình cờ.”

Người nào đó mặt không đổi sắc nói dối, làm hại Lạc Khâu Bạch thiếu chút nữa đem nước trái cây trong miệng phun ra, gần đây hắn rất thích ăn thức ăn chua ngọt, uống nước chanh là một trong số đó.

“Ha hả… Đúng vậy, không nghĩ tới có thể ở sân bay gặp Kỳ tiên sinh.”

Bên cạnh Mạnh Lương Thần sắc mặt đông lạnh, ánh mắt của Diệp Thừa đầy hứng thú đổi tới đổi lui trên người”Vô tình gặp được”này, Sâm Xuyên tiếu a a chào hỏi, “Kỳ tiên sinh cũng tới Thanh Nguyên ? Sao lúc trước tôi không thấy nhỉ.”

Kỳ Phong gật gật đầu, “Côn Luân muốn chọn nơi phong cảnh đẹp khai phá đất, cho nên tôi đến đi dạo.”

Sâm Xuyên ha ha mỉm cười, “Vậy phong cảnh nàycậu hài lòng không?”

Ánh mắt của Kỳ Phong chuyển lên người Lạc Khâu Bạch, mặt không đổi sắc gật gật đầu, “Nước quá nhiều, rất tốt.”

“Khụ khụ… Khụ khụ!” Lạc Khâu Bạch lần này là thật sự sặc, lỗ tai giấu dưới mũ lưỡi trai cũng đỏ.

Thao… Đại điểu quái sao lại không biết xấu hổ như thế!

“Lạc tiên sinh, chẳng lẽ đối với’Phong cảnh’Thanh Nguyên không hài lòng?”

Kỳ Phong tà mi liếc hắn một cái, Lạc Khâu Bạch cười cười, ‘Như thế nào lại vậy, vừa lòng vô cùng, thực tủy tri vị, cả đời cũng không quên.”

Mạnh Lương Thần nghe không nổi nữa, xách hành lý đi sang một bên, Kỳ Phong vừa lòng “Ân” một tiếng, đeo lên kính râm, mặt không đổi sắc ngồi xuống một bên, lưu lại một mặt không lời gì để nói, cười với Sâm Xuyên, liên tiếp gật đầu nói, “Không sai không sai, đích thật là phong cảnh bên này tuyệt đẹp, địa linh nhân kiệt, phong thuỷ bảo địa (người giỏi đất thiêng, phong thủy trù phú) a!”

Trở lại S thị, 《 Tà dương ca 》 tiến vào giai đoạn hậu kỳ chế tác và tuyên truyền.

Không cần mỗi ngày đi sớm về khuya đuổi kịp tiến độ quay phim, cường độ công tác của Lạc Khâu Bạch cũng giảm bớt rất nhiều, Trịnh Hoài Giang nhìn hắn mỗi ngày an nhàn, liền sắp xếp cho hắn vài phim truyền hình.

Hôm nay, Lạc Khâu Bạch tham gia casting xong, lười biếng cuộn tròn ở phía sau xe ngủ.

Trịnh Hoài Giang vừa lái xe vừa quay đầu lại thấy hắn ngủ ngon, nhịn không được mở miệng, “Tôi thật hoài nghi cậu là lợn chết đầu thai, như thế nào từ Thanh Nguyên trở về liền biến thành bộ dáng nửa chết nửa sống này, đã một tháng rồi, chẳng lẽ cảm mạo còn chưa khỏi?”

Lạc Khâu Bạch ngáp một cái, “Tôi cũng không biết a, đã qua thời gian dài như vậy, vẫn luôn phát sốt nhẹ, nói là cảm mạo đi, tôi cũng không xì nước mũi hay ho khan cái gì, hơn nữa đi bệnh viện kiểm tra cũng không có bệnh gì, bác sĩ sụp hố (lừa đảo) kia nói với tôi một câu “Cậu tinh thần hậm hực dẫn đến thần kinh nóng sốt mất thăng bằng, lão tử mất thăng bằngcái tổ tông.”

Nói xong hắn trở mình, nằm ngửa, xoa bụng, một bộ lười biếng phơi nắng.

Trịnh Hoài Giang nhíu mày, “Vẫn là cả người không có sức lực?”

Lạc Khâu Bạch “Ân” một tiếng, khoát tay áo, “Yên tâm đi, không có gì đâu, phỏng chừng là quá mệt mỏi, phỏng chừng nghỉ ngơi vài ngày thì tốt rồi.”

“Bộ dạng cậu như vậy, Kỳ Phong cũng mặc kệ?” Trịnh Hoài Giang vừa nói, một bên đưa đồ ăn đã chuẩn bị sẵn cho hắn.

Lạc Khâu Bạch bận việc cho tới trưa rất đói bụng, mở ra cà men, vừa ăn vừa cười nói, “Y quản như vậy không nhiều sao? Lúc trước thiếu chút nữa phá tan bệnh viện, sau lại mua một đống thực phẩm bảo vệ sức khoẻ bảo tôi ăn, tôi hiện tại nhớ tới hương vị dầu cá kia đều buồn nôn.”

Nói xong hắn gắp miếng thịt cá bỏ vào miệng, kết quả còn chưa nuốt xuống, dạ dày liền nghiêng trời nghiêng đất, nhịn không được nôn khan vài cái, suýt nữa là ói ra hết xe của Trịnh Hoài Giang.

Trịnh Hoài Giang la lên, dừng lại xe, gắt gao cau mày nói, “Tuy rằng công tác vội, cậu cũng phải chăm sóc tốt cho thân thể, tôi cũng không muốn mang theo tàn binh bại tướng chạy đâu, còn ra thể diện gì của Trịnh Hoài Giang nữa.”

Lạc Khâu Bạch phất phất tay, cười hì hì nói, “Không có việc gì, anh đừng khẩn trương, nhìn anh keo kiệt thế, tôi thật nôn ra trong xe anh.”

Nói xong hắn từ trong túi lấy ra mấy viên thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiêu hóa nhét vào miệng, “Tôi hiện tại đã ăn mấy thứ ngọt này, ăn chua cũng không tệ lắm, anh muốn vài miếng không?”

Trịnh Hoài Giang trừng hắn, “Đibác sĩ khám chưa? Nói như thế nào?”

“Còn có thể nói như thế nào.” Lạc Khâu Bạch cười cười, “Trước kia thức đêm quay, không ăn cơm đúng giờ bị đau dạ dày, lúc này mới biến thành như vậy, bác sĩ đưa cho tôi mấy viên thuốc đau dạ dày, tôi uống mấy lần cũng không muốn ăn gì.”

“Như thế nào, Diêm vương gia anh đau lòng tiểu nhân a? Vậy cho tôi làm việc ít thôi, cũng đỡ tôi phải mệt chết, cơm chưa ăn đã bị anh mắng.”

“Đừng cợt nhả đi.” Trịnh Hoài Giang lật lật sổ trong tay nói, “Chiều hôm nay với buổi tối cậu tạm thời nghỉ đi, bất quá sáng mai tôi sẽ đón cậu chụp quảng cáo công ích.”

Lạc Khâu Bạch sửng sốt, “Chờ một chút, không phải nói lát nữa phải về công ty họp sao? Như thế nào đột nhiên hủy bỏ.”

Trịnh Hoài Giang hừ hừ hai tiếng, cười như không cười nói, “Có người không cho cậu đi, tôi cũng không có biện pháp.”

Đang lúc Lạc Khâu Bạch nghi hoặc, điện thoại của hắn đột nhiên vang lên, vừa thấy dãy số là Kỳ Phong.

“Em hiện tại đang ở đâu? Sau nửa giờ nữa, anh đón em.”

Lạc Khâu Bạch há to miệng, Trịnh Hoài Giang nhún vai hiểu được, người chiếm dụng thời gian là Kỳ Phong.

“Anh muốn dẫn em đi đâu? Như thế nào đột ngột như vậy, em buổi chiều còn có…”

“Hủy đi.” Câu nói kế tiếp không đợi hắn nói xong, đã bị Kỳ Phong cắt lời, “Chuyện gì cũng quan trọng bằng thân thể em.”

Lời này vừa ra, Lạc Khâu Bạch theo bản năng gãi gãi tóc, ách… Như vậy a.

Khóe miệng của hắn vô ý thức gợi lên, lỗ tai không khống chế có chút đỏ lên, nháy mắt thiểm mù Trịnh Hoài Giang bên cạnh.

Vốn Lạc Khâu Bạch cho rằng Kỳ Phong muốn dẫn hắn đi khám bác sĩ, dọc theo đường đi nhịn không được nói với y”Khám bao nhiêu lần cũng không cần thiết đâu”, nhưng Kỳ Phong căn bản không đáp, trầm mặc lái xe, chờ xe về hậu viện nhà cũ Kỳ gia, Lạc Khâu Bạch mới ý thức, “Không phải nói khám bệnh sao? Như thế nào đột nhiên tới nơi này, sớm biết rằng muốn tới nhìn lão gia, em đã mang theo chút lễ vật, tay không như vậy cũng quá khó coi đi…”

Kỳ Phong liếc mắt một cái, vẫn không nói lời nào, chính là lôi kéo tay hắn ra khỏi xe.

Trước nghe nói lão gia sinh bệnh, Lạc Khâu Bạch liền hỏi ông bị sao, có nghiêm trọng không, nhưng Kỳ Phong một mực không đáp, lúc ấy hắn đi nơi khác quay phim không đến thăm lão gia đã thực thất lễ, hiện giờ đến, thấy thế nào đều không thể nào nói nổi.

Trong lòng lo lắng, quản gia cười tiến lên đón, vừa nhìn thấy Lạc Khâu Bạch đi theo bên cạnh, biểu tình dừng một chút hỏi tiếp, “Thiếu gia, Lạc tiên sinh, các người tới ”

“Là tới vấn an lão gia sao? Kia thật không khéo, lão gia hôm nay đi bệnh viện kiểm tra, thiếu gia ngài hiện tại tới bệnh viện chắc không kịp rồi.”

Kỳ Phong đang chờ lúc lão gia không ở nhà, “Ân” một tiếng, cũng không phản ứng, lập tức vào trong phòng.

“Thiếu gia ngài cuối cùng đã trở lại, lão gia sẽ cao hứng lắm, hai người là người một nhà sao có thể oán hận nhau, trở về là tốt rồi. Ngài lần này nhận sai với lão gia, mới mang Lạc…”

Câu nói kế tiếp của quản gia bị ánh mắt lạnh như băng của Kỳ Phong ngăn ở trong cổ họng, Lạc Khâu Bạch không hiểu ra sao, không rõ Kỳ Phong cùng lão gia rốt cuộc xảy ra chuyện gì, quan hệ gì tới hắn, lúc này Kỳ Phong hừ lạnh một tiếng, mặt không đổi sắc nói, “Quản gia, ngài bao nhiêu tuổi rồi, nói nhiều hơn với trước kia, có cần tôi nói với phòng tài vụ, cho ông về nhà nghỉ ngơi một chút?”

Lời này vừa nói ra không khác nào muốn khai trừ người khác, quản gia sắc mặt biến đổi, không dám nói thêm cái gì.

Lạc Khâu Bạch liếc nhìn biểu tình Kỳ Phong, cũng hiểu được tính tình người này rất thối, người nào cũng không chịu được cái miệng của y, phỏng chừng lúc này mình còn nghi hoặc, sẽ không nhận được đáp án, nên không nói gì thêm.

Hai người lập tức đi trên lầu, vừa lúc ở chỗ ngoặt đυ.ng phải Tôn đạo trưởng.

Trong tay của ông ta cầm một quyển sách cổ, nhìn thấy Kỳ Phong sửng sốt một chút, vừa kêu một tiếng “Thiếu gia”, ánh mắt lại đảo sang Lạc Khâu Bạch.

Ôngnhìn hắn nhìn một hồi lâu, ánh mắt kinh ngạc nhíu nhíu, có chút không dám tin mở to hai mắt, ánh mắt nở rộ.

Lạc Khâu Bạch bị ông nhìn chăm chú có chút sợ hãi, xấu hổ cười gượng, “Cái kia… Tôn đạo trưởng, đã lâu không gặp .”

Tôn đạo trưởng cười sờ sờ râu mép, làm tư thế mời, “Thiếu gia cùng Lạc tiên sinh phỏng chừng là đặc biệt tìm bần đạo đi? Vào trong đi.”

Trong thư phòng chất đầy đủ loại văn sử sách cổ, trong không khí bay mùi lư hương, khói lượn lờ, trên tường là hình bát quái, hết thảy đồ vật đều có vẻ hư ảo.

Lạc Khâu Bạch không có tin vào mấy chuyện mê tín này, nhưng nhìn bộ dáng nghiêm túc của Kỳ Phong, lại không nói gì đem cổ tay của mình rút về.

Lúc này Tôn đạo trưởng xem mạch cho hắn, vuốt râu mép, nhíu mày hỏi, “Lạc tiên sinh, lần cuối ngài cùng thiếu gia sinh hoạt vợ chồng là vào lúc nào?”

“…” Lạc Khâu Bạch bị vấn đề này lôi đến, nửa ngày không nói một câu.

Lão đạo sĩ lỗ mũi trâu này vì cái gì mỗi lần nhìn thấy hắn đều hỏi cái này loại vấn đề này? Chuyện phòng the của người khác, có quan hệ gì với ông?

Nhìn hắn không trả lời, bên cạnh Kỳ Phong mím môi nói, “Đại khái một tháng trước, lúc chúng tôi đi Thanh Nguyên.”

“…”Biểu tình của Lạc Khâu Bạch càng thêm đau đầu.

Đại điểu quái, này cũng không phải lúc nghiên cứu khoa học, nói chuyện có cần nghiêm túc như vậy không!

Tôn đạo trưởng gật đầu, vuốt râu mép trầm ngâm trong chốc lát nhìn chằm chằm Lạc Khâu Bạch hỏi, “Lạc tiên sinh, từ lần sinh hoạt vợ chồng trước đến hiện tại, ngài có cảm giác gì không thoải mái?”

Mặt Lạc Khâu Bạch nghẹn đỏ bừng, hắn thật sự chịu không nổi quẫn bách, lắp bắp nói, “Sốt nhẹ, choáng váng đầu, buồn nôn, còn thường xuyên cảm thấy trong bụng lăn qua lộn lại, như có cái gì thay đổi.”

Tôn đạo trưởng tươi cười càng rõ ràng, “Kia nhìn thấy thiếu gia có xúc độngmuốn sinh hoạt vợ chồng không?”

Lạc Khâu Bạch cảm thấy đầu óc của mình đều bị lão đạo sĩ này đập mạnh, nhưng nhìn ánh mắt vô cùng đứng đắn của lão nhân gia lại ngại ngùng nói dối, khụ một tiếng, như có như không “Ân” một tiếng.

Khóe miệng của Kỳ Phong ngay lúc đó cũng gợi lên độ cung rất rõ ràng, bình thường y rất ít khi cười với Tôn đạo trưởng.

Thu hồi cánh tay, ánh mắt của Tôn đạo trưởng kinh hỉ đến khó có thể che dấu, ông cười vỗ vỗ bả vai Lạc Khâu Bạch nói, “Lạc tiên sinh không cần khẩn trương, cậu chỉ là khí huyết không lưu thông mà thôi, không có bệnh gì đâu, là thiếu gia quá khẩn trương .”

“Chỗ này của tôi có một phương thuốc, cậu bảo nhà bếp sắc lên, kêu bọn họ cho cậu uống thuốc tráng dương lót dạ là được.”

Lạc Khâu Bạch đưa cho Kỳ Phong một cái, biểu tình “Anh xem, tôi nói tà môn ma đạo không thể tin, anh nhìn đi, bệnh gì cũng không nhìn ra”.

Hắn vốn liền không nguyện ý cùng lão nhân tìm hiểu chuyện củangười khác ở chung, lúc này kêu hắn lấy thuốc, hận không thể sớm một chút rời đi địa phương quỷ quái này, cầm thuốc nhanh như chớp chạy xuống .

Cửa phòng răng rắc một tiếng đóng lại, Kỳ Phong nhìn theo thân ảnh của Lạc Khâu Bạch biến mất, lập tức quay đầu.

Lúc này, Tôn đạo trưởng đứng lên hành lễ với y, vuốt râu mép vô cùng phấn chấn nói, “Chúc mừng thiếu gia, phù dung câu đã hình thành chìa khoá chi khế, về sau Lạc tiên sinh cả đời sẽkhông ly khai ngài, mà quái bệnh của thiếu gia phỏng chừng sẽ khỏi nhanh thôi. Bần đạo không nghĩ tới khi sinh thời còn có thể xảy chuyện hiếm lạ như trong sách cổ này, thật sự là… Kích động không lời nào có thể diễn tả được.”

Kỳ Phong nhếch khóe miệng, có vẻ tâm tình rất tốt, thực hiển nhiên y đoán được một đêm kia ở Thanh Nguyên có tác dụng.

Bất quá nghĩ đến Lạc Khâu Bạch gần đây thân thể không yên ổn, nhịn không được nhíu mày nói, “Chìa khóa chi khế sau khi kết thành đối với thân thể phù dung câu có tổn hại gì không?”

Đạo trưởng lắc đầu, “Sẽ không, cái này khẳng định sẽ không.”

“Thiếu gia ngài không cần canh chừng chuyện phong nguyệt này quá mức, thời cổ tinh thông âm dương song tu có thể kéo dài tuổi thọ, đây là đối với song phương đều có chỗ tốt, nếu là người thường sẽ cho rằng lô đỉnh sẽ dương dương hư ảo, nhưng danh khí sẽ không, danh khí sở dĩ quý báu hiếm thấy, chính là bởi vì toàn thân đều quý báu, một khi cùng nhục thược thành chi khế, thân thể càng ngày càng tốt, âm khí sung túc, cũng vừa lúc giải quái bệnh của thiếu gia ngài.”

“Nhưng Khâu Bạch vô duyên vô cớ sẽ phát sốt buồn nôn?”

Tôn đạo trưởng sờ sờ râu mép, trầm ngâm trong chốc lát mới chậm rãi mở miệng, “Bần đạo dù sao cũng là lần đầu tiên hiểu biết việc này, cũng không hoàn toàn hiểu hết, nhưng có thể khẳng định, danh khí khi tìm được nhục thược trong một thời gian sẽ xuất hiện du͙© vọиɠ tăng vọt, một khi tìm được nhục thược, cả đời cũng sẽ không có lại lần thứ hai, hơn nữa sau khi chìa khoá chi khế hình thành, thể chất của danh khí sẽ thay đổi, cho nên Lạc tiên sinh khó chịu phỏng chừng là bởi vì vào giai đoạn này, không cần lo lắng.”

“Cái gì gọi là thể chất thay đổi? Sẽ biến thành cái dạng gì?” Kỳ Phong nhăn lại lông mày.

Tôn đạo trưởng dừng một chút, bất đắc dĩ nhún vai, “Cái này bần đạo thật sự không biết, bởi vì chưa từng gặp qua ví dụ thực tế, bất quá sách cổ có ghi lại, phàm là người có danh khí, kinh thược thành khế, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch toàn bộ sẽ tái sinh, đểnhục thược điều chỉnh đến mức thích hợp nhất trong thân thể phong nguyệt, thậm chí sẽ có nhiều con, bất quá cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa trước kia đều là nữ tử mới có, cụ thể bần đạo cũng không rõ ràng lắm, chỉ có thể do thiếu gia phát hiện.”

Kỳ Phong nhíu mày, không nói chuyện.

Tổng cảm thấy lờilão đạo sĩ lỗ mũi trâu này nói ra vô cùng kì diệu, rốt cuộc đáng tin hay không?

Lời của editor: Triệu chứng này chắc sắp có thai rồi!