Song Tinh Thần Thể Duy Nhất Trên Toàn Tinh Tế

Chương 38

Đợi đến khi Cart nửa ngồi nửa quỳ ổn định cơ thể, anh ta mới ngẩng đầu nhìn về phía Minh Khương, chỉ là khi tầm mắt chạm đến Minh Khương thì đồng tử của anh ta đột nhiên co lại.

Bởi vì không biết từ lúc nào, Minh Khương đã đứng trước mặt anh ta cách một mét, cúi mắt nhìn anh ta đang nửa ngồi nửa quỳ trên mặt đất.

Ánh mắt đó lạnh như nhiệt độ của một hành tinh nổi tiếng lạnh giá trong đế quốc Lotus.

Khi nhìn vào, cảm thấy Minh Khương không phải đang nhìn một người, mà là một vật chết.

Cart định thần lại, không còn hạn chết năng lực của mình nữa, tản hết tinh thần lực trong cơ thể ra.

Tinh thần thể Giao Lang nhảy vọt lên, lao thẳng về phía Minh Khương tấn công, đồng thời, nắm đấm của Cart cũng xuất hiện trước mặt Minh Khương.

Ban đầu anh ta định đấm vào mặt Minh Khương nhưng khi nắm đấm sắp đến trước mặt Minh Khương, trong lòng anh ta đột nhiên có một động tác, muốn chuyển sang vai Minh Khương.

Chỉ là trên mặt đất đột nhiên phun ra bốn năm dây leo thô to quấn lấy tay anh ta khiến anh ta không thể cử động.

Cart nở một nụ cười kỳ lạ: "Cậu sẽ không nghĩ rằng cùng một hành động có thể khống chế tôi lần thứ hai sao?"

Không biết từ lúc nào, Giao Lang đã thay đổi mục tiêu, lao về phía những dây leo trên cổ tay Cart, móng vuốt sắc nhọn mang theo tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ.

"Hệ thực vật chỉ có một số khả năng khống chế, nếu không có khả năng tấn công thì dù cậu có khống chế... Oái!"

Lời của Cart đột nhiên biến mất, anh ta không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên đầu gối mềm nhũn quỳ xuống đất.

Khi Cart quỳ xuống, Minh Khương đã thay đổi hướng, cách xa Cart nên cậu cũng không nhận được sự quỳ lạy này của anh ta.

Giao Lang vốn hung dữ dần dần biến mất trên võ đài, Cart cúi đầu như đang quỳ ngồi giữa võ đài, trông giống như đã ngất đi.

Trạm Cao vốn nhàn nhã ngồi một bên xem kịch, nhìn thấy Cart ra tay không chút kiêng nể, ông ta còn thấy đối phương có chút quá đáng.

Hệ thực vật giỏi an ủi, tương đối thì khả năng chiến đấu tấn công cũng thấp hơn. Ban đầu ông ta còn tò mò không biết tại sao học sinh hệ hỗ trợ đẹp trai này lại đồng ý lời mời đấu tay đôi của Cart.

Nhưng khi Cart đột nhiên ngã quỵ xuống, Trạm Cao như bị đánh trúng yếu hại đột nhiên nhảy dựng lên, chống một tay lên mép võ đài nhảy lên.

Cảm nhận được nhịp tim bình thường của Cart, Trạm Cao mới thở phào nhẹ nhõm.

"Tôi thắng rồi ch?." Minh Khương bình thản hỏi Trạm Cao.

"Đúng vậy." Mặc dù Minh Khương không để tinh thần thể đè lên vị trí chí mạng nhưng mặc cho Cart bây giờ không có ý thức, bất kể Minh Khương làm gì anh ta cũng không phản kháng được.

"Vậy thì tốt, làm phiền giảng viên thông báo kết quả thi đấu cho anh ta." Minh Khương nói xong câu này thì quay người định rời đi.

Cậu cúi mắt nhìn mũi chân, vô số dây leo rải rác trên võ đài đều đã được cậu thu hồi lại.

Giống như tưởng tượng, không ngoài dự đoán, trận đấu thách đấu này giành chiến thắng rất dễ dàng.

Khi Minh Khương bước ra khỏi võ đài, cậu thở ra một hơi.

Lòng bàn tay buông thõng bên hông rất ngứa, vì tinh thần lực vừa rồi quá mức hoạt động, khiến cho tinh thần thể thứ hai bị đè nén từ lâu trong cơ thể không cam lòng muốn giãy giụa trói buộc thoát ra ngoài.

May mà tinh thần thể hệ thực vật của cậu vừa khéo có thể khắc chế anh ta.

Minh Khương nhắm mắt lại dùng sức, những dây leo trở về cơ thể lặng lẽ quấn lấy sinh vật kỳ lạ kia, đè ép mọi hành động của đối phương trở về.

Sự bồn chồn trong lòng từ từ lắng xuống, Minh Khương đá viên đá bên đường, ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Roth.

Roth nhìn Minh Khương đi vào chưa đến mười phút đã đi ra, lắp bắp mãi, cuối cùng mới nói ra được một câu hoàn chỉnh.