"Thì ra cô giáo Đàm đã kết hôn rồi sao?"
Người đàn ông nhìn bàn tay đeo nhẫn của cô, cười như không cười nói.
Nhà hàng cao cấp có khu vực riêng dành cho khách Vip, giữa mỗi bàn đều có cây xanh để ngăn cách tầm mắt của những người khác, hình thành một không gian đóng kín. Người đàn ông ngồi đối diện nhìn thẳng vào cô, đôi mắt đen thẳm sâu không lường được, khoé môi lạnh lùng nhẹ nhàng nhếch lên, khiến cho Đàm Nhược Yên cảm thấy vô cùng áp lực.
Người phụ nữ cúi đầu, nắm chặt cái thìa trong tay, không ngừng đảo qua đảo lại ly nước ngọt, cố gắng lấy lại sự bình tĩnh cho bản thân.
Một tháng trước là lần đầu tiên cô nhìn thấy người đàn ông này. Mới đầu cô chỉ xem hắn như một vị phụ huynh học sinh bình thường. Cho dù bề ngoài cực kỳ xuất chúng của hắn đã mang đến cho cô ấn tượng sâu sắc, nhưng sau vài lần trùng hợp hoặc cố ý gặp gỡ đối phương, Đàm Nhược Yên bắt đầu nhận ra có gì đó không đúng.
Làm gì có phụ huynh nào lại năm lần bảy lượt mời giáo viên đi ăn cơm đây? Cô không thể không nghĩ nhiều về mục đích của hắn, cho nên hôm nay Đàm Nhược Yên cố tình đeo nhẫn cưới lên.
Ngón áp út mảnh khảnh bị một chiếc nhẫn bạc tinh xảo khoá lại, thể hiện người phụ nữ này là hoa đã có chủ. Mái tóc dài óng ả của cô xoã trên vai, khuôn mặt trắng nõn bởi vì nội tâm rối loạn mà càng có vẻ yếu đuối dễ bắt nạt.
Lăng Vũ Triệt uống một ngụm rượu vang đỏ, cười thích thú nhìn dáng vẻ bồn chồn của cô. Trông hắn lúc này chẳng khác nào một con dã thú đang nhìn ngắm con mồi, ánh mắt tham lam theo dõi từng chuyển động của cô, chuẩn bị tìm một cơ hội để lao tới cắn ngay lên cái cổ yếu ớt đó.
Đàm Nhược Yên không biết sự nguy hiểm của người đàn ông này, cô còn vọng tưởng muốn dùng thân phận phụ nữ đã kết hôn để khiến hắn lùi bước, nhưng kết quả lại không dễ dàng như cô nghĩ.
Lăng Vũ Triệt giống như nhìn thấu tất cả suy tính của cô, người đàn ông này mang đến cho Đàm Nhược Yên một loại cảm giác cực kỳ áp lực. Thậm chí khi nhìn vào mắt hắn cô còn không thể gợi lên một chút suy nghĩ phản kháng nào, chỉ dám run lẩy bẩy trước ánh mắt săn mồi của đối phương.
"Đúng vậy, tôi đã kết hôn rồi."
Đàm Nhược Yên nắm chặt tay dưới gầm bàn, cố lấy hết dũng khí nói.
Lăng Vũ Triệt vẫn chỉ cười không đáp lại, hắn vẫy tay gọi người phục vụ đến đây thêm đồ ăn.
"Cô Đàm chảy nhiều mồ hôi như vậy, chắc là nóng lắm. Nhà hàng này có một món kem dung nham hương vị rất ngon, Vy Vy rất thích ăn, cô Đàm cũng nếm thử xem."
Hắn khép thực đơn lại, tiếp tục gọi thêm hai món tráng miệng khác cho cô, thái độ cường ngạnh không cho phép cô cự tuyệt. Đàm Nhược Yên thấy hắn vẫn là trước sau như một, đối xử với cô nhẹ nhàng tinh tế như trước, dường như chẳng mấy bận tâm đến lời thú nhận trước đó của cô, khiến người phụ nữ không khỏi nhụt chí.
Hắn không quan tâm sự thật là cô đã kết hôn sao?