Xuyên Nhanh: Quy Tắc Ứng Xử Của Ánh Trăng Sáng

Chương 26

Đoàn xe màu đen bay nhanh mà đi, Quý Dã tay cầm chiếc bình giữ nhiệt do Lục Chi Hoài chuẩn bị, chậm rì rì trở lại căn cứ.

Liên tục mấy ngày, mảnh ánh sáng trắng kia luôn hiện lên trong đầu anh, nhưng sau ánh sáng lại bị sương mù bao phủ, nhìn không rõ, khiến cho mấy ngày nay Quý Dã có chút mất tập trung.

“Quý tiến sĩ không nghĩ đến việc hoàn thiện công nghệ sinh học, chẳng lẽ anh chỉ muốn giới hạn ở việc chế tạo cánh tay hay nội tạng thôi sao?”

Đèn đuốc sáng trưng trong phòng khách tòa nhà thực nghiệm, đôi tay người vừa nói giao nhau, ngồi ở trên sô pha, trong tay bưng ly trà, với vẻ mặt điềm tĩnh.

Mấy năm qua đi, bộ trưởng Ôn Hiến ngày càng leo cao, thành công xử lý căn cứ một tay, tiến thêm một bước, mỗi chiêu đều tràn đầy khí thế của cấp trên, có thể đè bẹp người đối diện bên bàn đàm phán bất cứ lúc nào.

Quý Dã cầm bình giữ ấm, một bên nghe lời hắn nói, cố gắng không phân tâm, nghe xong lắc lắc đầu, kiên định ý nghĩ của mình: “Xin lỗi, nhưng làm không được.”

Ôn Hiến nhướng mày: “Cái gì?”

Quý Dã giải thích: “Ngài chẳng lẽ không phải muốn muốn tạo ra con người nhân tạo thứ hai sao, làm không được.”

Nhiều năm như vậy, sức mạnh hủy diệt của Lục Chi Hoài ai cũng thấy rõ, nhưng vũ khí hình người như vậy đã vượt khỏi tầm kiểm soát , khiến cấp trên vô cùng bức xúc.

Một nhóm quan chức cấp cao do Ôn Hiến đứng đầu nóng lòng muốn khởi động lại dự án con người nhân tạo và tạo ra một con người nhân tạo mới để hạn chế sự phát triển của con quái vật Lục Chi Hoài này.

Nhưng biết rõ mà nói, cái kế hoạch này không thể tách rời khỏi Quý Dã. Quý Dã thật sự đã có một cái gì đó trong đầu của mình rồi.

Nghĩ như vậy, cho dù bị Quý Dã cự tuyệt hắn, Ôn Hiến cũng không bực bội.

Hắn cũng không muốn cùng Quý Dã xé rách mặt, cười một chút, ôn tồn thương lượng: “Quý tiến sĩ, đừng vội, anh nghe tôi nói.”

“Tôi biết nhân tạo hiện tại khống chế anh ở trong tay, chẳng sợ mạt thế đến, anh cũng không cần sợ hãi cái gì, nhưng sự vô tuyệt đối, người cũng giống nhau.”

Tiếng nói của Ôn Hiến nghe rất dịu dàng hiền hậu, hắn nhìn Quý Dã, cố gắng thuyết phục.

“Ngươi cho rằng, thân là một thế hệ người nhân tạo, 001 chẳng lẽ không có lỗ hỏng sao, công năng đều hoàn mỹ, anh lại không thể chế tạo vũ khí tốt hơn hắn sao, Quý tiến sĩ, anh nghiên cứu công nghệ sinh học lâu như vậy, so với ai khác đều rõ ràng hơn, không phải như vậy sao.”

“Tiến sĩ, ngươi là một người có lý tưởng cao thượng, tôi không phải tưởng bức bách gì ngài.” Ôn Hiến cười hòa ái, hắn nuốt nước miếng, tiếp tục nói:

“Tôi chỉ hy vọng ngài vì bản thân suy xét một chút, ngài nghĩ thử đi, nếu có một ngày hắn mất khống chế, không nghe ngài nữa, hoặc là chúng ta tính toán sai, hắn hỏng mất thì sao?”

“Tiến sĩ, nếu vậy thì ngài sẽ hai bàn tay trắng đó.”

Trước giả định gần như ác ý này, Quý Dã từ từ cầm chiếc bình giữ nhiệt đặt xuống.

Không thể không nói, nếu là Quý tiến sĩ ban đầu, cao ngạo, đa nghi, dã tâm bành trướng, thì nhất định sẽ động tâm với điều kiện này.

Nhưng Quý Dã thì không, anh chỉ là một nô ɭệ tư bản bình thường, không tham vọng và dễ hài lòng.

Anh lắc đầu, không muốn nói nhiều, chỉ là nói thật cho đối phương biết: “Phục chế không ra, Ôn bộ trưởng, Lục Chi Hoài chỉ có một.”

Anh nói chậm rãi mà chắc nịch, dù sao thì, hắn tạm thời còn không có ý định hủy diệt thế giới.

Bây giờ vẻ mặt của Ôn Hiến có chút khó coi.

Bị Quý Dã hết lần này đến lần khác từ chối, trong lòng hắn khó chịu nhưng không nói ra, chỉ cười khó hiểu nhìn Quý Dã: “Thật sao? Vậy tôi đây sẽ đợi.”

Hắn đứng dậy rời đi, không nói thêm cái gì, nhưng Quý Dã cũng nhanh chóng hiểu ý hắn.

Mười bảy ngày sau, căn cứ ở thành phố C truyền đến tin tức, Lục Chi Hoài dùng thực lực của mình che chở quân đội ở thành phố C rút lui, ngăn chặn dị chủng trôi nổi dưới biển sâu, không có dị chủng nào sống sót, hắn ngã xuống vào tình trạng hôn mê.

Viện nghiên cứu thành phố C không có dữ liệu liên quan đến người nhân tạo nên chỉ có thể tiến hành các thử nghiệm cơ bản, rất nhanh đã gửi báo cáo thử nghiệm cho Quý Dã.

Quý Dã cầm báo cáo, ngồi một mình rất lâu mà không nói gì.

Báo cáo cho thấy mọi chỉ số của Lục Chi Hoài đều bình thường, nhưng trái tim hắn đã bị phá hoại như thể số phận không buông tha cho hắn vậy.