Chiến Thần

Chương 16: Gặp Lily

“Đường Vũ, em dùng cách tính học được ở bài trước, giải bức tường lửa này.”.

Đường Vũ lập tức kích hoạt màn hình thao tác của mình, mười ngón tay trắng nõn thon dài nhẹ nhàng nhảy múa trên màn hình.

Cùng lúc này, trên màn hình hiển thị của những học sinh khác liên mạng với cậu đều có thể thấy được từng chỉ lệnh mà cậu nhập vào.

Tốc độ không tính là đặc biệt nhanh, trình tự cũng không phải vô cùng hoàn mỹ, nhưng các bạn học lại không thể không bội phục học sinh kém này.

Không, đã không thể coi cậu là học sinh kém nữa, tuy vẫn còn kém rất xa so với người ưu tú như Phùng Dương, nhưng cũng có thể xem là hạng trung đẳng, phải biết rằng, khởi điểm của cậu thấp thảm thế nào, đó là thứ mà mọi người đều tận mắt thấy.

Đường Vũ viết trình tự xong thì trình cho giáo viên, giáo viên vừa lòng gật đầu, đánh giá rằng: “Đúng quy củ, không xuất sắc cũng không sai lầm, có thể.”

Đối với trình độ hiện tại, Đường Vũ đương nhiên không thỏa mãn, nhưng vạn sự khởi đầu nan.

Lúc này Đường Vũ mới được xem là chân chính tiếp xúc với hệ thống giả thuyết của thế giới này, khác với thế giới trước của cậu, cậu cần phải thay đổi đường lối tư duy.

Lúc này, cậu mới phát hiện, khổ sở học tập vào học kỳ một đã mang đến rất nhiều ích lợi cho cậu.

Trừ một vài thứ chẳng dùng đến lại vô nghĩa trong lịch sử liên bang, phần lớn cơ bản khác cậu đều thuộc lòng như cháo, hiện tại có phải học lại cũng không còn phí sức như tưởng tượng nữa.

Mà học thuộc lòng trên trăm triệu chữ đó, khiến cậu cảm thấy đầu óc mình lại dễ thông hơn không ít, không chỉ có lực ghi nhớ mạnh hơn, mà đường tư duy cũng càng thêm nhạy bén.

Đường Vũ vẫn giữ vững tần suất đến sân huấn luyện, nội dung thì không có gì khác.

Trước giờ cậu toàn sử dụng những trình tự mà cậu nắm chắc, hiện tại lại bắt đầu nghiên cứu tư duy học tập mới.

Cậu có một giả thiết lớn gan, có thể nào dung hợp trình tự của hai thế giới này không?

Cậu rất hiếu kỳ, nếu có thể dung hợp, kết quả sinh ra là trình tự càng thêm trôi chảy? Hay càng thêm phức tạp? Nếu là cái sau, vậy cũng không có ý nghĩa tiếp tục nghiên cứu nữa…

Nhưng cho đến lúc này, cậu vẫn chưa dung hợp thành công một trình tự, dường như mơ hồ có một loại quy tắc, khiến hai trình tự này không cách nào kết hợp, giống như nam châm cùng cực, càng tiếp cận, càng bài xích.

Khi Đường Vũ ra khỏi sân huấn luyện, đúng lúc chạm mặt Carlos đang đợi cậu bên ngoài.

Mấy người bạn đã mò rõ quy luật sinh hoạt của Đường Vũ từ lâu, hôm này đi đâu có thể túm được người, họ đều cực kỳ rõ ràng, đặc biệt là Carlos của khoa tình báo.

“Sao vậy, Carlos?” Đường Vũ chào hỏi Carlos, sau đó mở tư liệu của mình, bắt đầu học tập.

Đã quen thấy Đường Vũ tranh thủ học mọi lúc mọi nơi, Carlos cũng không để ý.

“Ài, cho cậu cái này.” Carlos nói.

{!dcof84kyhd517395zy|={([email protected] Lightraito44 @&(11=*fe189970nn}`ot(.19.*xh/!

Đường Vũ ngẩng đầu, phát hiện trong tay đối phương không biết đã có thêm một bức thư từ lúc nào.

Thư bằng giấy nha…

Thấy Đường Vũ không biết sao lại xuất thần, Carlos nhét thư vào tay Đường Vũ, nói: “Đánh cược với trình độ chuyên nghiệp của tôi, đây là thư tình trong truyền thuyết.”

“Phụt! Cậu đừng chọc tôi.” Đường Vũ căn bản không tin mấy lời cậu ta.

“Không tin cậu mở ra xem thử đi! Thua thì cậu phải giúp tôi nghe ngóng một chuyện.”

Đường Vũ ngẫm lại, không thể không cầm bút thư đó, vô thức nhìn con dấu trên phong thư, tiếp theo lại rút bức thư bên trong ra.

“Ha ha ha ha, tôi đã nói mà!” Carlos cười hả hê, “Quả thật là tin mới oanh động cả trường! Có người bày tỏ với Đường Vũ, ha ha ha ha!”

Đường Vũ đen mặt, gấp bức thư lại bỏ vào phong bì, đưa cho Carlos: “Lấy ở chỗ nào thì trả lại chỗ đó.”

“Nè, có người theo đuổi cậu còn không mau trả lời đi? Phải biết là không phải mỗi cô gái đều có can đảm bày tỏ với người đứng cuối toàn trường đâu.”

“Chú ý cách chọn từ của cậu, đã từng thôi, học viên tình báo dự khuyết.”

“Phải, phải, từng là.” Carlos vẫn không nín cười được, “Tôi đoán nếu cho Lông Cừu biết, cậu sẽ xong đời.”

“Cậu dám nhiều chuyện nói với cậu ta?!” Đường Vũ uy hϊếp.

Nếu thật sự bị Phùng Dương biết, bất kể do ai bày tỏ, tiểu kiêu ngạo kia sẽ không phân trắng đen chỉ trích cậu tùy tiện quan hệ bên ngoài, tiếp theo phê phán cậu không dùng hết toàn bộ tinh lực lên việc học tập.

“Quy tắc cũ, trình tự người máy bảo mẫu, một tháng.” Muốn Carlos đây giữ bí mật cũng phải trả giá.

“Hai tháng, trả thư về.”

“Đừng không nể tình như thế chứ, cái này là thư giấy đó, rất trịnh trọng!”

“Tôi…”

.55wo!(/9631svjivi!&[email protected] Light-Raito44 @21alnm.+45ne12jqdw32[*23

Bên cạnh có người đi ngang qua, Đường Vũ không tiện nói nhiều, dùng ánh mắt uy hϊếp Carlos đưa thư về, thấy đối phương thỏa hiệp, cậu thấp giọng nói: “Cảnh cáo cậu, đã đủ lắm rồi, đừng tạo thêm nan đề cho tôi nữa.”

Người vừa đi ngang qua hai người, nghe Đường Vũ nói câu này, bất chợt quay người lại.

Carlos còn không sợ chết tiếp tục nói: “Cuối cùng cũng có người thưởng thức cậu không phải là chuyện tốt sao, để tôi nhìn xem, nhìn cái gương mặt này, nhìn cái vòng eo nhỏ này, nhìn cái mông này… không nhìn kỹ không phát hiện, cậu thật sự dễ coi hơn nửa năm trước rồi! Thì ra lúc còn ốm thật sự là xấu muốn chết.”

“Tôi cảm ơn cậu nha.” Cuối cùng, dưới sự khuyên can của Carlos, Đường Vũ cảm thấy trả thư về thì quá không nể mặt con gái người ta, mới không thể không nhận. “Miệng rộng không được phép rêu rao khắp nơi, để tôi nghĩ xem nên cự tuyệt cô ấy thế nào.”

“Còn cự tuyệt…”

Hai người ôm vai bá cổ càng đi càng xa.

Người đứng sau lưng hai người trước đó, cứ luôn nhìn chằm chằm bóng lưng Đường Vũ nghiền ngẫm, rất lâu sau, khóe môi lộ ra một nụ cười.

“Nói thật đi, cậu có thích con gái không.” Carlos trêu chọc Đường Vũ.

Đường Vũ suy nghĩ, Lily có tính không?

Cái đó cũng không phải là thích, chỉ là cảm thấy rất đáng yêu, tùy tiện, nhưng cũng thiện lương.

Thấy Đường Vũ không tiếp lời, Carlos đột nhiên ôm vai mình, giả bộ sợ hãi: “Lẽ nào cậu thích con trai?”

Đường Vũ trợn trắng mắt, “Cho dù thích con trai, cũng sẽ không thích ‘nam – bà – tám’ ghiền hóng chuyện như cậu.” Hai người ồn ào chia ra về phòng ngủ.

“Đường Vũ, cách tính mà lần trước tôi nói với cậu, cậu đã hiểu chưa.” Phùng Dương thấy Đường Vũ về, bắt đầu kiểm tra “bài tập”.

“Cái đó quá phức tạp, có thể gia hạn cho tôi thêm mấy ngày không.”

“Còn phức tạp!?” Lông cừu của Phùng Dương sắp bị Đường Vũ chọc tức dựng thẳng, “Cái đó chỉ mới là cấp nhập môn, cậu dám nói với tôi là phức tạp?”

Đường Vũ lộ vẻ bất đắc dĩ, đối với loại thiên tài như Phùng Dương, chỉ là cấp nhập môn, nhưng đối với cậu, tuyệt đối có thể nói là khiêu chiến.

Độ khó đó, quả thật là bắt lão trạch nam chỉ biết tiếng Trung dịch tác phẩm tiếng Đức thành tiếng Hy Lạp, độ khó không nghĩ cũng biết.

“Không phải cậu làm rất tốt ở trung tâm soạn trình tự trên mạng sao? Rốt cuộc cậu viết cái gì ở đó! Cái cơ bản như vậy cũng không biết!”

34?`237279ua78ziqn!#22%~|([email protected] Lightraito44 @sdue1/?xzxzbcag39nd*598393eb

Đường Vũ lau mồ hôi, “Cũng may trình tự khách hàng yêu cầu tôi đều biết…” Sao cậu dám nói với Phùng Dương, cậu dùng một cách tính hoàn toàn khác để soạn trình tự chứ.

Trừ lần đầu tiên, vụ mua bán đầu tiên khi khai trương trung tâm soạn trình tự, cậu nóng đầu không suy nghĩ rõ ràng đã bán trình tự đi, thì sau đó mỗi cái cậu đều hoàn toàn bảo mật, cho dù bị người phá giải, cuối cùng cũng chỉ có thể xem được một ký tự Y, chữ cái mở đầu của tên cậu, chẳng qua người bên cạnh tuyệt đối không hiểu.

Nếu có người còn muốn phá giải ký hiệu đó, trình tự sẽ tự động hủy.

Cho nên cậu cũng không mấy lo lắng có người đến tìm cậu gây phiền phức.

Cậu không muốn bị liên bang phát hiện khác thường, lỡ bị tóm đi nghiên cứu thì sao đây!

Vì để Phùng Dương tiết kiệm chút nước miếng, Đường Vũ cố gắng nỗ lực nghiên cứu đề suy nghĩ mà đối phương cho mình.

Đột nhiên, cậu nhận được tin tức của Lily.

__ Mau đến giúp tôi, sân huấn luyện.

Nhất thời Đường Vũ còn chưa kịp phản ứng, sân huấn luyện? Sân huấn luyện của khu nào?

Đợi khi cậu ý thức được có thể đối phương nói sân huấn luyện của học viện Kenton, đầu liền “ầm” một tiếng, lập tức thoát khỏi mạng, không kịp thay đồng phục, khoác áo lên mang dép lê chạy khỏi cửa, ngay cả Phùng Dương gọi với theo cũng không nghe thấy.

Lily gọi cậu giúp đỡ, thì chỉ có một chuyện.

Tốn giá cao thuê một chiếc xe tốc độ ánh sáng, không kịp đau lòng, chỉ cảm thấy thế giới trước mắt vặn vẹo, cậu đã đến nơi.

Tìm được sân huấn luyện của Lily, chỉ thấy trong sân có một cơ giáp đang đứng bất động, có loại không khí làm người ta nghẹt thở, chính là hiện tượng tinh thần lực dị thường.

Còn chưa kịp quan sát nhiều hơn, Đường Vũ vội vàng vào phòng thao tác, bên trong có một người đang hoảng loạn không ngừng gõ lên màn hình thao tác.

Đường Vũ hít sâu một cái, bước đến bàn thao tác, đồng thời trấn định bản thân, vẫn còn kịp.

Cậu lấy màn hình thao tác khỏi tay người đang rối loạn kia, bình tĩnh nói: “Giao cho tôi.”

Tiếp đó ngón tay dùng một tốc độ nhanh đến mức không thể tin lướt qua bàn phím, trên màn hình hiển thị lập tức tràn đầy những trình tự phức tạp.

()`)rp,)76xgts..29le[[email protected] Lightraito @wg67dlkezs10ve127?#599744

Lúc này không phải là lúc che giấu, bảo đảm Lily không bị thương tổn mới là quan trọng nhất.

Trình tự viên bên cạnh nhìn người đột nhiên xông vào, thong dong phá giải từng trình tự, không ngừng điều chỉnh kiểm tra với tinh thần lực dao động của người điều khiển bị vây trong cơ giáp, lộ ra vẻ nghẹn họng trân trối.

Người này… là ai?

Hai phút sau, Đường Vũ cuối cùng cũng dừng lại, chẳng kịp mặc lại đồng phục bị ném sang một bên, chỉ tùy tiện khoác lên vai, mỉm cười xấu xa: “Ồ Lily, cuối cùng cũng gặp mặt rồi.”

Cậu hiếu kỳ Lily Clermont đã rất lâu, nhưng khổ cái vẫn không có cơ hội gặp mặt, lần này là đối phương chủ động tìm sự giúp đỡ, sao cậu có thể bỏ lỡ cơ hội này chứ.

“Cái tên tự cho là đúng.” Trong khoang điều khiển truyền đến giọng nữ cực kỳ dễ nghe: “Chúng ta đã gặp nhau bao nhiêu lần rồi, hơn nữa cậu cũng không phải lần đầu gặp tôi!”

Nụ cười cứng lại bên khóe miệng, cậu còn có chút ấn tượng với giọng nói này.

Trong khoang điều khiển, cô gái tóc vàng mặc trang phục điều khiển nhảy ra, khi ra khỏi phòng thay đồ, đã đổi sang một chiếc đầm công chúa, cô gái tóc vàng mắt xanh, có mấy phần tương tự như trên mạng, nhưng càng thêm đáng yêu.

Lily lộ ra nụ cười cực kỳ ngọt ngào, nói với Đường Vũ đang ngẩn ngơ: “Nhận ra chưa?”

“Là cậu?!” Là cô gái cậu từng cứu ở Hạn Hải?

Vậy “Ian” trong miệng cô chẳng phải chính là…

Trời ạ! Lúc đó cậu còn nói những lời kia, gì mà “Ian đáng chết”… thật muốn quay lại quá khứ gϊếŧ chết bản thân!

Lily cao ngạo ngẩng đầu, vóc dáng không cao, nhưng khí thế mười phần, nói: “Nếu không cậu thật sự cho rằng bán cho tôi chút đồ trên mạng, thì có thể đổi được một phong thư tiến cử sao?”

“A…” Qua một lúc lâu, Đường Vũ mới thở ra một cái, thần sắc cực kỳ bất đắc dĩ: “Thật đúng là bị cậu lừa.”

“Là tự cậu ngốc, mới không nghĩ ra!”

Đã giải trừ nguy cơ, Lily cũng không tiếp tục đùa với Đường Vũ nữa, kể lại cho Đường Vũ nghe tình huống lần này.