Nương nhìn vẻ mặt ta, còn cười an ủi: “Nương không sao đâu, chờ tối cha con về, nương sẽ nói với ông ấy, đến lúc đó cuộc sống của chúng ta sẽ tốt hơn.”
Ta gật gật đầu, cố gượng cười, hy vọng nương không phải lo lắng cho ta nữa.
Nhưng còn chưa chờ đến buổi tối cha trở về, đại phu nhân đã mang theo mấy gã sai vặt xông vào phòng, phía sau bà ta còn có một đại phu, ta cùng nương nháy mắt hiểu ra, đại phu nhân đã biết chuyện.
Mấy gã sai vặt lập tức nhào tới, đ/á/nh nương cùng ta hôn mê bất tỉnh.
Đến khi tỉnh lại, ta phát hiện mình bị trói, miệng bịt kín, bên cạnh còn có hai lão bà tử bên người đại phu nhân đè ta xuống, trước mặt ta là một cánh cửa, xuyên qua khe cửa ta thấy nương đang nằm trên giường.
Lúc này phòng của nương đóng chặt cửa, ta chưa kịp hiểu gì đã thấy cha ta mang theo vài hạ nhân vọt vào viện, phía sau là đại phu nhân.
Cha ta hùng hổ đá văng cửa phòng nương, sau đó ta nghe thấy tiếng cha rống lên, rồi mấy gã sai vặt kéo từ trong phòng ra một nam một nữ quần áo xộc xệch.
Nữ nhân kia chính là nương ta, còn nam nhân là một gia đinh trong phủ, khóe miệng nương còn rỉ máu, đang giãy giụa muốn nói chuyện nhưng không biết vì sao lại không nói ra được thành lời, chỉ có thể liều mạng khua tay múa chân rồi chỉ chỉ vào bụng.
Gia đinh kia liền mở miệng xin tha: “Lão gia tha mạng, là nàng ta câu dẫn nô tài, nô tài nhất thời hồ đồ, nhất thời hồ đồ…”
Cha ta mặc kệ nương đang khua tay múa chân, hung hăng đạp nương ta một cước, nương khóc thét lên, ngã nhào xuống đất không đứng dậy nổi. Đại phu nhân bên cạnh đứng bên cạnh nở nụ cười.
Trong nháy mắt ta đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, giãy giụa muốn thoát ra nhưng hai lão bà tử bên người đại phu nhân đè nặng, ta không thể nhúc nhích.
Ta nghe cha ta giận dữ nói: “Đ/á/nh ch*t đôi gian phu d(â)m phụ này cho ta!”
Mấy gia đinh trong phủ lập tức cầm gậy gộc hung ác tiến lên, chỉ thấy gậy cứ thế hạ xuống, nương ta ngã trong vũng m(á)u, hai tay gắt gao ôm bụng, sau đó dùng hết sức lực ngẩng đầu lên nhìn bốn phía như đang tìm kiếm ai.
Ta đã rơi lệ đầy mặt, tầm mắt mơ hồ, ta biết nương đang tìm ta, cố gắng giãy giụa nức nở, muốn vùng ra nhưng không thoát được khỏi hai lão bà tử.
Ta tuyệt vọng, chỉ có thể trơ mắt nhìn nương từ từ gục đầu xuống, lịm đi.
Giờ phút này, ta cảm thấy sống không bằng ch*t.
Ta nhìn chằm chằm cha ta cùng đại phu nhân, trong lòng âm thầm hạ lời thề, ta sẽ đấu với bọn họ đến ch*t.