"Tiểu Hạ ca của ngươi, không nói những cái khác, riêng tướng mạo đã hơn người, kẻ khác đứng cạnh hắn đều giống như gà trụi lông, tiểu Cửu ca nhi kia cũng là người xuất chúng. Chỉ mong sau khi hắn thành thân, sẽ tốt hơn trước kia, đừng làm mấy trò không đứng đắn nữa, phu phu cùng nhau sống tốt mới là lẽ phải."
Bây giờ xem ra, dường như thật sự bị nương gã nói trúng.
Ngu Cửu Khuyết vốn muốn vào bếp phụ giúp, bị Tần Hạ lấy lý do bếp quá nhỏ, hắn và Liễu Đậu Tử, hai nam nhân cao lớn đứng thôi đã chật kín, khuyên y về phòng ngồi.
"Ta sẽ châm bếp lò cho giường sưởi, ngươi về phòng đi, trong đó ấm áp hơn, lát nữa cơm chín sẽ gọi ngươi."
Sau khi Ngu Cửu Khuyết đi, Tần Hạ phát hiện Liễu Đậu Tử đang cười tủm tỉm nhìn hắn.
"Tiểu Hạ ca, tình cảm của ngươi và tẩu phu lang thật tốt, lát nữa ta sẽ nói với nương, nương biết được cũng sẽ yên tâm."
Tần Hạ đưa tay xua tiểu tử lắm lời kia về bếp.
Hai món Tần Hạ định làm là đậu phụ áp chảo và bánh bã đậu.
Liễu Đậu Tử theo Phương Dung bán đậu phụ lâu như vậy, chưa từng thấy cách ăn "đậu phụ áp chảo", nghe Tần Hạ nói thì rất tò mò.
*Đậu phụ áp chảo:Tần Hạ thấy tiểu tử đam mê ẩm thực, cũng không ngại chỉ điểm, bèn vừa làm vừa giảng dạy.
Đầu tiên đổ dầu vào nồi, đậu phụ cắt lát dày cho vào chảo rán chín.
Rán đậu phụ tuyệt đối không được vội vàng, nếu cứ liên tục trở mặt, sẽ chỉ làm đậu phụ dính chảo, thậm chí nát luôn cả khối đậu.
Trong lúc chờ đợi, Tần Hạ trộn chung các loại gia vị có sẵn, pha thành nước sốt.
Ba muỗng nước tương, một muỗng giấm, nửa muỗng đường trắng, thêm tỏi băm vào, khuấy đều để riêng.
"Đậu phụ còn phải rán một lúc nữa, chúng ta vo viên, làm bánh bã đậu trước."
Trứng gà đánh tan, cho thêm bã đậu và bột mì vào chậu, nêm nếm lượng muối và hành lá thích hợp, khuấy đều, sau đó nắm một khối lớn vào tay, dùng lòng bàn tay ấn thành bánh nhỏ có kích thước gần bằng nhau.
Sau vài lần thất bại, Liễu Đậu Tử đã vo thành công ra hình dạng tiêu chuẩn, Tần Hạ liền yên tâm giao luôn công đoạn này cho gã, tự mình bưng nước sốt đậu phụ áp chảo, dùng thìa rưới đều lên mặt đã rán của đậu phụ.
Đậu phụ từ màu vàng kim khi rán chín chuyển sang màu nâu tương cà, hương thơm bị nhiệt độ trong nồi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, không ngừng bốc lên.
Liễu Đậu Tử liên tục nuốt nước bọt.
Ai tới nói cho gã biết, tài nấu nướng của tiểu Hạ ca từ bao giờ lại trở nên tốt như vậy?
Thành thân xong còn có tác dụng thần kỳ này sao??
Đợi đến khi mặt còn lại của đậu phụ cũng rán xong, món đậu phụ áp chảo có thể vớt ra được rồi.
Dùng đũa kẹp, từng miếng xếp chồng lên đĩa, cuối cùng rưới nốt phần nước sốt còn lại lên, rắc thêm hành lá xanh biếc, chưa kịp cho vào miệng, chỉ cần nhìn màu sắc và ngửi mùi thơm đã khiến người khác phải tấm tắc khen.
“Ngươi vo được bao nhiêu viên bánh bã đậu rồi?”
Liễu Đậu Tử đếm đếm, nói: “Khoảng hai mươi viên rồi.”